Tôi háo hức thức dậy từ lúc 5 giờ sáng chuẩn bị
cuộc hành hương về Thiên Trúc để kịp dự lễ An Vị Phật như bao Phật tử
khác. Chương trình bắt đầu từ 10 giờ 30 sáng, nhưng vì quảng đường từ
Stockton về San Jose phải mất hết 1 giờ 30 phút, cho nên tôi phải chuẩn
bị từ rất sớm. Vả lại, tánh tôi lại hay rề rà mà lại rất nhát gan. Rề rà
là vì phải “tút” lại nhan sắc đã “ngả màu thời gian” của tôi mất hết
gần cả tiếng đồng hồ; nhác gan là bởi tay lái hay “bất chợt rung lên”
khi phải đối mặt với đường cao tốc, tốc độ 70 mile(gần 140 km) một giờ. Ở
Mỹ luật lệ giao thông không giống Việt Nam. Ra đường người ta lái xe 70
mile thì mình chạy chậm lắm cũng phải 60 mile, nếu chậm hơn nữa thì sẽ
bị “bóp còi”, hoặc bị Police “hỏi thăm”. Việt Nam mình thì càng chậm
càng được ca ngợi là lái xe cẩn thận, đàng hoàng.
Cuối cùng tôi cũng đến chùa Thiên Trúc
vừa kịp 10 giờ 30 sáng như chương trình đã quy định. Trên sân khấu, MC
Nhật Xuân Hòa hướng dẫn quý bác trong ban nghi lễ cung nghinh Hòa thượng
Thích Minh Đạt thăng bảo tòa thuyết pháp. Mọi người đang trò chuyện râm
ran bỗng nhiên im lặng, rồi tiếng niệm Phật thanh thoát vang lên để mở
đầu cho một thời pháp âm hoan hỉ và an lạc. Đúng là: “Thiên thu mở
cuộc tao phùng/ Trúc tơ thả một đôi dòng pháp âm” (Thơ Hàn Long Ẩn).
Với giọng nói trầm hùng pha chút khôi hài của Hòa thượng đã làm cho Đạo
tràng cười giòn tan và bùng vỡ mọi khúc mắc từ lâu ngủ vùi trong vòng
vây của “kiến thủ”. Hòa thượng giải thích thật cặn kẽ về ý nghĩa của Lễ
An Vị Phật. Ngài nói: “Lễ An Vị có từ thời đức Thế Tôn còn tại thế,
thậm chí cả Lễ Cầu An cho người bệnh, Cầu Siêu cho người quá cố cũng có
từ thời đó, và sẽ còn tiếp tục...”. Ngoài ra, Hòa thượng còn giải
đáp về “Mái chùa che chở hồn dân tộc” thiêng liêng cao đẹp như
thế nào cho đông đảo quý Phật tử cùng nghe. Mọi người ai nấy đều rạng rỡ
và hoan hỉ thể hiện qua những tràng vỗ tay ầm vang cả một góc trời.
Sau phần Pháp thoại là đến phần chính
thức cử hành Lễ An Vị Phật. Tiếng chuông trống hòa quyện tiếng niệm Phật
ngân vang trong khói hương trầm quyện tỏa để cung nghinh tam vị Hòa
thượng chứng minh: Hòa thượng Tịnh Nghiêm, Hòa thượng Tịnh Từ và Hòa
thượng Minh Đạt và chư tôn Thượng tọa, Đại đức Tăng, Ni khoảng 30 vị đến
từ khắp nơi trên đất nước Hoa Kỳ. Trên Lễ đài uy nghiêm chư tôn đức
hiện diện, dưới thảm hoa thầy trú trì dâng lời tác bạch: “...Thật là
một phúc báo lớn lao cho ngôi Đạo tràng Thiên Trúc được quý Ngài không
quản ngại đường xa, chấn tích quang lâm để chứng minh cầu nguyện cho
ngôi chùa ngày một hưng long, pháp giới hữu tình hàm triêm lợi lạc.
Chúng con đê đầu đảnh lễ cung nghinh...”.
Tiếng niệm Phật lại vang lên. Đi trước
Tăng đoàn là từng bước đi uy nghiêm dũng mảnh của tam vị Hòa thượng,
theo sau là chư tôn Thượng tọa đại đức Tăng, Ni đi giữa hai hàng Phật tử
chắp tay cung kính trang nghiêm hướng về chư tôn đức. Tôi đứng trong
dòng người đó, lòng mừng thầm cho Phật giáo Việt Nam vẫn còn đó bóng
dáng uy nghiêm của những “Thạch trụ thiền môn”. Men theo lối đi, bên góc
vườn Quan Âm, là tản đá cảnh dễ thương đặt cạnh gốc cây dừa nước được
bàn tay mềm mại bút hoa của thầy trú trì viết lên 3 chữ bằng nghệ thuật
thư pháp “Chùa Thiên Trúc” rất thơ và ấn tượng. Cách tản đá không xa là
bức tượng Quan Âm lộ thiên với gương mặt từ bi phúc hậu cao 6 feet đứng
trên lưng rồng đang duỗi cánh tay vàng nhỏ xuống trần gian nóng bức này
những giọt nước cam lồ mát dịu. Nghe đâu bức tượng Quan Âm này rất linh
thiêng và có duyên lớn với chùa Thiên Trúc và thầy Thiện Long lắm. Số là
trước ngôi chùa tự nhiên có hai cây bách tán tùng cao khoảng 20 feet đã
an bài tự lúc nảo lúc nao rồi, thấy như vậy, thầy trú trì liền nghĩ đến
ngài Quan Âm và phải làm sao để thỉnh ngài về an vị giữa 2 cây tùng
này. Chiều hôm đó, rất ngẫu nhiên, thầy nhận được cuộc điện thoại của
một Phật tử nói là họ sẽ phát tâm cúng dường cho chùa một pho tượng Quan
Thế Âm bằng đá rất đẹp để thầy tôn trí trước chùa. Thế là, thầy trú trì
liền đồng ý và cho thỉnh Ngài về an vị giữa 2 cây tùng, đồng thời thiết
trí lại khu vườn với những vuông cỏ tươi xinh xắn, một vườn hoa thuần
màu tím tinh khôi dưới bóng dáng từ bi của Mẹ hiền Quan Thế Âm. Thật là
một “Cảm ứng đạo giao” mầu nhiệm! Tiếng chuông trống Bát Nhã vẫn ngân
lên đều đặn trong bước đi thanh thoát của chư tôn đức. Vòng qua khu vườn
Quan Âm là đến cổng Tam quan bằng gỗ, tuy nho nhỏ khiêm tốn nhưng rất
trang nghiêm, thiền vị. Một Phật tử pháp danh Diệu Hương khi thấy cổng
Tam quan liền nói với tôi rằng: “Cổng Tam quan hay hay làm sao chị
nhĩ!”. Vừa bước qua cổng Tam quan, phía bên phải, là “cây đàn ghi-ta”
bằng gỗ cao chừng 4 feet được dựng giữa những cây hoa hồng trông rất thơ
mộng. Đặc biệt hơn nữa, trên “cây đàn” đó, là bốn câu thơ lộng ngọc
trích trong tập thơ “Cát bụi đường bay” của thầy trú trì. Xin trích ra
đây để quý vị cùng thưởng lãm:
Tâm kinh kết nụ bao mùa
Sáng nay bừng nở bên bờ sao sương
Mảnh gương đầu gió rung chuông
Cành khô tiếng động chú chuồn chuồn bay...
Tôi đọc đoạn thơ này mấy lần, mỗi lần
đọc đều thấy tâm hồn mình lâng lâng và cảm giác như đang đi trong một
khu vườn đầy mầu sắc, mà ở đó có cỏ cây hoa lá, có bướm có chuồn chuồn
đang hòa điệu với đất trời để rung lên những pháp âm vi diệu. Thật đúng
là “thi trung hữu họa”!
Dòng người chắp tay hướng theo chư tôn
đức bước lên bậc tam cấp đi về phía chánh điện. Ngự trên cao, phía chính
giữa của chánh điện, là bức tượng Tam Tôn( Đức Di Đà, Quan Âm và Thế
Chí) rực sáng vầng hào quang. Phía trước, ngay chính giữa, là bảo tượng
đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni với màu vàng y tỏa rạng đang mỉm cười từ bi
cùng tất cả mọi người. Chư Tăng an trí xong thì Ca sĩ Đông Phương mở đầu
bằng bài hát “Nguyện hương”, (Nhạc Lê Minh Hiền), rất thiền vị. Không
gian như lắng đọng, hương trầm quyện tỏa trong tiếng đàn, lời ca bay vút
vào khoảng không tĩnh lặng bao la để cúng dường lên chư Phật. Lời ca
vừa dứt là lời nguyện hương của Hòa thượng Tịnh Nghiêm trầm bổng thanh
thoát vọng ngân, cả đại chúng như hòa mình trong nén tâm hương mầu nhiệm
đó. Sau phần Nghi Lễ An Vị Phật là phần Trai Tăng cúng dường phẩm vật
lên chư Tôn đức. Nhóm Nhạc Tuệ Đăng đã thiết trí những phần quà rất khéo
tay bằng những hoa hồng trông thật xinh xắn. Tôi len lõi qua khe cửa
hẹp để cố ghi lại một tấm hình làm kỷ niệm. Và, rất vô tình, tôi lại
nghe lời tác bạch cảm động của thầy trú trì: “Chúng con như cánh
chim non vừa chập chững bay vào con đường đạo pháp bao la..., nên rất
cần sự chỉ giáo, bảo bọc, che chở của chư Tôn túc đức...”.
Lời MC Nhật Xuân Hòa và Quảng Hoa vừa
vang lên để mở đầu cho phần Văn nghệ cúng dường do nhóm nhạc Tuệ Đăng
đảm nhiệm cũng là lúc bao tử của tôi thôi thúc đòi ăn. Mấy trăm hộp cơm
chỉ trong nháy mắt được phát ra cho quý đồng hương Phật tử dùng trưa.
Tôi tìm cho mình một chỗ ngồi vừa tầm mắt để vừa ăn, vừa thưởng thức âm
nhạc. Lần lược các giọng ca chuyên nghiệp như Thu Nga, Phương Trang,
Châu Dũng, Phương Thúy, Hoàng Nguyên, Song Sơn...cất lên với những bản
nhạc thiền ca đặc sắc của Lê Minh Hiền phổ thơ Sơn Cư và Hàn Long Ẩn vừa
sâu lắng vừa đạo vị từng ca từ mang âm hưởng Phật giáo, nhằm sách tấn
mọi người xa lìa bến mê, quay về nẻo giác....Đại chúng đang thả hồn theo
những bản nhạc du dương bỗng vỗ tay rần rần khi có sự xuất hiện của Hòa
thượng Thích Tịnh Từ, viện chủ tu viện Kim Sơn. Tính cách vui vẻ hòa
đồng, Hòa thượng đã đem đến cho mọi người những nụ cười giòn tan, hoan
hỉ. Đặc biệt, Hòa thượng đã cảm tác một bài thơ xúc động tặng thầy trú
trì và chùa Thiên Trúc. Tôi không nhớ hết cả bài, nhưng chỉ nhớ đại khái
bốn câu là:
Thiên Trúc hải chấn triều âm
Thiện Long giác ngạn bâng khuâng giọt mừng
Lòng thành phúc mọn kính dâng
Hạnh lành gieo xuống vạn mầm đơm xanh...
Bài thơ này được giọng ngâm thơ Thị Sỹ
ngâm nga thật trầm bổng, du dương. Tất cả không gian như chùng xuống,
lắng đọng.
MC Quảng Hoa và Nhật Xuân Hòa lại làm
cho mọi người đi từ cảm xúc này đến cảm giác nọ bằng những lời giới
thiệu về tiết điệu ca từ trong từng bài thơ, bài ca thật ý nghĩa, ấn
tượng. Và, tôi lại một lần nữa ngạc nhiên thích thú bằng lời giới thiệu
rất ăn ý của hai MC về bài thơ “Bóng dáng thiên thần” của nhà thơ Hàn
Long Ẩn mà Nhạc sỹ Lê Minh Hiền đã chuyển tấu thành một ca khúc cùng tên
rất thướt tha, tuyệt diệu. Hãy nghe họ giới thiệu: “Trong cuộc sống
xô bồ nhiều lo toan đọa đầy viễn mộng, có lúc chúng ta muốn thả bước
chân vào chốn Cửa Thiền để tìm lại chút thảnh thơi an lạc cho tâm hồn.
Và, bất chợt, dưới bóng cây hoa sứ, bên gác chuông chùa, một chú tiểu,
hay nói khác hơn, một “Bóng dáng Thiên thần”, đang vô tư nhìn về bầu
trời thăm thẳm mịt mờ xa xa, nơi có những vì sao lung linh huyền ảo và
ánh trăng rằm mát dịu mênh mông....Ta chợt “ngộ” ra hình ảnh “Thiên
thần”xa xưa của Ta, vì nguyên nhân khách quan nào đó đã “trôi vào dĩ
vãng”, nay lại trở về hiện hữu như một thực thể uyên nguyên trước mặt.
Hình ảnh đó, vừa ngộ nghĩnh vừa thơ mộng, nhưng cũng là một “Dấu
hỏi”muôn đời của ngàn phương mộng lênh đênh...”. Giọng ca Thu Nga
ngân lên thánh thót, vời vợi, mông mênh. Tôi như gã cùng tử trong kinh
Pháp Hoa lưu lạc ngàn phương, ngay lúc đó, cảm tưởng như tìm lại được
viên minh châu trong chéo áo của mình: “...Em hiền dịu tinh khôi quá
đỗi/ Trần gian kia phủ phục nét em cười/ Trong nắng sớm bên giàn thiên
lý/ Chắp tay nhìn bóng hạt sương rơi/ Tôi lang bạt đi tìm lẽ sống/ Rồi
gặp em giữa chốn Ta bà/ Chỏm tóc xinh in hình dấu hỏi/ Chợt giật mình
Phật chẳng đâu xa.”
Chương trình văn nghệ còn có thêm cả
những vũ điệu múa “Hoa kinh Bồ tát nghiêm từ” rất điêu luyện của các em
GĐPT A-nô-ma, có cả Ca cổ “Hành trang về cõi Phật” do Quảng Diệu thực
hiện rất chuyên nghiệp.
Mọi người hôm đó được enjoy đầy đủ tất
cả các thể loại nhạc, thơ, múa, nhạc cổ...rất phong phú, ai nấy rất vui
và thầm cảm ơn thầy trú trì đã tạo cơ duyên cho Phật tử đến Lễ Phật, vấn
an quý thầy, dự buổi cơm chay thân mật cùng các bạn đạo, đồng thời
thưởng thức một buổi văn nghệ thật ấm cúng tình đạo vị .
Tôi lái xe ra về mà lòng an lạc đến lạ
kỳ...
Stockton, April 2010
Thu Huyền