Xuất bản:
In Lần Thứ Hai 1962 - Hương Đạo Xuất bản
Ban Hoằng Pháp Phật Giáo
Nam Việt chủ trương
LỜI NÓI ĐẦU
Giáo lý của Phật có đến tám vạn bốn
nghìn (84.000) pháp môn, chia ra làm mười tôn, chung quy chỉ có hai
loại: Pháp tánh và Pháp tướng. Duy thức tôn thuộc về Pháp tướng. Nghiên
cứu, phân tích, tìm hiểu Duy thức tôn gọi là Duy thức học. Môn học này
là một môn triết học rất cao siêu và rộng rãi, nên từ xưa đến nay không
biết bao nhiêu học giả đã phải bóp trán nặn đầu vì nó.
Cái khó
khăn trong việc nghiên cứu Duy thức có nhiều nguyên nhân:
1. Rất
nhiều danh từ chuyên môn mới lạ mà học giả chưa quen nghe.
2.
Phân tích các hành tướng về tâm lý cũng như vật chất rất nhiều và quá tỉ
mỉ, làm cho học giả khó nhớ.
3. Sách vở Duy thức quá nhiều, học
giả không biết nên xem quyển nào trước, quyển nào sau.
4. Những
sách ấy phần nhiều là sách chữ Hán, văn lại quá cổ nên người nay khó
học.
5. Phải có tu quán mới hiểu rõ được Duy thức. Vì những
nguyên nhân trên, học giả phần đông đành bỏ lỡ một môn triết học thâm
thúy, cao siêu là Duy thức học!
Muốn nghiên cứu môn học này một
cách có hiệu quả, cần phải có phương pháp và
người hướng dẫn.
Chúng
tôi còn nhớ, khi đang tòng học tại Phật học đường Lưỡng Xuyên (Vĩnh
Bình), một hôm Sư cụ Tuyên Linh (Lê Khánh Hòa) Giám đốc Phật học đường
Lưỡng Xuyên đưa cho chúng tôi quyển “Đại thừa bá pháp minh môn luận” và
dạy rằng:
“Duy thức là một môn học khó vô cùng. Văn chương đã
khó, danh từ lại nhiều và hành tướng Tâm vương, Tâm sở cũng rất phiền
phức. Tôi đã ba năm nghiên cứu bộ Thành Duy thức luận, mà như người đi
vào rừng rậm, không tìm được lối ra. Đến năm Đinh Mão nhờ ban tổ chức
trường hương chùa Long Khánh ở Quy Nhơn mời tôi làm Pháp Sư. Tôi được
may mắn gặp Hòa thượng Thập Tháp. Tôi thuật lại sự khó khăn trong việc
nghiên cứu Thành Duy thức của tôi. Hòa thượng Thập Tháp nghe xong, đem
biếu tôi quyển “Đại thừa bá pháp minh môn luận chuế ngôn” và nói: “Tôi
biếu Ngài một cái chìa khóa để mở kho Duy thức. Người nghiên cứu Duy
thức mà trước không đọc Luận này, thì cũng như người gỡ nùi tơ rối mà
không tìm được mối. Vậy Ngài nên đọc quyển Luận này cho kỹ rồi nghiên
cứu Thành Duy thức, Ngài sẽ thấy dễ dàng…”.
Quả thật như thế. Sau
khi tôi trở về Nam, chuyên chú đọc quyển “Đại thừa bá pháp minh môn
luận” trong ba tháng, tôi trở lại nghiên cứu Thành Duy thức, thấy không
còn khó khăn như trước nữa. Bởi thế, quyển “Bá pháp” này đối với tôi
quý báu vô cùng: Ngoài cái kỷ niệm vô giá của Hoà thượng Thập Tháp, nó
còn là một cái chìa khóa cho tôi mở cửa vào nhà Duy thức.
Hôm
nay, tôi trao lại cho các ông quyển Luận này, để các ông khởi công trong
việc nghiên cứu Duy thức.
Mặc dù Sư cụ Thập Tháp và Sư cụ Tuyên
Linh đã về cõi phật gần hai chục năm rồi, song những kỹ niệm cao quý của
hai Sư cu, mà chúng tôi được vinh hạnh theo hầu trong mấy năm, vẫn còn
ghi đậm nét trong tâm hồn chúng tôi và những lời vàng ngọc trên vẫn còn
văng vẳng bên tai chúng tôi.
Ngày nay, để nhắc nhở công đức lớn
lao của hai Sư cụ, những vị đã lập công đầu tiên trong phong trào chấn
hưng Phật giáo Việt Nam và cũng để cho học giới nước nhà nghiên cứu được
dễ dàng môn học Duy thức, chúng tôi đánh bạo, cố gắng phiên dịch và
giải thích quyển “Đại thừa bá pháp minh môn luận” này và đổi danh đề là
“Duy thức nhập môn” cho dễ hiểu. Quyển Duy thức nhập môn này, như danh
đề của nó đã nêu lên, sẽ hướng dẫn quý vị độc giả đi vào đúng cửa của
tòa nhà Duy thức. Quý độc giả hãy đọc và nhớ kỹ quyển sách này. Vì quyển
sách này chỉ nói và giải thích về các danh từ chuyên môn của Duy thức.
Cũng như người học thuốc, trước phải học các tên thuốc và tánh dược; rồi
tiếp tục đọc những quyển Duy thức học tập I, II, III… (mà Hương Đạo đã
xuất bản), thì quý vị sẽ thấy mình đang bước dần một cách dễ dàng và thú
vị lên tòa lâu đài rực rỡ và độ sộ của Duy thức.
Mong quý vị sẽ
chóng đạt được mục đích.
Biên tại Phật Học Đường Nam Việt
Mạnh
Đông năm Mậu Tuất (1958)
Sa môn THÍCH THIỆN HOA