Kinh Tứ Thập 
Nhị Chương
Thích Viên 
Giác dịch và giảng
Lời 
Giới Thiệu
(Kinh 42 Chương – Ðại 
Ðức Thích Viên Giác biên soạn)
Ðại đức Viên Giác, 
tốt nghiệp trường Cao Cấp Phật Học Việt Nam tại TP. HCM 
( nay là Học Viện PGVN tại TP. HCM), khoá 1. Qua nhiều năm 
giảng dạy ở các trường Cơ Bản Phật Học, Ðại Ðức 
đã biên soạn tập sách về Kinh 42 Chương nầy rất công 
phu.
Thiết nghĩ một tập sách 
giáo khoa dành cho bậc Trung Học Phật Học cần đáp ứng 
một số yêu cầu cần thiết như:
1) Có phần nguyên văn 
chữ Hán
2) Có phần phiên âm ra Việt văn
3) Có phần chú thích đúng các thuật ngữ Phật học (qua 
Từ điển Phật học, hay qua định nghĩa trong các kinh Nikàya 
hoặc Ahàm)
4) Nêu lên các điểm cương yếu của bản kinh hay đoạn 
kinh
5) Có phần giảng rộng ( bao gồm phần so sánh, nêu thí 
dụ..., để học Tăng, học Ni dễ hiểu)
6) Trình bày với ngôn ngữ giản dị, sáng sủa khế hợp 
với tuổi học viên, nhưng vẫn chuyển tải đầy đủ ý 
kinh.
Tập sách giáo khoa 
nầy về mặt hình thức đáp ứng đầy đủ các yêu cầu nêu 
trên. Về giá trị nội dung trình bày, mỗi soạn giả có 
một giá trị riêng. Tôi hi vọng, với nét trình bày mới 
mẻ của tập sách, soạn giả sẽ đem lại nhiều ý nghĩa 
bổ ích cho các học Tăng, học Ni của các trường Cơ Bản 
Phật Học.
Tôi cũng hi vọng 
rằng, đến lần tái bản với các bổ sung cần thiết, 
tập sách giáo khoa về Kinh 42 Chương nầy sẽ có ảnh hưởng 
lớn hơn và sẽ được phổ biến rộng rãi hơn.
Xin chân thành giới 
thiệu.
Tỳ Kheo Thích Chơn 
Thiện
(Phó Trưởng Ban Giáo Dục Tăng Ni, Giáo Hội Phật Giáo Việt 
Nam)
Thiền Viện Vạn 
Hạnh
Mùa an cư PL. 2543 – 1999
Lời Nói 
Ðầu
Kinh Tứ Thập Nhị Chương 
là một bộ kinh tuyển chọn những lời Phật dạy ở rải rác 
trong kho tàng Kinh điển Phật giáo.
Lịch sử truyền bá bộ 
kinh, cho đến nay các nhà nghiên cứu vẫn còn chưa thống 
nhất. Theo sử Phật giáo Trung Quốc thì Kinh Tứ Thập Nhị Chương 
được hai ngài Ca Diếp Ma Ðằng (Kàsyapamàtanga) và Trúc Pháp 
Lan (Dharmarakinhsa) dịch từ bản Phạn qua Hán năm 67 Tây lịch 
tại Lạc Dương. Kinh Tứ Thập Nhị Chương cũng là một bộ 
kinh được lưu hành tại Giao Châu vào thế kỷ thứ hai.
Về văn bản Kinh Tứ 
Thập Nhị Chương, theo Hòa thượng Trí Quang, thì có hai bản 
chính, gọi tắt là bản A và bản B. Bản A là bản xưa nhất 
nằm trong Ðại Tạng Kinh, bản Ðại Chính, quyển 17, trang 
722-724 có khoảng vào thời Hậu Hán hoặc Tam Quốc. Bản B là 
bản hiện đang lưu hành nằm trong Thái Hư Toàn Thư, tập 6, 
trang 1-74. Bản B này được sửa chữa từ bản A mà thành, có 
sớm nhất cũng vào đầu nhà Tống (kinh 42 bài, Trí Quang 
dịch, T.8,9).
Dĩ nhiên còn khá nhiều 
bản khác nữa như bản của Ngô Chi Khiêm dịch, bản Hiếu 
Minh Hoàng đế thời Tiền Tấn. Bản Tống Nhân Tông Hoàng đế 
chú giải Sa môn Liễu Ðồng bỗ chú các bản thuộc đời nhà 
Minh v.v... thực ra cũng bắt nguồn từ bản A và B đã nói ở 
trên.
Bản Kinh Tứ Thập Nhị 
Chương đang lưu hành nếu bỏ qua một bên phần thêm thắt 
của người sau về tư tưởng thiền học Ðại thừa thì 
nội dung rất gần với giáo lý nguyên thủy. Phần lớn nội 
dung đề cập những vấn đề liên quan đến sự tu tập của 
giới xuất gia, chú trọng nhiều tiến trình tu tập Giới – 
Ðịnh – Tuệ. Về giáo lý cốt lõi thì bốn chân lý Khổ 
– Tập – Diệt – Ðạo được coi là nền tảng của Kinh.
Khi được mời dạy Kinh 
Tứ Thập Nhị Chương tại Trường Cơ Bản Phật học Long An, 
chúng tôi căn cứ vào bản Hán văn đã được dịch của Hòa 
thượng Hoàn Quan (mà Hòa Thượng Trí Quang gọi là bản B đang 
lưu hành). Ðể cho tăng ni sinh dễ lãnh hội, chúng tôi dịch 
lại lời Việt và giảng dạy theo từng chương độc lập, không 
theo hệ thống mà thầy Hoàn Quan đã giảng.
Như đã nói, nội dung 
nguyên bản, nhất là bản A (Trí Quang dịch) Kinh Tứ Thập 
Nhị Chương rất gần với tư tưởng nguyên thủy nên khi 
giảng dạy phần lớn dựa vào các kinh A Hàm và Nikàya - Trong 
đó có một số bài kinh có liên quan hoặc tương đương với 
Kinh Tứ Thập Nhị Chương, do đó chúng tôi coi như là xuất 
xứ của chương Kinh Tứ Thập Nhị Chương - Mục đích của 
chúng tôi là làm sáng tỏ và phong phú hơn, nghĩa lý của 
lời Phật dạy trong kinh này vốn rất cô đọng. Về phương 
thức trình bày, vì là giáo án nên cần phải rõ và cơ bản 
nên chúng tôi chia ra 4 phần cho một kinh (chương):
phần 1: Chánh văn 
Việt dịch,
phần 2: Ðại ý,
phần 3: Giảng nghĩa và
phần 4: Nhận xét và Kết luận (như là toát yếu).
Nếu có những từ ngữ, 
thuật ngữ khó sẽ được giải thích rõ.
Kho tàng tam tạng giáo điển 
rộng rãi bao la, Kinh Tứ Thập Nhị Chương được coi là một 
quyển kinh toát yếu nghĩa lý căn bản cho những người xuất 
gia học Ðạo, có thể làm cẩm nang về đường lối tu tập 
cho người sơ học.
Qua những tháng ngày 
giảng dạy choTăng Ni sinh về Kinh Tứ Thập Nhị Chương nầy, 
chúng tôi nhận thấyTăng Ni sinh thích thú và bày tỏ niềm 
tin vào giá trị, tác dụng của kinh đối với việc tu tập, 
chúng tôi mới hiểu được lý do tại sao kinh này được lưu 
truyền rất sớm trong lịch sử truyền bá tư tưởng Phật 
Ðà ở nước ta và được chọn dạy trong chương trình Cơ 
bản Phật học từ xưa cho đến nay.
Trong phạm vi giáo án 
giảng dạy Trường Cơ bản Phật học và khả năng hạn 
chế, chắc chắn không khỏi lầm lẫn, thiếu sót, kính mong 
chư thiện hữu tri thức vui lòng chỉ giáo cho giáo án được 
hoàn bị.
Nam mô Bổn sư Thích 
Ca Mâu Ni Phật.
Tỳ kheo Thích Viên Giác