08/07/2555 06:13 (GMT+7)
“Triệu Luận” là một bộ luận Phật
Giáo do Tăng Triệu, vị học giả Bát nhã học, bậc cao tăng nổi tiếng đời Hậu Taàn
Trung Quốc, chủ yếu xiển thuật giáo nghĩa Bát nhã Phật Giáo. Thời gian khoảng
giữa đời Lương và đời Trần (Nam
Triều) biên soạn thành tập gọi là “Triệu Luận”. |
22/11/2554 15:33 (GMT+7)
Triệu Luận là một tuyệt tác của Ngài Tăng Triệu, từ xưa rất nổi tiếng tại
Trung Hoa, nay đã được dịch sang tiếng Anh và phổ biến trên thế giới.
Theo căn bản của Đạo Phật, bản thể của tự tánh vốn vô hình, vô danh, chẳng
thể dùng ngôn ngữ văn tự để diễn tả được. Vì vậy, xưa nay các pháp sư giáo môn,
trải qua nhiều đời "y kinh giải nghĩa" thường bị hạn chế trong phạm
vi văn tự, nên khó mà diễn tả hết giáo lý trong biển Phật. Nhưng Ngài Tăng
Triệu với thiên tài đặc biệt, dù dùng văn tự để diễn tả mà vẫn siêu việt ngoài
văn tự, nên giáo lý được thông suốt và đạt đến thâm tâm của Phật. |
29/10/2554 05:38 (GMT+7)
Tại
Miến Ðiện, Atthasālinī[1] là một tác phẩm nổi tiếng nhất
do ngài Buddhaghosa biên soạn. Các vị Tỳ-khưu đã học hỏi nghiên cứu rất sâu
rộng và nhiều tác giả biên soạn các tác phẩm liên quan đến Vi Diệu Pháp (Abhidhamma)
thường xuyên trích dẫn. Cũng vậy đối với độc giả phương Tây, khi đọc qua bản
dịch tiếng Anh tác phẩm này, hiện đã ra mắt độc giả, đôi chỗ cũng không tán
thành cách đánh giá của ngài Buddhaghosa. Chính bản thân của tác phẩm cũng
khiến cho nhiều người phải nghi ngờ với ngài, trong khi Tuệ giác về những học
thuyết chính yếu của Ðức Phật và triết học Phật giáo là điều cần thiết đến
nhường nào, nếu như ngài Buddhaghosa được đánh giá chính xác, và đối với ngài
điều đó không thể thực hiện được trừ phi rõ ràng là ngài có cảm tình với tư
tưởng Phật giáo. |
13/10/2554 08:30 (GMT+7)
Tập Chú Giải Thuyết Luận Sự
(Kathavatthu) là một trợ giúp không thể thiếu cho việc nghiên cứu các kinh văn
Pāli, có nhiều đoạn không được rõ ràng. Tập Chú Giải này, sẽ giúp chúng ta làm
rõ nhiều điểm gúc mắc trong kinh văn Pāli, vô cùng quan trọng xét dưới góc độ
lịch sử. |
06/08/2554 11:31 (GMT+7)
Theo một vài học giã thì Vi Diệu Pháp không phải do
chính Ðức Phật thuyết mà là do các vị Sư uyên bác soạn thảo ra sau nầy. Ðại Ðức
Nārada, một nhà học Phật lão thành đã viết: "Ðúng theo truyền thống thì
chính Ðức Phật đã dạy phần chính yếu của tạng nầy. Những đoạn ấy được gọi là
Ðầu đề (Mātikā) hay nồng cốt nguyên thủy của giáo lý như Pháp Thiện (Kusalā
Dhammā), hay Pháp Bất Thiện (Akusalā Dhammā), Pháp Vô-Ký (Abyākatā
Dhammā) ...". |
27/07/2554 00:02 (GMT+7)
Theo sử liệu của Thượng tọa bộ hoặc Dị bộ tôn luân luận và Phật
giáo sử của Taranātha thuộc Bắc phương thì đã hình thành khoảng 18 đến
20 bộ phái Phật giáo khác nhau, trong đó, Thành thật luận thuộc về Kinh lượng bộ (Sautrāntika).1 |
26/07/2554 23:51 (GMT+7)
Bộ luật này gồm có hai phần:
Phần thứ nhất là YẾT MA YẾU CHỈ, trình
bày các
nguyên lý căn bản của yết-ma song song với tác pháp.
Phần thứ hai là TỨ PHẦN HIỆP CHÚ, giảng
giải các
thiên tụ của giới bổn. |
26/07/2554 23:43 (GMT+7)
Sau khi đức Thế
Tôn,
Đã nhập
Bát-niết-bàn,
Thời gian đã trãi
qua,
Được hơn một trăm
năm. |
26/07/2554 23:43 (GMT+7)
Toàn bộ giáo lý đức
Phật đều nhằm mục đích ''chuyển mê khai
ngộ'' cho chúng sanh. Vì mê ngộ là gốc của khổ vui. Mê thì khổ, ngộ thì
vui. Mê thì thành chúng sanh luân hồi sanh tử, ngộ thì thành chư Phật
giải thoát Niết-bàn. Nhưng mê là tâm mà ngộ cũng là tâm. Chuyển mê khai
ngộ tức là chuyển đổi tâm mê lầm thành tâm giác ngộ. |
26/07/2554 23:43 (GMT+7)
Hỏi: Tôi nay muốn biết Ngài sẽ thuyết minh Thành-thật luận. Trước Ngài đã nói “Đấng đáng lễ lễ trước” có phải là Đức Phật không? Vì cớ gì gọi là Phật? Và đã thành tựu những công đức chi mà đáng lễ? |
26/07/2554 23:40 (GMT+7)
Thanh Tịnh Ðạo luận
là tác phẩm do luận sư Buddhaghosa trước tác. Sư là người
Ấn Ðộ, sanh vào giữa thế kỷ thứ 5 tây lịch, vốn là
một nhà Phật học uyên thâm, vừa là một học giả lỗi
lạc. Ngài đã chọn lọc những tinh hoa của giáo điển Nam
truyền soạn thành bộ luận này, gồm 58 chương. |
26/07/2554 23:40 (GMT+7)
Dhammasangani
là Bộ sơ khởi của Tạng Abhidhamma, dung chứa
các mātikā, là căn bản cho các bộ Abhidhamma kế tiếp, nương
tựa vào đó mà triển khai dưới hình thức phân tích, lý luận ra những pháp
môn khác. |
26/07/2554 23:40 (GMT+7)
Puggalapannatti, “Bộ Nhơn Chế Định” là một
quyển trong Luận Tạng có phương pháp giống Tạng Kinh hơn là Luận. Tác
phẩm bắt đầu với việc đếm tổng quát các loại khái niệm, và điều này cho
thấy rằng khởi thuỷ nó đươc dự định làm bổ sung cho các quyển khác để
tính đến các thực thể khái niệm bị loại ra khi áp dụng khắc khe phương
pháp cuả Luận. Công việc đồ sộ này cho những định nghiã chính thức cuả
các loại cá thể khác nhau. Có 10 chương:chương đầu đề cập các loại đơn
lẻ cuả các cá thể; chương hai về các căp; chương ba về các nhóm ba, v.v. |
26/07/2554 23:40 (GMT+7)
Dhatukatha, “Bộ Chất Ngữ” được viết dưới
dạng tóm tắt hỏi đáp. Nó thảo luận tất cả các hiện tượng với sự tham
chiếu các sơ đồ uẩn, căn, đại, tìm cách xét xem các hiện tượng ấy có bao
gồm trong, hay quan hệ hay không quan hệ với ba yếu tố đó và ở chừng
múc nào |
26/07/2554 23:40 (GMT+7)
Thiền Lâm Bảo Huấn đây chính là phần Ngữ
lục. Nội dung của sách Bảo Huấn được chia thành 4 quyển, gồm gần 300
thiên. Mỗi thiên đều là những lời vàng ngọc để răn dạy về cách tu tâm xử
thế, đều là những kỷ cương yếu lĩnh về cách trụ trì, hoằng đạo của các bậc
Thạc đức danh Tăng. |
26/07/2554 23:40 (GMT+7)
Đề tài mà tôi có duyên được trình bày
cùng quý vị hôm nay thuộc một lãnh vực rất phổ thông, song cũng rất quan
trọng, bởi vì nó liên hệ đến rất nhiều người theo đạo Phật: đó là pháp
môn Tịnh độ, một pháp môn mà hầu hết các Phật tử đều quen biết. Pháp môn Tịnh độ là chiếc bè Từ mầu
nhiệm, giải thoát chúng sanh khỏi cảnh khổ đau phiền não trong thời mạt
pháp. |
26/07/2554 23:39 (GMT+7)
Một hôm có vị khách đến viếng tịnh cốc của
tôi, trước lễ chào, sau dùng lời rất thanh nhã hỏi rằng : “ Từng nghe :
đối với người tu tâm, đường tắt để thành đạo thì hạnh Thường Bất Khinh của
Pháp Hoa Tam muội và Pháp Ban Châu của Niệm Phật tam muội đều là môn Vô
Thượng Thâm Diệu Thiền. Xin được nghe về vấn đề này”. |
26/07/2554 23:39 (GMT+7)
Bản dịch quyển "Abhidhammasangaha" (Thắng Pháp Tập Yếu Luận) tập II nay
mới được in xong, dầu chúng tôi dịch xong đã
khá lâu, nguyên do chính vì vấn đề ấn loát
khó khăn, nhất là in chữ Pàli, vật liệu khan hiếm đắt đỏ, và trách nhiệm của một vị Viện
Trưởng khá đa đoan phiền toái. |
26/07/2554 23:39 (GMT+7)
Người muốn thoát các khó khăn, muốn cởi
được mọi ràng buộc, muốn thành tựu tâm trí ưu thắng dứt sợ hãi về
sanh, già, chết, muốn vui giải thoát đạt tới
Niết-bàn còn khó đến, thì phải
rộng hiểu thấu đáo Kinh tạng, Luận tạng, Luật
tạng. Đó là con đường Giải
Thoát Đạo mà tôi sắp nói |
26/07/2554 23:38 (GMT+7)
Cuốn Đạo Vô Ngại Giải này được dịch trọn vẹn từ cuốn The Path
of Discrimination do tỳ kheo Ñāṇamoli dịch từ
Paṭisambhidāmagga, tiếng Pāḷi. Đây là quyển thứ 12 trong
Khuddakanikāya, Bộ Kinh Tiểu |
|