PHẨM XII
LỢI
ÍCH CỦA SỰ THẤY NGHE
Vào lúc
bấy giờ, từ trên đỉnh đầu, Ðức Thế Tôn phóng ra trăm ngàn vạn ức tia sáng lớn:
tia sáng trắng và trắng lớn, tia sáng điềm tốt và điềm tốt lớn, tia sáng ngọc
và ngọc lớn, tia sáng tía và tía lớn, tia sáng xanh và xanh lớn, tia sáng biếc
và biếc lớn, tia sáng hồng và hồng lớn, tia sáng lục và lục lớn, tia sáng vàng
và vàng lớn, tia sáng mây lành và mây lành lớn, tia sáng ngàn vầng và ngàn vầng
lớn, tia sáng vầng ngọc và vầng ngọc lớn, tia sáng mặt trời và mặt trời lớn,
tia sáng mặt trăng và mặt trăng lớn, tia sáng cung điện và cung điện lớn [57] , tia sáng mây biển và mây biển lớn
... Từ trên đỉnh đầu phóng ra những tia sáng như vậy rồi, Ðức Thế Tôn lại xuất
ra âm thanh tuyệt diệu, nói với toàn thể đại hội các chúng, trong đó có tám bộ
thiên long, nhân loại và loài khác, rằng hãy lắng nghe, hôm nay, tại Đao lợi
thiên cung, Như lai sẽ xưng tụng tán dương những sự sau đây của Địa tạng đại sĩ:
sự đem lại lợi ích trong nhân loại và chư thiên hay là sự bất khả tư nghị, sự
làm cho nhân tố thánh thiện ấy siêu việt lên hay là sự thực hiện quả vị thập
địa, sự cứu cánh không thoái chuyển đối với tuệ giác vô thượng [58].
Khi
Ðức Thế Tôn nói như vậy thì trong pháp hội có một vị đại bồ tát danh hiệu Quan
thế âm, từ chỗ ngồi đứng dậy, quì xuống, chắp tay mà thưa, bạch Ðức Thế Tôn,
Địa tạng đại sĩ hoàn thành đại từ bi, xót thương chúng sinh tội khổ, nên trong
ngàn vạn ức thế giới hệ, đại sĩ phân hóa ngàn vạn ức thân hình. Công đức và
thần lực bất khả tư nghị của đại sĩ, con đã được nghe Ðức Thế Tôn cùng chư Thế
tôn trong mười phương, khác nhau cơ quan phát âm mà lại đồng nhất về lời tiếng,
xưng tụng rằng, dẫu chư Phật quá khứ hiện tại và vị lai diễn đạt công đức và
thần lực ấy cũng không cùng tận. Vừa rồi lại được Ðức Thế Tôn nói cho toàn thể
đại hội các chúng biết Ðức Thế Tôn muốn tán dương những việc của Địa tạng đại
sĩ, đại loại như việc ích lợi bất khả tư nghị của ngài. Do vậy mà con thỉnh cầu
Ðức Thế Tôn vì bao kẻ trong hiện tại và vị lai, trong đó có tám bộ thiên long,
thực hiện sự tán dương ấy, để cho họ biết mà chiêm ngưỡng và hưởng phước [59] .
Ðức
Thế Tôn dạy, đại bồ tát Quan thế âm, đối với thế giới hệ Sa bà này, ông có sự
liên hệ lớn lao. Thiên long, nam nữ, quỉ thần, cho đến những người tội khổ
trong sáu đường, ai nghe danh hiệu của ông, ai thấy hình tượng của ông, ai
ngưỡng mộ ông, ai xưng tụng ông, những người ấy đối với tuệ giác vô thượng
quyết chắc không còn thoái chuyển, thường sinh trong nhân loại hay trên chư
thiên, hưởng thụ đầy đủ sự yên vui tuyệt diệu, và khi nhân quả sắp thành thục
thì họ sẽ gặp Phật và được Phật thọ ký cho. Nay, vì lòng đại từ bi, ông xót
thương chúng sinh trong đó có tám bộ thiên long, nên muốn nghe Như lai nói
những sự ích lợi bất khả tư nghị của Địa tạng đại sĩ, thì ông hãy nghe cho kyլ Như
lai sẽ nói đến. Đại bồ tát Quan thế âm thưa, bạch Ðức Thế Tôn, con xin tuân lời ngài, nguyện muốn được
nghe.
Ðức
Thế Tôn dạy, Quan thế âm, vị lai hay hiện tại, trong các thế giới hệ, người nào
trong chư thiên hưởng hết phước chư thiên, năm sự suy biến hiện ra, đến nỗi có
thể sa vào đường dữ; thì người ấy, không kể nam hay nữ, trong lúc những sự suy
biến hiện ra mà thấy được hình tượng hay nghe được danh hiệu của Địa tạng đại
sĩ, nhất tâm chiêm ngưỡng và lễ bái [60] , thì chuyển
tăng phước báo chư thiên, hưởng thụ hạnh phúc to lớn, và trong một thì gian lâu
dài không sa vào đường dữ, huống chi thấy và nghe về Địa tạng đại sĩ rồi hiến
cúng bằng hương hoa, y phục, ẩm thực, bảo vật, vòng hoa [61] , thì phước và phước báo của người ấy
đạt được thật vô lượng vô biên.
Quan
thế âm, vị lai hay hiện tại, trong các thế giới hệ, bất cứ người nào thuộc sáu
đường chúng sinh, khi sắp chết mà được nghe danh hiệu Địa tạng đại sĩ, và chỉ
mỗi một âm thanh ấy đi vào thính giác mà thôi, thì người ấy trong một thì gian
lâu dài không phải trải qua cái khổ của ba đường dữ. Huống chi khi sắp chết,
cha mẹ bà con biết đem nhà cửa, tài sản, bảo vật hay y phục của họ làm chi phí
mà đắp vẽ hình tượng của Địa tạng đại sĩ, hơn nữa, cha mẹ bà con làm cho người
ấy trong giờ phút sắp chết mà chưa chết, mắt thấy được hay tai nghe được, cùng
lắm thức biết được, rằng cha mẹ bà con đem nhà cửa bảo vật của mình, vì mình mà
đắp vẽ hình tượng Địa tạng đại sĩ. Như vậy, người ấy nếu nghiệp báo chỉ chịu
bịnh nặng, thì nhờ công đức này mà lành ngay, tăng thêm đời sống; còn nếu
nghiệp báo kết thúc sinh mạng, lại có nghiệp dữ đáng sa đường dữ, thì nhờ công
đức này mà chết rồi sinh trong nhân loại hay trên chư thiên, hưởng sự yên vui
tuyệt diệu, mọi thứ nghiệp dữ rồi ra tiêu tan được cả.
Quan
thế âm, trong vị lai, nam tử hay nữ nhân nào, khi mới sinh hay lúc lên ba lên
năm, lên đến mười tuổi trở lui, chết mất cha mẹ anh em chị em, lớn lên, người
ấy tưởng nhớ cha mẹ thân thuộc, nghĩ không biết sa vào chỗ nào, sinh đến thế
giới nào, hay sinh lên tầng trời nào. Người ấy nếu biết đắp vẽ hình tượng Địa
tạng đại sĩ, hoặc nghe được danh hiệu của ngài, rồi nhất tâm chiêm bái. Từ một
ngày cho đến bảy ngày, người ấy đừng suy giảm tâm chí ban đầu, chí thành trong
việc nghe danh hiệu hay thấy hình tượng đều chiêm bái hiến cúng. Như vậy thì
cha mẹ thân thuộc người ấy nếu vì nghiệp dữ mà đã sa đường dữ, và kể ra đáng lẽ
phải trải qua số lượng cả kiếp, nhưng nhờ người ấy, vốn là con cái hay anh em
chị em của họ, làm cái công đức đắp vẽ chiêm bái hình tượng Địa tạng đại sĩ,
nên tức khắc thoát khỏi đường dữ, sinh lên nhân loại hay chư thiên, hưởng sự
yên vui tuyệt diệu. Còn cha mẹ thân thuộc của người ấy nếu có nghiệp lành, đã
sinh trong nhân loại hay trên chư thiên, hưởng sự yên vui tuyệt diệu, thì nhờ
công đức trên mà tăng thêm cho nhân tố thánh thiện, sự yên vui họ đang hưởng
cũng tăng thêm vô lượng [62] . Người ấy nếu
có thể thêm nữa, trong ba lần bảy ngày, nhất tâm chiêm bái hình tượng Địa tạng
đại sĩ, trì niệm danh hiệu của đại sĩ đủ một vạn biến, thì sẽ được đại sĩ hiện
cái thân không biên cương, nói rõ cho biết chỗ sinh của cha mẹ thân thuộc; hoặc
trong mộng, người ấy được đại sĩ dùng thần lực đích thân đưa đến mọi thế giới
mà gặp cha mẹ thân thuộc.
Người
ấy, hơn nữa, mỗi ngày trì niệm danh hiệu Địa tạng đại sĩ một ngàn lần, và trì
niệm một ngàn ngày như vậy, thì bản thân còn được đại sĩ khuyến cáo quỉ thần
khu vức người ấy cư trú hộ vệ người ấy suốt đời, hiện tại thì ăn mặc sung túc,
không bịnh không khổ, đến nỗi mọi sự ngang trái không hề xâm nhập cửa ngõ,
huống chi xâm nhập thân thể, và cuối cùng thì người ấy quyết chắc được đại sĩ
xoa đầu mà thọ ký cho [63] .
Quan
thế âm, trong vị lai, thiện nam hay thiện nữ nào muốn phát từ tâm quảng đại cứu
độ tất cả, muốn tu tuệ giác vô thượng, muốn siêu thoát ba cõi, những người có những
chí nguyện như vậy mà thấy hình tượng hay nghe danh hiệu của Địa tạng đại sĩ,
chí tâm qui y, hiến cúng bằng hương hoa, y phục, bảo vật, ẩm thực, rồi chiêm
ngưỡng và lễ bái, thì chí nguyện của họ sẽ hoàn thành một cách mau chóng, thoát
khỏi mọi sự trở ngại.
Quan
thế âm, trong vị lai, thiện nam hay thiện nữ nào muốn cầu trăm ngàn vạn ức ước
nguyện và sự việc, về hiện tại cũng như tương lai, thì hãy qui y, chiêm ngưỡng,
lễ bái, hiến cúng và xưng tụng Địa tạng đại sĩ qua hình tượng của ngài, như vậy
thì ước nguyện và sự việc mà họ cầu sẽ thành tựu được cả. Lại nguyện cầu Địa
tạng đại sĩ từ bi hộ trì mãi mãi cho con, thì người ấy, trong mộng, được đại sĩ
xoa đầu mà thọ ký cho.
Quan
thế âm, trong vị lai, thiện nam hay thiện nữ nào, đối với kinh điển đại thừa,
vô cùng tôn trọng, quí báu, phát ra tâm chí siêu việt muốn học muốn tụng.
Nhưng, dầu gặp minh sư chỉ dạy và chăm nom [64]để học cho thuộc, mà thuộc đâu quên đó, cả tháng liền năm vẫn
không tụng được. Như vậy là vì thiện nam hay thiện nữ ấy [65] bị sự chướng ngại của nghiệp cũ chưa
được trừ bỏ, nên đối với kinh điển đại thừa không có khả năng học tụng. Người
ấy, nghe được danh hiệu và thấy được hình tượng của Địa tạng đại sĩ, hãy đem
tâm nguyện của mình mà cung kính khấn bạch, rồi hiến cúng hương hoa, y phục, đồ
ăn uống, đồ thưởng ngoạn. Lấy một chén nước trong và sạch, đặt trước hình tượng
đại sĩ suốt một ngày đêm, rồi chắp tay xin uống, với sự xoay đầu qua hướng nam.
Khi nước sắp vào miệng và khi nước vào miệng, hãy chí thành, trịnh trọng. Uống
rồi, phải cữ năm vị cay nồng, cữ rượu thịt, cữ tà dâm [66] , cữ nói dối và cữ mọi sự sát
sinh. Cứ như vậy trong một lần đến ba lần bảy ngày, thì thiện nam hay thiện nữ
ấy, trong mộng, thấy rõ Địa tạng đại sĩ hiện thân không biên cương, rưới nước
trên đỉnh đầu của mình. Người ấy tỉnh mộng tức khắc thông minh, kinh điển đại
thừa lướt qua thính giác là nhớ mãi, không còn quên mất dầu chỉ một câu đủ
nghĩa hay một bài chỉnh cú.
Quan
thế âm, trong vị lai, bao nhiêu người thiếu ăn thiếu mặc, ước nguyện không
thỏa, bịnh tật đã nhiều, tai biến càng không ít, nhà cửa không yên, thân thuộc
tan tác, mọi sự ngang trái phần nhiều cùng đến ngổ ngáo thân họ, chiêm bao cũng
phần nhiều kinh hãi. Những người như vậy, nghe danh hiệu hay thấy hình tượng
Địa tạng đại sĩ mà hết lòng kính lễ và trì niệm đủ số vạn biến, thì bao nhiêu
việc trái ý cực bụng đều tan biến dần đi, yên vui hiện ra, ăn mặc đầy đủ, đến
nỗi chiêm bao cũng toàn an lạc.
Quan
thế âm, trong vị lai, thiện nam hay thiện nữ nào vì việc làm ăn, vì nhiệm vụ
công tư, vì việc sống chết, vì sự cấp bách, mà phải vào rừng núi hay vượt sông
biển, gặp nước lớn hay qua đường hiểm, thì người ấy trước đó hãy trì niệm danh
hiệu Điạ tạng đại sĩ đủ số vạn lần, như vậy qua chỗ nào cũng được quỉ thần hộ
vệ, đi đứng nằm ngồi đều được giữ cho yên mãi, dầu gặp phải cọp sói, sư tử, mọi
thứ độc hại, cũng không thể tổn thương.
Ðức
Thế Tôn dạy đại bồ tát Quan thế âm, đối với châu Diêm phù này, Địa tạng đại sĩ
có sự liên hệ lớn lao, đến nỗi nếu nói đến mọi sự ích lợi mà chúng sinh thấy
nghe về ngài, thì trong một kiếp cả trăm cả ngàn năm nói cũng không hết. Vì lý
do ấy, đại bồ tát Quan thế âm, ông nên vận dụng thần lực mà truyền bá kinh này,
cho người quốc độ Sa bà trăm ngàn vạn kiếp mãi mãi yên vui. Vào lúc bấy giờ,
Ðức Thế Tôn lại nói những lời chỉnh cú sau đây.
Như
lai quan sát
thần lực Địa tạng,
thấy hằng sa kiếp
nói cũng không cùng.
Thấy hình nghe tên
vị đại sĩ này,
chí thành chiêm bái
dầu chỉ một lúc,
vẫn được lợi ích
ở trong nhân loại
và trên chư thiên
qua vô số việc.
*
Bất cứ nam nữ
hay là thiên long,
quả báo sắp hết
sắp sa đường dữ,
nhưng biết chí thành
qui y đại sĩ,
thì thêm tuổi thọ
lại hết nghiệp dữ.
*
Từ nhỏ đã mất
cha mẹ thân nhân,
không biết nghiệp thức
sinh nơi chốn nào,
anh em chị em
cùng với cha mẹ,
lớn lên nghĩ đến
chẳng biết sinh đâu.
Thì hãy đắp vẽ
hình tượng đại sĩ,
thiết tha chiêm bái
không chút lãng xao,
liên tiếp ba tuần
niệm hiệu đại sĩ,
đại sĩ sẽ hiện
thân không biên cương,
chỉ cho biết chỗ
thân nhân sinh đến,
dầu sa đường dữ
cũng thoát được liền.
Nếu không thoái chuyển
thành tâm ban đầu,
thì được đại sĩ
xoa đầu thọ ký.
*
Người nào muốn tu
tuệ giác vô thượng,
muốn giải thoát cả
khổ đau ba cõi,
đã có tâm chí
đại từ bi ấy,
trước hãy chiêm bái
hình tượng đại sĩ,
những chí nguyện này
thành tựu mau chóng,
bao nhiêu nghiệp chướng
hết còn cản trở.
*
Những người phát tâm
trì tụng kinh pháp
để cứu vớt người
vượt lên bờ giác;
tuy có chí nguyện
siêu việt như vậy,
nhưng học là quên
phần nhiều sót mất,
là vì nghiệp cũ
làm cho chướng ngại,
không thể nhớ thuộc
kinh pháp đại thừa.
Thì hãy hiến cúng
Địa tạng đại sĩ
hương hoa y phục
ẩm thực ngọa cụ,
đặt trước đại sĩ
chén nước trong sạch,
suốt một ngày đêm
cầu nguyện mà uống;
lòng phải cẩn trọng,
cữ năm vị tân,
cữ rượu cữ thịt
tà dâm vọng ngữ,
càng cữ sát sinh
suốt trong ba tuần,
chí thành trì niệm
danh hiệu đại sĩ,
tức thì mộng thấy
thân không biên cương,
tỉnh dậy liền được
thính giác sắc bén [67] ,
kinh pháp đại thừa
lướt qua thính giác,
là ngàn vạn kiếp
không bao giờ quên.
Thần lực siêu việt
của vị đại sĩ
làm cho người này
được tuệ giác ấy.
*
Bao người nghèo nàn
mà lại bịnh tật,
nhà cửa suy bại
thân thuộc ly tan,
đến nỗi chiêm bao
cũng toàn kinh hoàng,
ước vọng trái ý
không chút thỏa dạ.
Thì hãy chí tâm
chiêm bái đại sĩ,
hết thảy việc xấu
đều tan biến cả,
đến nỗi trong mộng
cũng toàn yên vui,
ăn mặc sung túc
quỉ thần hộ vệ.
*
Vào trong rừng núi
vượt qua biển cả,
cầm thú đã dữ
người còn dữ hơn,
thần dữ quỉ dữ
hợp với cuồng phong,
bao nhiêu gian nan
bao nhiêu nguy khốn.
Thì hãy trước đó
chiêm bái hiến cúng
Địa tạng đại sĩ
qua hình tượng ngài,
mọi sự dữ dội
ở trong rừng sâu
hay trong biển cả
biến mất hết thảy.
*
Quan âm tịnh thánh,
hãy chú tâm ý
nghe Như lai nói,
Địa tạng đại sĩ
có vô cùng tận
sự bất tư nghị.
Kiếp ngàn vạn năm
nói cũng không cùng
để tả thần lực
Địa tạng đại sĩ.
Ai nghe danh hiệu
Địa tạng đại sĩ,
ai thấy hình tượng
Địa tạng đại sĩ,
mà biết trì niệm
và biết chiêm bái,
lại hiến hương hoa
y phục ẩm thực,
thì trăm ngàn kiếp
hưởng phước tuyệt diệu.
Nếu đem phước ấy
hiến cho tất cả,
cuối cùng làm Phật
siêu thoát sinh tử.
Vì vậy Quan âm,
hãy nói rộng rãi
cho mọi quốc độ
biết được kinh này.