Ái Nhĩ Lan (Ireland) là một quốc gia nằm ở miền Bắc châu Âu, thủ đô Dublin, với
diện tích 70.280 km2, dân số 3.720.000 người , và ngôn ngữ chính là Anh và Ái
Nhĩ Lan. Phật giáo là một trong tám tôn giáo (bao gồm: Ca tô giáo, Anh giáo,
Tin lành, Do thái giáo, Bahai , Hồi giáo, Ấn giáo, Phật giáo) có mặt tại Ái Nhĩ
Lan.
Trong một cuộc thống kê gần đây tại
Ái Nhĩ Lan, có khoảng 1.500 người tự nhận mình là Phật tử, phần lớn trong số
đều theo truyền thống Phật giáo Tây Tạng (PG TT) và PG Nam tông. Tính đến nay
có khoảng 15 tự viện và Trung Tâm Phật giáo trên khắp Ái Nhĩ Lan, và Bắc Ái Nhĩ
Lan.
Phật giáo được truyền vào Ái Nhĩ Lan
vào đầu thập niên bốn mươi của thế kỷ này, do công của những nhà truyền giáo cư
sĩ người Anh thuộc Hội Thiện Hữu Phật Giáo Phương Tây (The Friends of the
Western Buddhist Order). Hội này đã xây dựng một Trung tâm PG tại thủ đô Dublin
vào năm 1944 với mục đích đưa lời Phật dạy vào thế giới phương Tây. Chủ trương
của Hội này kết hợp nhiều truyền thống Phật giáo ở phương Ðông để mang lại
những lợi ích thiết thực cho xã hội phương Tây. Hiện tại Hội này vẫn còn hoạt
động mạnh.
Ðến năm 1977, Tu viện Samyedzong
được thành lập do nhu cầu ngày càng đông của người Phật tử tại nơi này. Thành
viên ban đầu của tu viện phần lớn là người theo Ái Nhĩ Lan và người theo đạo Ky
Tô. Họ đến với tu viện trước hết là tò mò hơn là học hỏi, vì họ quá chán ngán
những cảnh xung đột giữa các tôn giáo tại xứ sở này. Lần hồi họ phát hiện ra
rằng trong Phật giáo có một cái gì đó rất bao dung và thoải mái trong cách xử
thế của người tín đồ Phật giáo đối với người theo đạo khác. Họ tìm thấy ở đạo
Phật có một sự hài hòa và sẵn sàng hợp tác với tôn giáo khác để có thể mang lại
sự bình an và công bằng cho xã hội. Ðây là một trong những thuận lợi của Phật
giáo khi được truyền sang những vùng đất mới như Ái Nhĩ Lan này. Vì đây là
trung tâm có tăng sĩ hoạt động đầu tiên tại Ái Nhĩ Lan, cho nên nó thu hút rất
nhiều sắc dân khác nhau kéo đến như Tây Tạng, Trung Hoa, Việt Nam và người bản
xứ.
Nhờ vào chủ trương phóng khoáng,
không tông phái, chẳng bao lâu Tu viện Samydzong đã trở nên một trung tâm PG
lớn nhật tại Ái Nhĩ Lan trong việc truyền bá Chánh Pháp. Hội viên thường trực
hiện nay là khoảng từ ba đến bốn trăm người đến Tu viện sinh hoạt hàng tuần.
Anh John O'Neill, thư ký của Tu viện kể lại những khởi đầu của Tu Viện vào cuối
thập niên bảy mươi: ''Trong những năm đầu Samyedzong gặp nhiều khó khăn
trong việc tìm một nơi để xây dựng Trung tâm và cứ phải dời đi dời lại nhiều
nơi khác nhau giữa Dublin và những thành phố lân cận. Từ năm 1981, mọi sinh
hoạt tụng kinh, ngồi thiền, nghe pháp đều diễn ra trong một ngôi chánh điện và
một thư viện nhỏ trong một căn nhà ở Inchicore. Tuy nhiên, các cuộc hoằng Pháp
vẫn được tổ chức khắp các nơi ở Ireland như tỉnh Bray, Galway và Waterford. Từ
năm 1977 đến 1993, Tu viện đã tổ chức tất cả được sáu mươi chuyến đi hoằng Pháp
trên khắp Ái Nhĩ Lan''.
Năm 1991, Tu viện góp phần thành
công với chương trình lễ nhạc truyền thống của Tây Tạng và Mông Cổ trong dịp
cung đón Ðức Ðạt Lai Lạt Ma viếng thăm Ái Nhĩ Lan. Tu viện cũng đã bảo trợ cho
bảy tăng sĩ Tây Tạng đang theo đuổi chương trình Cao học tại Ấn Ðộ, và Tu viện
cũng đã ấn tống nhiều kinh sách phổ biến cho mọi giới độc giả ở đây. Tu viện
cũng được mời nói chuyện trên hệ thống truyền thông đại chúng và được mời diễn
thuyết tại nhiều trường học và nhiều viện nghiên cứu khác nhau ở Ái Nhĩ Lan.
Ðến tháng giêng năm 1994, Tu viện
mua được một tòa nhà lớn tại trung tâm thành phố Kilmainham và Tu viện được dời
về đây. Tòa nhà chỉ được sửa sang lại chút đỉnh cho phù hợp với Tu viện và sự
tu học được thiết lập trở lại như cũ mà không có một sự xáo trộn nào. Hiện tại,
Tu viện đang theo đuổi một chương trình tu học như sau: thứ ba từ 8 giờ tối:
ngồi thiền và thảo luận về triết học Phật giáo, bao gồm cả việc hỏi và giải
đáp; thứ năm từ 8 giờ tối, lớp giáo lý cho người sơ cơ, thảo luận , tọa thiền
và trà đạo; sáng thứ bảy từ 9 giờ: lớp giáo lý, nghi thức và thiền tập theo
truyền thống của PG Tây Tạng.
Người lãnh đạo tinh thần Phật giáo
Ireland nói chung và Tu viện Samtdzong , là Thượng toạ Akong Rinpoche, một tăng
sĩ người Tây Tạng. Ngài xuất gia năm 1941, lúc chỉ mới hai tuổi sau khi được
thừa nhận là hậu thân của vị trụ trì chùa Dolma Lhakang ở Tây Tạng. Ngài đã
được nuôi dạy rất kỹ theo truyền thống PGTT để có thể trở thành nhà truyền giáo
sau này. Ngài cũng được đào tạo như một bác sĩ để chữa bệnh theo truyền thống y
học Tây Tạng. Năm 1959, ngài đã đào thoát ra khỏi quê hương của mình và sang tị
nạn tại Ấn Ðộ khi quân lính Trung Hoa xâm chiếm Tây Tạng. Ngài tiếp tục tu học
tại Ấn cho đến đầu những năm sáu mươi, ngài bắt đầu chuyến hoằng Pháp đến châu
Âu. Sau chuyến du hóa này, ngài đã xây dựng Tu viện Samye Ling tại Tô Cách Lan
(Scottland), đây là một những cơ sở truyền truyền giáo đầu tiên của PGTT ở
phương Tây thời bấy giờ.
Ðại sư Akong Rinpoche là một lạt ma
tu theo Hoàng Mạo phái của Tây Tạng. Ngoài việc chăm nom hai cơ sở tại Ái Nhĩ
Lan và Tô Cách Lan, ngài còn bận rộn cho những chuyến hoằng Pháp ở khắp châu Âu
và đang xây dựng một số Trung tâm PG tại Trung Âu và Nam Phi.
Một cơ sở Phật giáo được nhiều người
biết tại Ái Nhĩ Lan là Nhóm Tu Thiền Quán Niệm (Insight Medition Group), nhóm
này thành lập vào năm 1976 tại thành phố Glenageary , theo truyền thống của
Phật giáo Nam Tông. Hội viên của nhóm này nằm rải rác khắp Ái Nhĩ Lan và Anh
quốc. Hàng tuần, vào tối thứ tư và thứ bảy, từ 8 đến 9 giờ, đều có lớp dạy
thiền quán niệm (cả lý thuyết lẫn thực hành), thu hút rất nhiều tín đồ đến tham
dự, đặc biệt gần đây có rất nhiều người theo đạo Ky Tô cũng tìm đến học hỏi.
Song song với đà phát triển PG tại
Ái Nhĩ Lan , PG tại Bắc Ái Nhĩ Lan cũng từng bướùc thành lập và phát triển.
Hiện tại nơi này có tất cả năm trung tâm PG đang làm công tác truyền bá Chánh
Pháp. Nổi bật nhất trong Trung Tâm Phật giáo Tây Tạng Tashi Khyil, được Thượng
tọa Panchen Otrul thành lập vào năm 1990 tại vùng Crossgar, để làm nơi tu học
cho tín đồ trong vùng, đặc biệt là người Tây Tạng và Ấn Ðộ tập trung tại nơi
này rất đông. Một trung tâm PG khác là Viện Phật Học Asanga, được thành lập vào
năm 1979 tại Belfast, theo truyền thống PG Theravada. Hội viên thường trực hiện
nay là 50 người, phần đông là người Ái Nhĩ Lan. Mỗi tuần gặp nhau một lần vào
ngày chủ nhật từ 11 giờ đến 13 giờ để học giáo lý, tụng kinh và tọa thiền.
Theo các bản báo cáo của các cộng
đồng sắc tộc, thì mọi người dường như hiền hòa hơn và ít gây hấn hơn từ khi họ
trở về với PG. Một số vùng thôn quê ở Ái Nhĩ Lan có vẽ chưa hiểu gì nhiều về
giáo lý nhà Phật nhưng điều mà ai cũng biết đó là tinh thần từ bi và trí tuệ
luôn được nuôi dưỡng và khuyến khích phát triển trong mọi cộng đồng. Một lý do
khác khiến cho người Ái Nhĩ Lan thích thú PG, bởi vì PG không nhắm vào việc đi
tìm và khuyến khích người khác đổi đạo, đây là một nguyên tắc độc đáo của PG
giúp tránh khỏi mọi xung đột và tôn trọng tín ngưỡng của người bản xứ. Một vài
ý kiến cho rằng có một số giới luật của PG hơi kỳ lạ đối với đời sống vật chất
và văn hóa của Ái Nhĩ Lan, tuy nhiên đó không phải là tất cả. Như là một cộng
đồng, PG tại Ái Nhĩ Lan vừa làm công tác truyền bá và bảo vệ truyền thống vốn
có của mình nhằm đem lại những nhu cầu thiết thực cho xứ sở này. Một phát ngôn
viên của PG Ái Nhĩ Lan , anh John O' Neill phát biểu: ''Tôi tự hào để nói
rằng, tôi chưa bao giờ nghe thấy bất kỳ một sự xung đột, thù hằn nào xảy ra
giữa các cộng đồng Phật giáo ở trên đất nước này''.
Nhìn chung, Phật giáo tại Ái Nhĩ Lan
so với các quốc gia ở châu Âu, như Ðức, Anh, Pháp, thì vẫn còn quá non trẻ, và
phát triển một cách chậm chạp từ khi được truyền vào, điều này cũng dễ hiểu, vì
thiếu quá nhiều phương tiện truyền bá cũng như quý tăng sĩ không thường xuyên
lui tới nơi này, việc học và tu Phật tại xứ này xưa nay, phần lớn đều nhờ vào
các vị cư sĩ có tâm đạo. Mong rằng các nhà truyền bá Chánh Pháp trong thời hiện
đại này để tâm cho những xứ sở Phật giáo quá non kém như Ái Nhĩ Lan ./.
(Tổng hợp
theo tài liệu:
-- ANOTHER IRELAND, An Introduction to Ireland 's Ethnic-Religious Minority
Communities. Belfast, 1996)
Thích Nguyên Tạng,
Chùa Quảng Ðức
Melbourne, Australia