MỘT LỜI CỨU VẠN NGƯỜI
Khoảng niên hiệu Càn Long triều Thanh, tỉnh Giang Tô bị
thiên tai đói kém, quan tri huyện Giang Âm không biết cách trị dân, dẫn
đến dân chúng lầm than phát sinh bạo loạn, rất nhiều nơi nổi dậy chống
đối. Tri huyện liền bẩm báo tình hình biến loạn lên quan Tuần phủ.
Quan Tuần phủ đích thân xuống huyện Giang Âm. Lúc vừa đến Thường Châu,
quan tri huyện đã cùng với vị thẩm phán Thường Châu lúc bấy giờ là Phí
Hạc Đinh ra tận bờ sông đón rước.
Tuần phủ thấy dung mạo của thẩm phán họ Phí hết sức thanh tú khác
thường, phong thái tỏ rõ học vấn uyên thâm, đạo đức cao thượng, liền cho
mời đến bàn bạc việc công. Quan Tuần phủ nói:
– Hiện tên cầm đầu và bè đảng hơn 10 người trong cuộc nổi loạn ở Giang
Âm đều đã bị bắt. Theo luật pháp hiện nay thì những ai tham gia trong
việc nổi loạn đều phải xử tội chết, nên số dân đã nổi loạn giờ đây hết
sức lo sợ hoang mang. Ông giữ chức thẩm phán đã nhiều năm, nhất định có
nhiều kinh nghiệm phán xét. Vậy theo ông thì số dân nghèo đói nổi loạn ở
huyện Giang Âm này có nên xử tội chết cả không?
Phí thẩm phán không trả lời ngay mà hỏi ngược lại:
– Theo đại nhân thì việc chấp hành nghiêm theo pháp luật có cần xét đến yếu tố đạo đức không?
– Xin lão tiên sinh nói rõ hơn ý này, sau đó tôi sẽ quyết định.
Phí thẩm phán thưa:
– Nếu người dân làm phản với ý đồ lật đổ triều đình, đương nhiên phải
nghiêm trị. Nhưng theo hạ quan được biết, việc dân chúng nổi loạn ở
Giang Âm chỉ là do hoàn cảnh nghèo đói bức bách, bị kẻ xấu kích động nên
nghĩ rằng làm như thế để được phân phát lương thực cho đủ ăn, chứ họ
không có ý chống đối triều đình. Nếu khép họ vào tội làm phản và xử chém
thì tỏ ra không thấu rõ nội tình, lại đi ngược với đạo đức. Theo ý hạ
quan thì trong việc này chỉ có tên cầm đầu xúi giục là đáng tội chết,
những kẻ trực tiếp trợ giúp phải nghiêm trị, còn những người dân bị kích
động nhất thời hùa theo thì nên tha bổng, đừng truy cứu nữa. Tình hình
hiện nay dân chúng khắp nơi đều đang đói khổ, nếu ta lạm sát những người
nổi loạn sẽ khiến cho dân tình càng thêm hoảng loạn, khó ổn định hơn.
Hơn nữa, mạng người là rất quý, nếu có thể tha được thì nên tha, đó gọi
là có xét đến yếu tố đạo đức, nhưng cũng là cách tốt nhất hiện nay để
trấn an lòng dân.
Những lời của Phí thẩm phán thật rõ ràng dứt khoát, lập luận chặt chẽ,
lý lẽ đanh thép, lại được nói ra một cách tự tin và thuyết phục, khiến
người nghe không thể không thán phục.
Quan Tuần phủ nghe xong gật đầu khen ngợi, quyết định làm theo đề nghị
của Phí thẩm phán, chỉ xử chém tên cầm đầu, phạt đày ra biên ải hơn 10
tên phụ tá, số dân thường còn lại không truy cứu.
Lúc bấy giờ, nhân dân trong huyện đều bảo nhau rằng chỉ một lời nói của
Phí thẩm phán đã cứu được mạng sống của cả vạn người, ai nấy đều ca
ngợi.
Về sau, con trai của Phí Hạc Đinh từ chức Phó cống được thăng vượt cấp
lên chức Đồng thương đạo; cháu ông làm quan tới chức Tuần phủ, còn bản
thân ông cũng nhiều lần được phong các tước vị Quang lục đại phu, Chấn
uy tướng quân... Đời đời con cháu về sau đều có địa vị cao trong xã hội.
(trích Tọa Hoa Chí Quả)