Thể loại sách khác
Bồ Tát Hạnh
Tôn Giả Santideva Thích Trí Siêu dịch
21/04/2553 03:43 (GMT+7)
Kích cỡ chữ:  Giảm Tăng

Bồ Tát Hạnh
Tôn Giả Santideva

Chương 2
 Sám Hối

 1)  Ðể có được hòn ngọc vô giá (Bồ Ðề Tâm) tôi xin xưng tán và đảnh lễ tất cả chư Phật, Thánh Diệu Pháp và chư Bồ Tát, các ngài là biển công đức của tất cả chúng sinh.

2-6)  Tất cả hoa trái, báu vật thế gian, các loại nước cam lồ thanh tịnh và ngon ngọt, những nọn núi đầy bảo châu, hoa thơm, cỏ lạ, tất cả mùi hương trầm của thế giới Trời, Người, những  cây cho ra quả bằng ngọc lưu ly, những cây thành tựu điều ước[8], những hồ sen thanh khiết với tiếng hát của đàn thiên nga, tất cả bảo vật đầy dãy hư không.  Sau khi quán tưởng những thứ trên trong tâm, tôi xin cúng dường lên chư Phật và các Trưởng Tử của Như Lai (Bồ Tát).  Các Ngài là những bậc ­ng cúng, Ðại Từ, Ðại Bi, xin hãy thương xót tôi mà chấp nhận sự cúng dường trên.

7)  Tôi là kẻ bần cùng không chút phước đức, không có gì khác để cúng dường.  Ôi!  Những đấng Che Chở[9] luôn thương xót bảo vệ kẻ yếu, hãy vì tôi mà chấp nhận sự cúng dường trên.

8)  Từ nay cho đến cùng tột đời vị lai, tôi xin cúng dường và phó mặc toàn thân tôi cho các bậc Thắng Vương[10] và các Thắng Vương Tử.  Xin hãy chấp nhận cho tôi được phụng sự các ngài với lòng thành kính.

9)  Ðược nằm trong tay của các ngài, tôi sẽ trở thành kẻ vô úy, không còn sợ hãi điều gì ở thế gian này.  Tôi sẽ làm cho chúng sinh được an vui, tẩy trừ mọi nghiệp chướng và không bao giờ tái phạm.

10-11)  Trong những bồn tắm thơm ngát, lát bằng cẩm thạch và lưu ly trong suốt, có những cột trụ kết bằng bảy báu huy hoàng.  Tôi sửa soạn nước tắm cho chư Phật và các Trưởng tử của ngài, trong nhịp điệu của tiếng hát và âm nhạc với những bình nước khảm ngọc trai, chứa toàn hoa lạ và nước thơm.

12)  Sau đó tôi sẽ lau khô báo thân của các ngài bằng những giải lụa thanh tịnh vô nhiễm và khoác lên các ngài những y phục trong sạch, thơm ngát.

13)  Với những thiên phục mềm mỏng, huy hoàng rực rỡ, tôi sẽ khoác lên ngài Phổ Hiền (Samantabhadra), Di Lặc (Ajita), Văn Thù (Manjughosa), Quán Âm (Lokesvara) và tất cả chư Bồ Tát khác.

14)  Trên thân của chư Phật sắc vàng óng ánh, tôi sẽ xức lên tất cả các loại dầu thơm tuyệt diệu mà mùi hương thông khắp pháp giới.

15)  Tôi sẽ kết tất cả loại hoa thơm và đẹp như hoa đinh hương, hoa lài, hoa sen xanh thành tràng để cúng dường và xưng tán chư Phật.

16)  Tiếp theo tôi sẽ xông lên những đám mây hương thanh khiết, vi diệu và dâng lên các ngài những món trân vị mềm và cứng cùng các loại giải lao.

17)  Tôi sẽ trang hoàng những ngọn đèn làm bằng ngọc báu, xếp trên những bông sen vàng và dọc trên đường đi tôi sẽ rải đầy hương thơm cỏ lạ.

18)  Trên hư không, vang dội những khúc nhạc trời, vô số dinh thự nguy nga, trang hoàng bằng những vòng đai bằng cẩm thạch, bảo châu...

19)  Tôi sẽ cúng dường lên các đấng Mâu Ni những tàng lọng cao lớn khảm xà cừ tuyệt đẹp, với trục làm bằng vàng ròng.

20)  Ðể chúng sinh được an vui, kể từ bây giờ, nguyện cho những đám mây cúng dường trên được trổi dậy vang rền tiếng nhạc trời.

21)  Nguyện cho những đám mưa hoa và ngọc báu luôn rơi trên những bảo tháp, tượng Phật và kinh Phật.

22)  Như Văn Thù và các Bồ Tát đã cúng dường các bậc Thắng Vương, tôi cũng xin cúng dường chư Phật và các Trưởng tử của Phật.

23)  Tôi cũng xin xưng tán các biển công đức (chư Phật, chư Bồ Tát) bằng những lời êm dịu bất tận.  Nguyện những lời ca tán thán này luôn luôn hướng về các ngài.

24)  Trong pháp giới có bao nhiêu vi trần thì tôi cũng xin phân thân ra bấy nhiêu để đảnh lễ chư Phật ba đời cùng Pháp và Tăng.

25)  Tôi cũng xin đảnh lễ trước tất cả bảo tháp, trước những nơi nào Bồ Ðề Tâm ảnh hiện[11], trước những bậc thầy tôn kính và các nhà tu hành.

26)  Từ nay cho đến khi được Vô Thượng Bồ Ðề, con nguyện quy y nơi Phật, Pháp và toàn thể chư Bồ Tát.

27)  Với hai tay chắp lại, con  xin khấn nguyện đến chư Phật, Bồ Tát đại từ đại bi ở khắp mười phương.

28-29)  Từ vô thỉ trôi lăn trong sinh tử cho đến ngày nay, bởi vô minh che lắp, con đã tạo nhiều điều ác và xúi giục người khác phạm lỗi.  Ngày nay biết sự lỗi lầm, con xin thành tâm sám hối trước chư Phật.

30-31)  Tất cả lỗi lầm đã phạm qua ba nghiệp, thân, khẩu, ý, đối với Tam Bảo, với cha mẹ và các bậc tôn trưởng, tất cả lỗi lầm thúc đẩy bởi vô minh ái dục, tất cả con xin phát lồ sám hối.  Ôi đấng Thiện Thệ!

32)  Làm sao thoát khỏi tội lỗi đã làm?  Xin ngài hãy cứu con!  Giúp con tẩy trừ nghiệp xấu trước khi thần chết đến.

33)  Ôi mạng sống con người mong manh.  Thần chết không bao giờ biết chờ ai cả, dù kẻ đó khỏe mạnh hay bịnh tật.

34)  Chỉ vì ham cầu sung sướng, chạy trốn khổ cực mà ta đã tạo nhiều điều ác.  Há ta không hiểu rằng một ngày nào đó sẽ phải ra đi với hai bàn tay trắng sao?

35)  Ngày đó sẽ chẳng còn lại gì cả!  Từ những kẻ thù ta, những kẻ thương ta và ngay cả chính xác thân ta cũng không còn nữa.

36)  Tất cả cảnh vật mà ta đã thấy, nghe, chỉ còn lại là một ký ức, tựa như giấc chiêm bao, trải qua rồi biến mất, không bao giờ trở lại.

37)  Trong cuộc đời ngắn ngủi này, biết bao bạn bè và kẻ thù ta đã ra đi.  Duy chỉ còn lại nghiệp xấu ác (mà ta đã tạo với họ) là còn ở lại bên ta đe dọa.

38)  Vì không hiểu và ý thức được ta chỉ là một kẻ du khách trên cuộc đời này nên ta đã để cho vô minh, ái dục, sân hận dẫn dắt tạo nghiệp.

39)  Mạng căn, nhựa sống tàn lụi ngày đêm không ngừng.  Không có chi ngăn cản được.  Làm sao cái chết lại không thể đến với ta được?

40)  Nằm dài trên giường bịnh, tuy có họ hàng vây quanh nhưng ta sẽ phải cảm thọ đau đớn một mình trong cơn hấp hối.

41)  Một khi bị sứ thần của Yama[12] bắt đi, thử hỏi tìm đâu ra được anh em bạn bè?  Duy chỉ có công đức lành mới có thể cứu được ta, nhưng ô hô, trong lúc sống có bao giờ ta nghĩ đến nó đâu?

42)  Vì ngu si, nông nỗi không ý thức được hậu quả mai sau nên ta đã bám víu vào cuộc đời phù du này mà tạo nhiều điều xấu ác.

43)  Một tên tù binh khi bị hành hình thì thân mình co rút, cổ họng thắt nghẹt, ánh mắt lờ đờ không còn nhìn rõ gì nữa.

44)  Thử hỏi trường hợp của ta sẽ ra sao khi bị bịnh tật, hấp hối hành hạ và nhất là bị sứ thần của Yama bắt đi?

45)  Lúc đó mắt ta sẽ hốt hoảng cầu cứu.  Nhưng ai là người có thể bảo vệ che chở cho ta trong cơn hiểm nạn này.

46)  Tìm khắp không thấy ai che chở, sợ hãi ta rơi vào hôn mê bất tỉnh.  Ôi số phận ta sẽ ra sao?

47)  Do đó, ngày hôm nay đây, con xin nương tựa, cầu sự che chở của chư Phật, chư Thắng Vương, là những bậc Ðại Hùng, Ðại Lực giải trừ mọi sợ hãi cho chúng sinh.

48)  Nơi Thánh Pháp mà chư Phật đã chứng ngộ, có thể đưa chúng sinh đến giải thoát và nơi toàn thể chư Bồ Tát.

49)  Vì yếu đưối, sợ hãi nên con xin nương tựa và phó mặc đời con cho Phổ Hiền Bồ Tát, con cũng xin dâng mình cho Văn Thù Bồ Tát.

50)  Nơi Quán Thế Âm Bồ Tát, luôn luôn cứu khổ vì lòng đại bi, con xin khẩn cầu đến Ngài với tiếng kêu sợ hãi, thất vọng:  "Xin Ngài cứu con, một kẻ lầm mê!"

51)  Nơi Hư Không Tạng Bồ Tát (Akasagarbha) và Ðịa Tạng Vương Bồ Tát (Ksitigarbha) cùng chư Ðại Bồ Tát, con xin khẩn nguyện đến tất cả cầu sự che chở.

52)  Con cũng xin nương tựa nơi Kim Cang Tạng Bồ Tát (Vajrapani), người mà tất cả ma quỷ và sứ thần của Yama đều sợ hãi chạy trốn.

53)  Bao lần con đã quên lời dạy bảo của các ngài, ngày nay đứng trước hiểm nạn, sợ hãi, con trở về nương tựa nơi các ngài.  Xin hãy mau cứu con!

54)  Thông thường khi đau bịnh nhẹ, người ta còn không dám trái lời bác sĩ.  Nói chi đến khi bị hành hạ bởi 404 căn bịnh[13], quả báo của nghiệp quá khứ.

55)  Trong số các bịnh, có một loại vô phương cứu chữa, nó tàn hoại tất cả dân chúng cõi Diêm Phù Ðề.

56)  Có một vị Ðại Y Vương chuyên chữa lành tất cả bịnh khổ của thân và tâm.  Thế nhưng ta đã xem thường và làm trái lời vị ấy.  Ôi!  Sao ta có thể điên rồ như vậy được!

57)  Khi đi cạnh một hố sâu vài trượng, ta biết cẩn thận, hết sức chăm chú.  Thế nhưng sao ta lại vô tình nhởn nhơ đi trên bờ vực thẳm không đáy của địa ngục?

58)  Nói rằng:   "Ngày hôm nay cái chết sẽ không đến!", đó là một sự an ủi giả dối.  Chắc chắn nó sẽ đến và khi nó đến thì ta sẽ không còn ở đó mà nói năng gì được nữa.

59)  Ai sẽ bảo ta:   "Ðừng sợ hãi!".  Ai sẽ chỉ ta lối thoát?  Chắc chắn ta sẽ phải chết và như vậy làm sao có thể yên tâm vui đùa được?

60)  Những cảm giác khoái lạc ngày trước đã để lại cho ta những gì?  Ôi! Mải mê theo cám dỗ, ta quên lời dạy bảo của bậc thầy!

61)  Thôi ngày nay ta phải xa lìa vĩnh viễn cõi trần, bỏ lại cha mẹ, anh em, bạn bè, ra đi lang thang một mình, không biết về đâu?  Ôi!  Tình yêu và hận thù còn có nghĩa lý gì?

62)  Chỉ có một điều đáng được lo lắng ngày đêm, đó là:  làm ác chắc chắn đưa đến đau khổ; làm thế nào để thoát đây?

63-64)  Hết thảy tội lỗi mà con đã tạo vì vô minh hay vô ý, phạm giới hoặc sai lầm, con xin phát lồ sám hối tất cả trước chư Phật, Bồ Tát.  Ghê sợ tội lỗi, con xin chắp hai tay đảnh lễ không ngừng dưới chân các ngài.

65-66)  Xin các ngài chứng giám cho sự phát lồ thành thật của con.  Từ nay cho đến về sau, con xin phát nguyện, không bao giờ tái phạm nữa. 


[8] Kalpadruma: đây là 5 loại cây của cõi trời, mỗi khi chư thiên ước muốn điều chi, nó liền cho ra quả như thế.

[9] Mgon.po: protecteur, là một danh từ khác để chỉ chư Phật, Bồ Tát.

[10] Rgyal.ba: vainqueur, cũng chỉ đức Phật

[11] Tức chư Bồ Tát, vì Bồ Tát là người đã phát Bồ Ðề Tâm

[12] Yama: tử thần, còn gọi là Diêm Vương.

[13] Trong quyển Médecine Tibétaine Bouddhique, của Terry Clifford nói có 4 loại bịnh: nóng, lạnh, ma quỷ ếm và nghiệp.  Mỗi loại có 101 căn bịnh, tổng cộng là 404 căn bịnh.