Thời gian vẫn là cần thiết
Trong một phần trước, chúng ta đã nói đến tính chất tương đối của ý niệm
thời gian khi đi sâu vào quán xét nguyên lý duyên khởi. Tuy nhiên, trong
thế giới hiện tượng ta đang sống thì thời gian vẫn là một yếu tố cần
thiết để thực hiện bất cứ điều gì, kể cả việc thực hành thiền quán.
Vì thế, bạn cũng cần có thời gian. Trong giai đoạn đầu tiên khởi sự việc
thiền quán, rất có thể bạn sẽ thường xuyên đánh mất chánh niệm và rơi
vào sự lãng quên. Điều đó không hề gì. Bạn có thể bắt đầu trở lại bất cứ
lúc nào để nhận ra sự lãng quên của chính mình. Và hãy vững tin rằng sau
mỗi lần như thế là bạn đang có sự tiến bộ hơn trước đó.
Bạn có thể tự mình nghĩ ra những phương pháp thích hợp để thúc đẩy, duy
trì việc thực hành thiền quán. Trong đó, sự tập trung nỗ lực là yếu tố
quan trọng nhất. Vì thế, bạn có thể chọn ra một thời gian thuận tiện
nhất trong ngày để tập trung mọi nỗ lực của mình, chẳng hạn như vào buổi
sáng sớm. Hoặc mỗi tuần bạn chọn ra một ngày thuận tiện nhất để tập
trung nỗ lực sống trọn ngày trong chánh niệm, chẳng hạn như ngày Chủ
nhật...
Sự nhắc nhở từ bên ngoài cũng là một yếu tố quan trọng cần chú ý. Vì
thế, nếu chúng ta có được những người bạn cùng thực tập thiền quán sẽ là
điều vô cùng thuận lợi. Mọi người sẽ cùng nhắc nhở nhau, trao đổi với
nhau những kinh nghiệm thực tế mà mỗi người đã trải qua, cũng như khuyến
khích, động viên nhau cùng nỗ lực. Bạn cũng có thể tự nhắc nhở mình bằng
cách tạo ra các yếu tố nhắc nhở, chẳng hạn như viết một câu có ý nghĩa
để treo trên tường nhà, cắm một bình hoa trên bàn làm việc, treo một bức
tranh có ý nghĩa trong phòng khách... Mỗi khi nhìn thấy các biểu tượng
ấy, bạn sẽ nở một nụ cười và quay về với chánh niệm. Nếu bạn tạo cho
mình một thói quen tốt, mỗi khi nghe thấy tiếng chuông chùa ở nơi mình ở
cũng có thể là một lời nhắc nhở để quay về chánh niệm.