Đại sư Khakhyap Dorje sinh năm 1871 tại làng Sheikor ở tỉnh Tsang
thuộc miền trung Tây Tạng. Đứa bé sinh ra với chòm lông trắng mọc xoắn ở
khoảng giữa hai lông mày. Đây là một trong 32 tướng tốt của một vị
Phật, như trước đây đức Phật Thích-ca đã từng có đủ.
Ngay khi sinh ra, người ta đã nghe đứa bé tụng đọc thần chú đại bi của
đức Quán Thế Âm. Chi tiết kỳ lạ này được lan truyền ra khắp nơi và đứa
bé nhanh chóng được nhận biết bởi các vị Kyabgon Drukchen, Migyur Wanggi
Gyalpo, Jamgon Kongtrul, Jamyang Khyentse Wangpo, Terchen Chokgyur
Lingpa và Pawo Tsuklak Nyinchey. Căn cứ vào những điều được nói rõ trong
di thư của đức Karmapa đời thứ mười bốn, tất cả các vị đều thống nhất
công nhận đứa bé khác thường này chính là hóa thân tái sinh lần thứ mười
lăm của đức Karmapa. Mặc dù vậy, một buổi lễ long trọng cũng được cử
hành dưới sự chủ trì của hai vị Kyabgon Drukchen và Migyur Wanggi Gyalpo
để chính thức công nhận hóa thân mới của đức Karmapa.
Khakhyap Dorje nhận được một nền giáo dục toàn diện và mở rộng với nhiều
vị học giả nổi tiếng, và cuối cùng được trao truyền toàn bộ giáo pháp
truyền thống của dòng Karma Kagyu từ đại sư Jamgon Kongtrul Lodrư Thaye.
Bậc thầy vĩ đại này cũng truyền dạy cho ngài những phần tinh yếu của
hàng trăm quyển luận giải mà ông đã soạn, bao gồm toàn bộ giáo pháp sâu
xa của tất cả các truyền thống Phật giáo khác nhau ở Tây Tạng, cùng với
những kiến thức sâu xa về các lãnh vực y học, hội họa, ngôn ngữ... Ngài
cũng được học tập với nhiều bậc thầy khác nữa như đại học giả Khenchen
Tashi Ozer ở chùa Palpung, hay vị Pawo Rinpoche đời thứ chín...
Trong tất cả các môn học, ngài luôn chứng tỏ là một người học trò chuyên
cần và tinh tấn, luôn nỗ lực nghiên cứu học hỏi không mệt mỏi. Ngài
cũng bày tỏ đức tin sâu xa từ rất sớm. Năm lên 8 tuổi, ngài lập một bàn
thờ vị Đại hộ pháp Mahakala và tự mình làm một bài tụng để cầu nguyện
với vị này.
Năm lên 10 tuổi (1881), ngài đến thăm đức Đạt-lai Lạt-ma thứ mười ba là
Tubten Gyatso tại triều đình ở Lhasa khi vị này mới được 5 tuổi. Sau đó,
ngài trở lại Tsurphu và bắt đầu theo học với vị đại học giả Khenchen
Tashi Ozer ở chùa Palpung. Ngài nhận được ở vị này toàn bộ các kiến thức
căn bản và chuyên sâu về cả Kinh, Luật và Luận. Sau đó, ngài được vị
Pawo Rinpoche đời thứ chín dạy cho sáu bộ giáo pháp bí truyền (Terma)
của Rigdzin Jatson Nyingpo.
Vào năm 1886, ngài đến học với đại sư Jamgon Kongtrul Lodrư Thaye ở chùa
Palpung. Vị đại sư học giả này là học trò kiệt xuất của đức Karmapa đời
thứ mười bốn, rất vui mừng khi được gặp hóa thân bậc thầy của mình. Ông
đã làm lễ truyền pháp và chỉ dạy cho Karmapa Khakhyap Dorje bộ luận văn
về Năm kho tàng do chính ông trước tác. Bộ luận văn đồ sộ này có đến
hàng trăm quyển, trình bày đầy đủ về cả các phần giáo lý và thực hành
của các truyền thống khác nhau được xét từ góc độ của các nhà cải cách
trong phong trào chấn hưng, xóa bỏ đi mọi sự ngăn cách do thiên kiến hẹp
hòi. Những nghiên cứu học hỏi mang tính toàn diện này tạo ra một ảnh
hưởng rất lớn trong sự nghiệp hoằng pháp của ngài về sau.
Sau thời gian học tập tại chùa Palpung, đức Karmapa đời thứ mười lăm lên
đường du hóa đến chùa Dzongsar, một chùa lớn của phái kya (Tát-ca). Tại
đây, ngài học tập với vị đại sư Jamyang Khyentse Rinpoche. Sau đó, khi
viếng thăm ngôi chùa của phái Drukpa Karma Kagyu ở Sang Ngag Choling,
ngài phát hiện và công nhận hóa thân tái sinh của vị Drukchen và tổ chức
lễ truyền Ngũ giới.
Năm 1888, Karmapa Khakhyap Dorje trở lại chùa Palpung để tiếp tục theo
học với Jamgon Kongtrul Lodrư Thaye. Từ đây, các ngành học của ngài được
mở rộng và chuyên sâu, bao gồm các môn như Phạn văn (Sanskrit), giáo lý
Bát-nhã, Luật tạng, Trung quán luận, Thắng pháp luận, Di-lặc ngũ luận
... Ngài cũng nghiên cứu thêm về các ngành thiên văn học, y học, nghệ
thuật...
Sau đó, ngài lại đến Dzongsar để nhận lễ truyền pháp về các giáo pháp
truyền thống của phái kya (Tát-ca) do đại sư Khyentse Rinpoche chủ trì.
Khi trở lại Palpung, ngài được Kongtrul Lodrư Thaye truyền dạy các giáo
pháp truyền thống của phái Shanpa Karma Kagyu. Ngài đã nỗ lực học tập và
nghiên cứu suốt cả ngày đêm không lúc nào ngơi nghỉ.
Năm 1890, đức Karmapa đời thứ mười lăm xác nhận hóa thân tái sinh của vị
Situ Rinpoche thứ bảy là Pema Wangchok Gyalpo. Vị này trở thành một
trong các đệ tử thân cận nhất của ngài.
Ngài đã tiếp tục các hoạt động Phật sự cũng như truyền dạy giáo pháp ở
khắp mọi nơi trên đất nước Tây Tạng. Ngài cũng thu thập được nhiều bản
văn quý hiếm từ xưa để lại và tổ chức việc khắc bản in lại để lưu
truyền.
Khakyab Dorje là vị Karmapa đầu tiên và duy nhất trong dòng Karma Kagyu
chấp nhận việc lập gia đình. Ngài lấy vợ và có 3 người con trai. Một
người trong số đó được công nhận là hóa thân tái sinh của Jamgon
Kongtrul Lodrư Thaye. Cuộc đời ngài là tấm gương sáng ngời của một vị Bồ
Tát với sự khao khát không ngừng học hỏi để giúp đỡ và mang lại lợi ích
cho hết thảy mọi chúng sinh.
Trong số rất nhiều đệ tử của ngài, những vị thường xuyên gần gũi với
ngài là Tai Situ Pema Wangchok Gyalpo, Jamgon Kongtrul Palden Khyentse
Ưser và Beru Khyentse Lodro Mize Jampe Gocha.
Khoảng vài năm trước khi viên tịch, ngài trao lại cho các đệ tử tất cả
những bản văn quý giá mà ngài đã thu gom được trong suốt cuộc đời, bao
gồm các trước tác của đại sư Jamgon Kongtrul Lodrư Thaye và của chính
ngài, cùng với nhiều phần giáo pháp bí truyền do ngài phát hiện được tại
xứ Tsari. Sau đó, ngài đến ẩn cư trong một hang động trên sườn núi gần
tu viện Tsurphu.
Gần trước lúc viên tịch, đức Karmapa gọi vị thị giả là Golok Gelong
Jampal Tsultrim đến và trao cho một túi vải nhỏ màu đỏ, được may kín lại
cũng bằng chỉ đỏ. Ngài dặn dò: “Ta ban cho con linh phù hộ thân này,
phải giữ gìn hết sức cẩn thận. Trong tương lai, khi nào con nhận được
một tin vui đến từ tu viện Palpung thì hãy mở túi vải này ra.”
Đức Karmapa đời thứ mười lăm viên tịch vào năm Thủy Tuất (1922). Người
được chọn nối tiếp truyền thống Karma Kagyu trong lúc chờ đợi hóa thân
tái sinh của ngài là Pema Wangchok Gyalpo.
Pema Wangchog Gyalpo sinh năm 1886 tại Lithang, miền đông Tây Tạng. Ông
được đức Karmapa đời thứ mười lăm công nhận là hóa thân tái sinh lần thứ
mười một của vị Situ Rinpoche.
Ông đã theo học với rất nhiều bậc thầy nổi tiếng đương thời, trong đó có
cả các vị Jamgon Kongtrul Lodrư Thaye và Khenchen Shenga Rinpoche. Ông
trở thành một học giả uyên bác và tinh thông kinh điển cũng như các
truyền thống Mật tông.
Ông đã nhận được sự truyền thừa giáo pháp của dòng Karma Kagyu từ đức
Karmapa đời thứ mười lăm, và xem ngài như vị thầy dạy chính của mình.
Situ Pema Wangchok viên tịch vào năm 1953. Công việc quan trọng nhất mà
ông đã thực hiện được trong đời là phát hiện và công nhận hóa thân lần
thứ mười sáu của đức Karmapa, và sau đó truyền dạy toàn bộ giáo pháp của
dòng Karma Kagyu cho vị Karmapa này. Vì thế, ông là một trong hai vị
thầy dạy quan trọng nhất của đức Karmapa đời thứ mười sáu. Vị thầy thứ
hai là Palden Khyentse Ưser, người đã truyền dạy cho đức Karmapa đời thứ
mười sáu giáo pháp Đại thủ ấn (Mahamudra)
Palden Khyentse Ưser sinh năm 1904 tại Tsurphu, là con trai của đức
Karmapa đời thứ mười lăm. Năm 12 tuổi, ông được công nhận là hóa thân
tái sinh lần thứ hai của Jamgon Kongtrul Lodrư Thaye.
Ông đã trải qua nhiều năm học tập ở Tsadra Rinchen Trak, trú xứ của vị
Jamgon Kongtrul thứ nhất. Ông học hỏi với nhiều bậc thầy uyên bác và
nhận được một nền tảng giáo dục toàn diện cũng như sự truyền thừa giáo
pháp từ đức Karmapa.
Sau khi hoàn tất việc học, ông mở rộng hoạt động giáo hóa ra khắp nơi,
mang lại lợi ích cho rất nhiều người ở cả Tây Tạng và Trung Hoa.
Palden Khyentse Ưser là một trong các bậc thầy nổi tiếng về giáo pháp
Đại thủ ấn (Mahamudra), và là người giữ cương vị truyền thụ giáo pháp
này.
Ông viên tịch vào năm 1953. Trong cuộc đời hoằng pháp của mình, chính
ông đã truyền thụ giáo pháp Đại thủ ấn (Mahamudra) cho đức Karmapa đời
thứ mười sáu là Rangjung Rikpe Dorje.