ÐẠI SƯ THỨ 20
NAROPA
(Con người bất khuất)
Tựa như vua ba cõi
Cai quãn khắp nơi nơi
Nhà Du-già nếm được
Vị giải thoát thanh tịnh
Chinh phục địch luân hồi
Hưởng lạc thú thanh tịnh.
Narapa sinh trưởng ở vùng đông Aán.Mặc dù thân phụ làm nghề nấu rượu nhưng Naropa lại không thích nối nghiệp cha.Hàng ngày,ngài vào rừng kiếm củi để sinh nhai.Tuy vậy,ngài không tìm thấy niềm vui nào trong cuộc sống tẻ nhạt này.
Nghe đại danh của sư Tilopa,ngài quyết định rời Patalaputra để tầm sư học đạo.khi ngài đến xứ Visnunagar thì đại sư Tilopa đã rời khỏi chốn này.Không gặp được chân sư,Naropa buộc lòng phải du hành rong ruổi khắp nước Aán để tìm cho ra sư Tilopa. Cuối cùng ngài cũng gặp được sư Tilopa trên bước đường đi quảng bá chánh pháp, mừng rỡ,Naropa rạp mình giữa bụi đường đảnh lễ Ðại sư Tilopa và cung kính thưa ngài.
-Ðệ tử lâu nay hằng nghe đại danh của thầy.nay đã gặp được thật thoả lòng mong đợi.
Nghe qua,sư Tilopa đùng đùng nổi giận:
-Ta nào phải là sư phụ của ngươi.Ngươi cũng chẳng là môn đồ của ta.Chớ có hồ đồ.
Sư vừa quát tháo vừa thuận tay chân đấm đá vào người Naropa.Dù mới hội ngộ lần đầu đã bị xử bạc,nhưng Naropa vẫn điềm nhiên không lộ một chút oán hận,lại càng quyết tâm đi theo sư Tilopa.
Hằng ngày,Naropa đi khất thực để cúng dường sư Tilopa.Mỗi lần như thế,Sư vẫn nhận vật thực do Naropa hiến cúng nhưng ăn xong Sư lại đánh đập,la mắng Naropa.Tuy thế,Naropa vẫn một lòng phụng dưỡng thầy,hứng chịu những cơn thịnh nộ vô cớ,và ăn các thức ăn thừa của thầy.Naropa kề cận bên thầy trải qua 12 năm,nhưng sư Tilopa không hề quan tâm ngó ngàng đến Naropa.
Nhân một hôm,Naropa xin được món cà-ri rất ngon ở đằng một tiệc cưới về dâng lên sư phụ.
Aên xong,sư Tilopa hỏi:
-Này con! Món cà-ri ở đâu mà ngon quá! Hãy kiếm thêm cho ta một ít.
Lần đầu tiên được thầy sai bảo,lại nghe Tilopa gọi là “con” khiến Naropa bồi hồi sung sứơng khác nào một Bồ Tát vào ngôi sơ địa.Ngài thầm nghĩ: “Ta ở bên chân thầy ròng rã 12 năm.Từ trước đến nay,thầy chưa hề hỏi ta :”Ngươi là ai?”.Nay thầy gọi ta là”con”.Ôi! Thật sung sướng biết dường bao!”
Thế là Naropa đi đến chỗ tiệc cưới bốn lần để xin món cà-ri mà thầy của mình ưa thích.Ðến lần thứ năm,ngài lại nghĩ thầm:”Xin hoài một món cà-ri thật là xấu hổ,nhưng nếu không xin thêm thì phiền lòng thầy ta.Chi bằng lần này ta liều mạng đánh cắp vậy”
Quả nhiên,nhân lúc tiệc cưới rộn ràng chẳng ai lưu ý.Naropa lẻn vào lấy thêm một ít cà-ri.
Sư Tilopa lấy làm hài lòng về Naropa,Sư truyền pháp và làm lể quán đảnh cho ngài.
Sáu tháng sau đó,Naropa đạt được thần thông Ðại Thủ Aán.Ngài vân du khắp nơi để hoằng pháp.Tương truyền,ánh sáng từ thân ngài phát ra xa hàng trăm dặm.
^
---o0o---