ÐẠI SƯ THỨ 21
SYALIPA, Linh cẩu đại sư
Người hoạ sĩ thiên tài
Vẽ những bức tranh có hình ảnh khủng khiếp
Khi ngắm nhìn các tác phẩm này
Lòng ta dâng lên một nỗi kinh hoàng,nhưng,
Hãy nhìn lại đi! Hãy nhìn cho rõ
Những hình ảnh ấy phản ánh những điều không thật
Rồi cuối cùng ta cũng phát hiện ra.
Syalipa vốn là một bần nông sống kề bên một bãi tha ma. Về đêm,có một đàn linh cẩu thường đến để lùng sục những mẩu xương thừa của người chết trong đám tro tàn.Tiếng tru gào của chúng dường như ma kêu quỉ khóc như xé toạt cả bóng đêm tịch mịch,quyện vào không gian đen nghịt,khiến người nghe phải rùng mình sởn gáy. Chúng chính là nỗi kinh hoàng của Syalipa,ám ảnh trong tâm trí của chàng ngày lẫn đêm.Cho đến một hôm,tình cờ có một đạo sư đến khất thực vùng này,Syalipa vội mang thức ăn cúng dường.Nhà sư lấy làm hoan hỷ và giảng thuyết về lợi ích của công đức cúng dường,nhưng Syalipa buồn rầu nói:
-Thưa thầy!Bài thuyết pháp của thầy thật hay.Nhưng nếu được,mong thầy dạy tôi làm cách nào có thể vượt qua nỗi sợ.
-Này hiền hữu! Ngươi sợ gì? Già? Chết? hay luân hồi sáu nẻo?
-Thưa,ấy chỉ là những lo sợ thông thường.Tôi có một nỗi sợ đặc biệt hơn.Tôi chỉ sợ tiếng tru của loài linh cẩu thường đến kiếm mồi ở bải tha ma gần đây.xin thầy từ bi dạytôi cách trừ nỗi sợ ấy.
-Thôi được! Vì ngươi chẳng sợ gì khác ngoại trừ tiếng tru của loài linh cẩu.Vậy cách hay nhất là ngươi nên dựng lều trong bãi tha ma,sống chung lộn với loài thú này.Ðồng thời,hãy luôn tâm niệm rằng tất cả âm thanh trên thế gian này đồng với tiếng tru của chúng.Lâu dần,nỗi sợ sẽ tự huỷ diệt.
Syalipa vâng lời dạy,tu tập trong 9 năm thời đạt được Vô uý tâm,đắc Ðại Thủ Aán,tự xưng là linh cẩu pháp sư,bên ngoài thường đắp một tấm da linh cẩu.