Hoài cổ đắc nhân tâm
Thư gác của ông Nguyễn Văn Bách, thành viên Câu lạc
bộ Thư họa Thăng Long, nằm trong ngõ nhỏ thuộc phố Tràng Tiền (Hà Nội),
có rất nhiều sách cổ, giấy và bút lông. Tại đây, thức dậy là ông luyện
tay bằng bút, thư giãn cái đầu và chăm sóc trái tim bằng hứng thú văn
chương cổ. Tuổi ngoài 80, ông viết thư pháp với nỗi niềm của một người
ưa hoài cổ.
Chữ của ông không ít người xin. Người đương chức thì
thích “Quang minh, chính đại”. Người mê chơi chữ như một thú vui tao nhã
thì xin cho những Tâm, Trí, Lễ, Nghĩa, Tín… hoặc đặt ông thảo luôn một
thi phẩm nức tiếng từ cổ kim, đôi câu đối để trang trí trong nhà. Ông
viết nhanh, và bộc bạch: “Cho chữ, tôi thích nhất là người có thái độ lễ
phép với câu chữ của cha ông”.
|
Ông Nguyễn Văn Bách, người viết thư pháp cho Chiếu
dời đô của vua Lý Công Uẩn. |
Chữ của “vị trưởng lão này” từng có mặt ở Văn Miếu -
Quốc Tử Giám, ở nhiều cổ tự trong và ngoài địa bàn Hà Nội và đền Hùng
trên đất Tổ (Phú Thọ)…Cách đây 20 năm (1980), ông đã viết thành công
1.351 chữ của Bình Ngô Đại cáo (Nguyễn Trãi) nhân kỷ niệm 600 năm ngày
sinh Ức Trai “tâm thượng quang khuê tảo”. Nay, với tinh thần cá nhân
“hào hứng toàn bộ, không nhất thời”, ông đã thảo đẹp 218 chữ trong
Chiếu dời đô của vua Lý Công Uẩn. Ông tâm sự: “Từ áng thiên cổ hùng
văn đến Thiên đô chiếu, tôi viết với suy tư về sự hiện sinh lịch
sử, lòng tự hào dân tộc, cảm khái trước tài thơ phú văn chương của cổ
nhân đất Việt”.
Là người tạo tác cho linh hồn của bức thư pháp lịch
sử, ông Bách đã cầm bút theo nguồn mạch của thể văn biền ngẫu của tác
phẩm. Đã có lúc, ông ốm nhưng rồi gượng dậy, tiếp tục sống vui với chữ
của Thiên đô chiếu.
Cuộc "trùng phùng" ý tưởng
Nguyên bản
của Chiếu dời đô khi trình bày thư pháp được lấy trong Đại
Việt sử ký toàn thư. “Khi 218 chữ đã được ông Bách đưa đúng vào phép
tắc để xứng là thư pháp thì chúng tôi mới trực tiếp gò đồng để mạ vàng
từng chữ”, ông Nguyễn Thế Long, thành viên của Câu lạc bộ của Thư hoạ
Thăng Long cho biết.
|
Ông Nguyễn Thế Long bên ảnh mô hình dự kiến của bức thư
pháp Chiếu dời đô. |
Bàn tay người nghệ nhân thuộc Hiệp hội các làng nghề
Việt Nam này đã đem kỹ thuật của làng gò đồng Đại Bái (Gia Bình, Bắc
Ninh) để trau chuốt, làm thăng hoa tác phẩm. Trong cuộc “trùng phùng” ý
tưởng làm thư pháp cho Thiên đô chiếu, ông Long nói: “Tôi là một
người say cái thế chữ uyển chuyển và chính xác của cụ Bách. Trong Thiên
đô chiếu, tôi hoà nhập nhanh vào cái tinh thông phép tắc trên từng
nét thư pháp”. Một người say chữ một người, vì thế Chiếu dời đô
thực sự là một khối cộng hưởng về mặt trình bày ý tưởng.
Hoàn thành bức thư pháp khổ lớn này còn có sự góp
công của một nhà điêu khắc tham gia thiết kế khung. Để có một khung gỗ
chịu lực tốt, bền vững với thời gian, những người “chịu chơi” với Thiên
đô chiếu đã chọn gỗ hương với đặc tính chắc, bền và đẹp để làm.
Thêm nữa, loài gỗ quý của thiên nhiên nhiệt đới này còn gắn với tích xưa
vua Quang Trung được thần núi báo mộng đẹp: trong núi có gỗ hương, lấy
về mà làm vũ khí để đánh giặc giữ nước...
Vẻ đẹp của bức thư pháp không chỉ có ở thế chữ, chất
liệu làm chữ mà còn thể hiện cách nghĩ của thời hội nhập. Đi kèm với
nguyên bản còn có sự hiện diện của một bản phiên âm (đọc theo) chữ quốc
ngữ, một bản dịch bằng Tiếng Việt, một bản dịch bằng Tiếng Anh. Một sự
tiết lộ ấn tượng là: rất có thể Thiên đô chiếu sẽ được rước từ
đất cố đô Hoa Lư (Ninh Bình) ra kinh đô Thăng Long (Hà Nội) trong dịp
đại lễ.
Hạnh Minh(Đất Việt)