Chuyện kể rằng, cách đây không lâu có một người đàn ông đã
phạt đứa con gái năm tuổi của ông vì phí phạm một cuộn giấy gói màu vàng
đắt tiền. Điều kiện kinh tế của gia đình ông ta lúc ấy hơi khó khăn, và
ông ta bực mình vì em bé đã dùng cuộn giấy vàng ấy để trang trí một cái
hộp nhỏ rồi đặt nó dưới cây Giáng sinh.
Tuy nhiên, vào sáng hôm sau đứa con gái nhỏ đã mang hộp quà ấy đến tặng người cha và nói:
– Thưa cha, món quà này con dành cho cha.
Lúc ấy, người cha cảm thấy bối rối vì sự phản ứng mạnh mẽ thái quá của
ông ta trước đó, nhưng rồi sự bực tức của ông lại bùng lên một lần nữa
khi thấy cái hộp trống không. Ông ta mắng con bé với giọng gắt gỏng:
– Này con, khi con muốn tặng cho ai một món quà thì phải có cái gì đó ở bên trong gói quà chứ?
Đứa bé ngước mắt nhìn người cha và nói trong nước mắt:
– Ồ không, thưa cha, đây không phải cái hộp rỗng, vì con đã thổi những nụ hôn của con vào trong đó cho đến khi nó đầy mới thôi.
Người cha vô cùng xúc động khi nghe con gái nói vậy. Thế là ông ta quì
gối xuống, ôm đứa con gái bé bỏng vào lòng và xin lỗi về sự bực tức
không đáng có của mình.
Không lâu sau đó, một vụ tai nạn đã cướp đi mạng sống của em bé. Kể từ
đó, người cha giữ cái hộp màu vàng ấy bên cạnh giường ngủ của mình cho
đến suốt đời. Và mỗi khi thất vọng hay phải đối mặt với những khó khăn
trong cuộc sống, ông luôn mở cái hộp và lấy ra một nụ hôn trong tưởng
tượng rồi nhớ lại tình thương yêu của đứa con gái bé bỏng đã đặt vào đó.
Trong hiện thực của cuộc sống, hẳn là mỗi chúng ta đều đã từng được tặng
một cái hộp màu vàng chứa đầy tình thương yêu không điều kiện và những
nụ hôn từ con cái hay cha mẹ của chúng ta, từ những người thân trong gia
đình và bạn bè. Họ giống như những thiên thần, những người đã giúp
chúng ta đứng vững trên đôi chân của mình khi đôi cánh của ta không còn
bay được nữa. Thế đấy, tình thương yêu là một tài sản vô hình quý giá
nhất mà mỗi người chúng ta cần phải biết trân quí.