Khát vọng sống còn
Hầu hết chúng ta đều tránh né không muốn đề cập đến một sự thật là ai
cũng phải chết và có thể chết vào bất cứ lúc nào. Chúng ta luôn tránh né
không muốn nhắc đến cái chết, cho dù ai cũng biết đó là một điều tất
nhiên sẽ đến. Khi một gia đình mà ta quen biết có cụ ông hoặc cụ bà đã
đến tuổi gần đất xa trời, muốn hỏi thăm tin tức về các cụ, không bao giờ
ta lại hỏi rằng: “Cụ đã chết chưa?”, mà luôn hỏi rằng: “Cụ còn khỏe
không?” Thực ra thì trong lòng ta lúc ấy lại nghĩ rằng “có lẽ cụ đã
chết” vì quá già, nhưng ta tránh né không muốn nói ra sự thật ấy, và
luôn chọn đưa ra câu hỏi theo cách lạc quan hơn.
Sự tránh né của chúng ta nói lên một sự thật là: tất cả chúng ta đều
không muốn chết, chúng ta luôn khao khát được sống.
Nhưng không chỉ là con người chúng ta. Tất cả loài vật cũng đều có khát
vọng được sống còn. Bạn hãy thử gọi con chó nuôi trong nhà đến gần, rồi
dùng tay chặn cổ nó xem. Sự thân thiện mà nó dành cho bạn sẽ mất dần khi
mối đe dọa đến sự sống còn của nó gia tăng. Một khi nó đã cảm thấy sự
vuốt ve của bạn chuyển dần sang thành một mối nguy hiểm, phản ứng của nó
sẽ lập tức thay đổi. Nó sẽ vùng vẫy, và thậm chí có thể sẽ cắn bạn, điều
mà trước đó nó không thể làm dù vì bất cứ lý do gì.
Chúng ta dễ dàng quan sát thấy những phản ứng thể hiện khát vọng sống
còn của mọi loài vật. Khi đối diện với những mối nguy hiểm đe dọa sự
sống còn, chúng vùng vẫy, trốn chạy hoặc chiến đấu. Dù là phải chọn giải
pháp nào, chúng luôn sử dụng tất cả sức mạnh có được để tự bảo vệ sự
sống của mình.
Khát vọng sống còn của con người còn thể hiện ở những hình thức mãnh
liệt hơn, thậm chí đôi khi trở thành ngốc nghếch. Bạn có tin là Đường
Minh Hoàng đã nghiêm túc phái những đoàn thuyền với lương thực và trang
bị đầy đủ để vượt biển đi tìm... thuốc trường sinh? Hơn thế nữa, từ thuở
xa xưa đã có không ít những người tin vào các thuật tu tiên, luyện
thuốc, bùa chú... để đạt đến mục đích là sẽ được... sống hoài không
chết! Tất nhiên là cho đến nay thì những nỗ lực, niềm tin theo cách đó
chỉ có thể xem là ngốc nghếch, vì chúng ta vẫn chưa từng thấy được có ai
thành công trong việc tìm kiếm một giải pháp để được trường sinh bất tử.
Tuy nhiên, khát vọng sống còn của mỗi chúng ta thì vẫn còn nguyên vẹn
đó, có lẽ cũng không khác gì mấy so với những tiền nhân đã sống cách ta
hàng nghìn năm trước...
Điều nghịch lý ở đây là hầu hết chúng ta đều có thể dễ dàng nhận ra
nhưng lại từ chối không muốn thừa nhận khát vọng sống còn ở các loài
vật. Chúng ta thản nhiên cướp đi sự sống của rất nhiều loài vật để phục
vụ cho đời sống của mình, đôi khi một cách xa xỉ không cần thiết. Bạn
nghĩ sao khi một con tê giác nặng hàng tấn phải ngã xuống chỉ để người
thợ săn có được cái sừng mang về? Bạn nghĩ sao khi người ta giết hại
những con gấu chỉ vì túi mật của chúng? Và bạn nghĩ sao khi người ta
dùng thuốc nổ thả xuống nước để giết chết tất cả những con cá trong một
vùng để rồi chỉ chọn lấy những con cá lớn? Những điều đó chỉ có thể được
thực hiện bởi những con người không hiểu gì về sự sống và chưa một lần
nghĩ đến hay thừa nhận khát vọng sống còn của muôn loài, trong đó có cả
con người