Thái Tử Sĩ Đạt Ta (Siddhattha) lần đầu tiên gặp gỡ sứ giả cõi trời (devadūta) thứ nhất. Sứ giả nầy đã biến hóa thành một ông già, ông trạc tuổi tám mươi, yếu đuối, lưng còng như khung mái nhà, đi đứng dựa bằng cây gậy...
Thái Tử Sĩ Đạt Ta (Siddhattha) lần đầu tiên gặp gỡ sứ giả cõi trời (devadūta) thứ nhì. Sứ giả nầy đã biến hóa thành một người đàn ông bị bệnh hiểm nghèo, đang đau đớn, dơ bẩn vì nằm trên phân và nước tiểu do chính mình phóng uế...
Thái Tử Sĩ Đạt Ta (Siddhattha) lần đầu tiên gặp gỡ sứ giả cõi trời (devadūta) thứ ba. Sứ giả nầy đã biến hóa thành một người đàn ông đã chết một, hai, hoặc ba ngày, xác đã trương lên, đổi mầu, và đầy máu mủ...
Nầy các Tỳ Kheo, ở cõi trời có ba sứ giả. Ba sứ giả cõi trời nầy là ai?
[Theo các văn bản truyền thống, nói về cuộc đời Đức Phật khi ngài chưa xuất gia, lúc đó ngài còn là một vị Thái Tử tên là Sĩ Đạt Ta (Siddhattha). Khi Thái Tử lần đầu gặp gỡ một ông già, một người bệnh, và một xác chết đã làm cho ngài ngạc nhiên, buồn phiền và suy nghĩ. Nhờ cuộc gặp gỡ nầy, ngài đã quyết định từ bỏ đời sống vương giả, và đi tìm con đường dẫn đến sự giác ngộ. Cũng theo các văn bản truyền thống, ba người mà Thái Tử đã gặp chính là ba vị sứ giả cõi trời (devadūta), biến hóa thành người, họ đến để đánh thức Thái Tử, tỉnh giấc từ giấc ngủ xa rời thực tế của ngài.]
Có một người đàn ông kia, ông đã có lối cư xử không tốt trong hành động, lời nói và ý nghĩ. Bởi vì ông có lối cư xử không tốt như thế, nên sau khi ông chết, ông bị đọa vào cõi địa ngục, đó là cõi thấp kém, xấu xa, và đau khổ. Những người cai ngục, ở cõi địa ngục, nắm lấy hai tay ông ta và lôi ông ta tới trước Thần Chết tên là Yama, rồi nói: "Thưa Thần Chết, người đàn ông này, không kính trọng bố mẹ, cũng không kính trọng các nhà sư khổ hạnh và các vị Bà La Môn, ông ta cũng không kính trọng những người lớn tuổi trong gia đình. Xin Thần Chết hãy trừng phạt ông ấy!"
Nầy các Tỳ Kheo, ngay sau đó Vua Yama tra hỏi, khám xét người đàn ông, rồi hỏi ông về người sứ giả cõi trời đầu tiên: "Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, ông có bao giờ trông thấy người sứ giả cõi trời thứ nhất xuất hiện ở trần gian không?"
Và ông trả lời: "Thưa Thần Chết, tôi đã không nhìn thấy ông ấy."
Sau đó, Vua Yama nói với ông rằng: "Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, thế thì ông có trông thấy một phụ nữ hoặc một người đàn ông trạc tuổi tám mươi, chín mươi, hoặc một trăm tuổi, yếu đuối, lưng còng như khung mái nhà, xiêu vẹo, đi đứng dựa bằng cây gậy, đi run rẩy, ốm yếu, người trông chẳng còn sức sống, hình dáng vắng bóng tuổi xuân, răng cái còn cái mất, tóc lưa thưa muối tiêu hoặc chẳng còn tí tóc nào, trông như người trọc đầu, da nhăn nheo, tay chân lốm đốm đồi mồi?"
Và người đàn ông trả lời: "Thưa Thần Chết, tôi đã nhìn thấy người nầy."
Sau đó, Vua Yama nói với ông rằng: "Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, là một người thông minh và khôn khéo, 'thế thì có bao giờ, ông nghĩ rằng ông cũng sẽ già, và ông cũng sẽ không thoát khỏi cái già không. Thế nên, ngay lúc bấy giờ ông phải làm việc cao quý qua hành động, lời nói, và ý nghĩ không'?"
"Thưa Thần Chết, tôi đã không làm điều nầy. Tôi đã không để ý."
Sau đó, Vua Yama nói: "Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, chỉ vì ông không để ý, và ông đã không làm việc cao quý qua hành động, lời nói, và ý nghĩ. Cho nên, ông sẽ nhận lãnh hậu quả thích hợp qua việc bất cẩn nầy. Hành động xấu xa đó, đã không tạo ra bởi bố mẹ ông, anh chị em ông, bạn bè hay bạn đồng hành của ông, cũng không phải do người thân của ông, chư thiên, các nhà sư khổ hạnh, hoặc các vị Bà La Môn. Ông, chính ông, đã gieo nhân ác, nên ông sẽ phải gánh chịu quả ác."
Nầy các Tỳ Kheo, ngay sau khi Vua Yama tra hỏi, khám xét, và hỏi người đàn ông về người sứ giả đầu tiên xong rồi, Vua lại tiếp tục tra hỏi, khám xét, và hỏi người đàn ông về người sứ giả thứ nhì: "Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, ông có bao giờ trông thấy người sứ giả cõi trời thứ nhì xuất hiện ở trần gian không?"
Và ông trả lời: "Thưa Thần Chết, tôi đã không nhìn thấy ông ấy."
"Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, thế thì ông có bao giờ thấy một phụ nữ hoặc một người đàn ông bị bệnh hiểm nghèo, đang đau đớn, dơ bẩn vì nằm trên phân và nước tiểu do chính mình phóng uế, bà (hoặc ông) cần người nầy giúp để ngồi lên và cần người kia giúp để nằm xuống hay không?"
"Thưa Thần Chết, tôi đã nhìn thấy người nầy."
Sau đó, Vua Yama nói với ông rằng: "Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, là một người thông minh và khôn khéo, 'thế thì có bao giờ, ông nghĩ rằng ông cũng sẽ bệnh hoạn, và ông sẽ không thoát khỏi sự bệnh hoạn không. Thế nên, ngay lúc bấy giờ ông phải làm việc cao quý qua hành động, lời nói, và ý nghĩ không'?"
"Thưa Thần Chết, tôi đã không làm điều nầy. Tôi đã không để ý."
Sau đó, Vua Yama nói: "Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, chỉ vì ông không để ý, ông đã không làm việc cao quý qua hành động, lời nói, và ý nghĩ. Cho nên, ông sẽ nhận lãnh hậu quả thích hợp qua việc bất cẩn nầy. Hành động xấu xa đó, đã không tạo ra bởi bố mẹ ông, anh chị em ông, bạn bè hay bạn đồng hành của ông, cũng không phải do người thân của ông, chư thiên, các nhà sư khổ hạnh, hoặc các vị Bà La Môn. Ông, chính ông, đã gieo nhân ác, nên ông sẽ phải gánh chịu quả ác."
Nầy các Tỳ Kheo, ngay sau khi Vua Yama tra hỏi, khám xét, và hỏi người đàn ông về người sứ giả thứ nhì xong rồi, Vua lại tiếp tục tra hỏi, khám xét, và hỏi người đàn ông về người sứ giả thứ ba: "Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, ông có bao giờ trông thấy người sứ giả cõi trời thứ ba xuất hiện ở trần gian không?"
Và ông trả lời: "Thưa Thần Chết, tôi đã không nhìn thấy ông ấy."
"Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, thế thì ông có bao giờ trông thấy một phụ nữ hoặc một người đàn ông đã chết một, hai, hoặc ba ngày, xác đã trương lên, đổi mầu, và đầy máu mủ hay không?"
"Thưa Thần Chết, tôi đã nhìn thấy người nầy."
Sau đó, Vua Yama nói với ông rằng: "Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, là một người thông minh và khôn khéo, 'thế thì có bao giờ, ông nghĩ rằng ông cũng sẽ chết, và ông sẽ không thoát khỏi cái chết không. Thế nên, ngay lúc bấy giờ ông phải làm việc cao quý qua hành động, lời nói, và ý nghĩ không'?"
"Thưa Thần Chết, tôi đã không làm điều nầy. Tôi đã không để ý."
Sau đó, Vua Yama nói: "Nầy ông bạn tốt của tôi ơi, ông chỉ vì không để ý, ông đã không làm việc cao quý qua hành động, lời nói, và ý nghĩ. Cho nên, ông sẽ nhận lãnh hậu quả thích hợp qua việc bất cẩn nầy. Hành động xấu xa đó, đã không tạo ra bởi bố mẹ ông, anh chị em ông, bạn bè hay bạn đồng hành của ông, cũng không phải do người thân của ông, chư thiên, các nhà sư khổ hạnh, hoặc các vị Bà La Môn. Ông, chính ông, đã gieo nhân ác, nên ông sẽ phải gánh chịu quả ác."
Sau khi, Vua tra hỏi, khám xét, và hỏi người đàn ông về người sứ giả cõi trời thứ ba, Vua Yama bỗng trở nên im lặng.
Ngay sau đó, những cai ngục, ở cõi địa ngục, gây ra cho ông nhiều loại đau khổ nghiêm trọng về thể xác và tinh thần, dựa theo tấm bảng ghi các tội mà ông sẽ phải cam chịu: tội thuộc loại cực kỳ nghiêm trọng, tội nghiêm trọng, tội phải chịu đau đớn như dao đâm, và tội phải chịu nhiều cay đắng. Tuy nhiên ông sẽ không chết, cho tới khi nào ông trả xong những nghiệp ác mà ông đã gây ra.
[Theo kinh Phật, cuộc sống trong cõi địa ngục không phải là vĩnh viễn. Những người nào đã làm việc ác trong quá khứ, nay họ phải bị đày đọa, khổ đau trong địa ngục, cho tới khi nào người nầy trả hết nghiệp ác mà họ đã làm. Sau khi trả dứt nghiệp ác, thì những nghiệp thiện mà họ đã làm trong quá khứ, nay có cơ hội trổ quả giúp ích cho sự tái sinh của họ. Nhờ quả tốt đẹp, nên họ sẽ được tái sinh vào cõi an lành hơn.]