Hoa trái vườn thiền
Như đã nói, sự thực hành thiền quán mang đến cho chúng ta sự an ổn và
niềm vui sống chân thật. Sự an lạc đó được thể hiện cụ thể bằng những
chuyển hóa nội tâm vô cùng sâu sắc, giúp cho chúng ta tiếp cận với cuộc
sống hàng ngày, với mọi người và mọi việc một cách đầy tỉnh táo và yêu
thương.
Tuệ giác đạt được bằng thiền quán nảy sinh cùng lúc với lòng yêu thương,
bởi vì chúng ta nhận ra được tất cả muôn loài đều xứng đáng được yêu
thương. Nếu như trước kia chúng ta nghĩ đến bản thân như thế nào thì giờ
đây chúng ta cũng quan tâm đến những gì “không phải ta” tương tự như
vậy. Bởi vì ta đã vượt qua sự trói buộc cố hữu được gọi là “ngã chấp”
nên nhìn thấy được tính chất tương quan thiết yếu giữa mình và vạn hữu,
và không còn thấy có tồn tại một “cái ta” nhỏ nhoi, vị kỷ như trước nữa.
Lòng yêu thương chân thật ấy cũng giúp chúng ta có được sự cảm thông sâu
sắc với nỗi khổ của muôn loài và sẵn sàng làm bất cứ điều gì có thể để
mang lại niềm vui sống cho kẻ khác, bởi vì giờ đây những nỗi khổ ấy cũng
chính là của bản thân ta, và những niềm vui ta có thể tạo ra cho bất cứ
ai cũng chính là cho bản thân mình. Cũng vì thế mà ta cảm thấy tự mình
cũng vui khi người khác có được niềm vui. Chúng ta cũng dễ dàng tha thứ
vì trong lòng ta không còn có những thành kiến và hận thù, cố chấp. Ta
có thể buông xả tất cả mà không cần nắm giữ bất cứ gì cho riêng mình,
bởi vì ta không còn thấy có một cái ta nhỏ nhoi để phải vun đắp, bảo
vệ...
Khi chúng ta thấy trong lòng mình ngày càng phát triển những đức tính
như thế, chúng ta biết là mình đang đi đúng hướng trên con đường thiền
tập, bởi vì đó chính là những hoa trái của vườn thiền.
Tuy rằng có những mức độ khác nhau qua thời gian thực hành, nhưng sự an
lạc mà bạn đạt được bằng thiền quán không bao giờ là một kết quả hứa hẹn
trong tương lai. Nếu bạn hiểu đúng và làm đúng, bạn phải có được sự an
lạc ngay trong hiện tại, ngay trong quá trình thiền quán của bạn.
Cuộc sống dưới ánh sáng chánh niệm bao giờ cũng là một cuộc sống nhiệm
mầu mà mỗi một sự việc dù nhỏ nhoi đều là nguồn vui bất tận cho chúng
ta. Chỉ cần bạn thắp lên ngọn đèn chánh niệm để soi rọi vào cuộc sống,
bạn sẽ được an lạc. Hơn thế nữa, sự an lạc chỉ có thể đạt đến trong hiện
tại này hoặc là sẽ không bao giờ có được. Vì thế, khi bạn thực hành
thiền quán và không đạt được sự an ổn và niềm vui sống, bạn cần phải xem
xét lại ngay cách hiểu và cách làm của mình.