Dòng Sông Tĩnh Lặng
Chúng ta thường nghe nói tâm của chúng ta cũng như một dòng sông. Nếu dòng sông có lúc đục, lúc trong, lúc lặng yên và lúc chuyển động thì tâm của chúng ta cũng giống y như vậy. Tôi đã chiêm nghiệm và thấy được điều này nhờ có một lần tôi có dịp đứng yên để lắng nhìn dòng sông đang trôi chảy êm đềm trước mặt tôi.
Vào dịp tôi cùng quý Thầy Cô đi viếng thăm thành phố Paris, chúng tôi ở tại Thiền đường Hoa Quỳnh. Nằm cạnh thiền đường Hoa Quỳnh có một dòng sông khá đẹp và rất yên tĩnh, gọi là sông Marne. Đây là một nhánh sông được hòa nhập vào dòng sông Seine rất nổi tiếng ở Paris. Chính trong thời gian này đã cho tôi có dịp ngắm nhìn dòng sông thật sâu sắc, và tôi đã họ được một bài học quý báu từ dòng sông. Bài học về sự tĩnh lặng của dòng sông.
Đêm hôm đó tôi đã đi bách bộ từng bước rất chậm trên bờ sông Marne. Cảnh vật lúc này thật yên tĩnh, ngẩng nhìn lên trời tôi thấy vầng trăng sáng rực, ánh trăng hòa lẫn với ánh đèn tỏa sáng lấp lánh qua những cành cây, chiếu ánh sáng rất kỳ diệu lên mặt nước của dòng sông. Lúc đó, càng lúc màn đêm càng trở lên tịch mịch, làm cho dòng sông càng trở nên tĩnh lặng hơn giữa không gian không một tiếng động. Cảnh vật trở nên huyền diệu, kỳ bí làm sao. Tôi bỗng thấy dòng sông trở nên tĩnh lặng và sinh động lạ kỳ, trong dòng sông chứa đựng cả trăng sao với tất cả vẻ đẹp và sự nhiệm mầu của nó, ánh trăng và dòng sông hòa quyện vào nhau làm thành một khối nhất như, toàn bích. Tôi đã xúc động mạnh trước vẻ đẹp diệu kỳ của dòng sông mà từ xưa đến giờ tôi chưa bao giờ cảm được, thấy được một cách mạnh mẽ như vậy. Trong giây phút ấy, tôi bỗng khám phá ra rằng: sở dĩ dòng sông trở nên kỳ diệu như vậy, chính nhờ dòng sông lúc đó trở nên rất là tĩnh lặng để đón nhận ánh trăng vằng vặc ở trên cao chiếu xuống, nên đã làm cho cảnh vật đẹp hẳn lên, sáng hẳn lên. Lúc đó nhìn lại tâm mình, tôi thấy tâm của chúng ta cũng giống hệt như dòng sông kia.
Nếu chúng ta có quá nhiều lo âu, buồn rầu trong tâm thì chúng ta không thể nào thấy được sự mầu nhiệm của cuộc sống, sự an lạc tĩnh lặng của tâm mình. Chúng ta làm khuấy đục dòng sông tâm của chúng ta, làm cho tâm của chúng ta trở nên lu mờ đen tối. Nếu bạn muốn có được hạnh phúc, an lạc trong mỗi phút giây của cuộc sống, muốn thấy được sự sống mầu nhiệm đang diễn bày xung quanh mình, bạn hãy thực tập trở về với dòng sông tâm tĩnh lặng của chính mình. Hãy rũ bỏ những lo âu, những buồn phiền, những hơn thua, được mất của cuộc đời. Không luyến tiếc quá khứ, cũng không mơ ước đến tương lai. Bạn chỉ cần sống thật trọn vẹn mỗi giây phút của hiện tại, thì tức khắc sự an tĩnh sẽ đến với bạn. Lúc nào tâm bạn được tĩnh lặng bạn sẽ thấy rõ tất cả sự quý báu của cuộc sống ngay trong bạn và xung quanh mình, bạn hãy thực tập trở về với dòng sông tâm tĩnh lặng của chính mình. Hãy rũ bỏ những lo âu, những buồn phiền, những hơn thua, được mất của cuộc đời. Không luyến tiếc quá khứ, cũng không mơ ước đến tương lai. Bạn chỉ cần sống thật trọn vẹn mỗi giây phút của hiện tại, thì tức khắc sự an tĩnh sẽ đến với bạn. Lúc nào tâm bạn được tĩnh lặng bạn sẽ thấy rõ tất cả sự quý báu của cuộc sống ngay trong bạn và xung quanh bạn mà xưa nay bạn đã lãng quên.
Cho đến bây giờ, mỗi khi nghĩ đến hình ảnh tĩnh lặng của dòng sông hay mỗi khi thấy bất cứ một dòng sông nào thì thôi cũng đều nhìn lại chính mình, nhắc nhở mình quay trở về với dòng sông tâm tĩnh lặng ở trong tôi. Sự thực tập này mang đến cho tâm của bạn được an tĩnh nhiều chừng nào thì sự an lạc của bạn lớn lên chừng đó.
Cuộc sống là một dòng biến chuyển không ngừng. Nếu bạn biết hòa nhập mình vào và sống trọn vẹn với dòng biến chuyển đó thì ngay giữa những cuộc đời vô thường này bạn sẽ tìm thấy nguồn an vui, hạnh phúc chân thật. Hạnh phúc ở ngay trong tầm tay của bạn chứ không phải ở đâu xa xôi. Hãy ngừng lại sự rong ruổi tìm kiếm của tâm ý, hãy trở về với dòng sông tâm tĩnh lặng của mình, bạn sẽ nhận ra rằng cuộc đời, vạn vật tươi đẹp biết bao
Thiền đường Hoa Quỳnh
Mùa thu ở Paris, 1996