Xưa kia có một cái máy xẻ đá và nó đã từng cảm thấy không hài lòng với chính mình và với vị thế của mình trong cuộc sống.
Một hôm nó đi qua nhà một thương gia giàu có và xuyên qua cánh cổng mở
rộng, nó thấy có nhiều tài sản quý giá và những vị khách sang trọng.
“Người thương gia ấy có quyền lực mạnh mẽ quá đi thôi!” Máy xẻ đá nghĩ.
Nó lấy làm ghen tỵ và ước rằng nó có thể được giống như người thương gia
ấy. Thế rồi chẳng bao lâu sau nó đã không còn sống cuộc sống của một
cái máy xẻ đá đơn thuần nữa.
Trước sự ngạc nhiên vô cùng của chính nó, nó đã đột nhiên trở thành một
thương gia giàu có, tận hưởng những sự xa hoa và quyền lực còn hơn cả
những gì nó đã mơ tưởng, và bị những người kém giàu có hơn nó ganh tỵ và
ghê tởm.
Nhưng không lâu sau đó có một viên quan cao cấp đi qua, được theo sau
bởi những người tùy tùng, và được hộ tống bởi những người lính đang đánh
cồng chiêng. Tất cả mọi người, dù giàu đến mức nào cũng phải cúi thấp
mình trước đám rước. “Vị quan này thật là có uy quyền!” Nó nghĩ. “Tôi
ước tôi có thể trở thành một viên quan cao cấp!”
Thế rồi nó đã trở thành một viên quan cao cấp, được khiêng đi khắp nơi
trên một cái kiệu thêu thùa, và tất cả mọi người xung quanh, những người
phải cúi thấp xuống trước ông ta khi ông ta đi qua đều lo sợ và căm
ghét.
Hôm ấy là một ngày hè oi bức, viên quan ấy cảm thấy rất là khó chịu trên
cái kiệu nóng nực. Ông nhìn lên mặt trời. Nó tỏa chiếu một cách kiêu
hãnh trên bầu trời, không hề bị ảnh hưởng bởi sự hiện diện của ông. “Mặt
trời mạnh mẽ làm sao!” Ông ta nghĩ. “Tôi ước rằng tôi được trở thành
mặt trời.”
Thế rồi ông ta đã trở thành mặt trời, đang tỏa chiếu mạnh mẽ xuống mọi
thứ, nóng như thiêu đốt những cánh đồng, và bị những người nông dân,
những người lao động cảm thấy ghê tởm. Nhưng một đám mây đen lớn đã di
chuyển ở giữa mặt trời và trái đất, vì thế mà ánh sáng của mặt trời
không còn chiếu vào mọi thứ ở bên dưới được nữa. “Đám mây bão mới mạnh
mẽ làm sao!” Mặt trời nghĩ. “Ước gì tôi có thể là một đám mây.”
Thế rồi nó trở thành đám mây, mưa xuống và làm ngập lụt những cánh đồng,
làng mạc, mọi người đều kêu gào. Nhưng không lâu sau đó nó nhận thấy
rằng nó đang bị đẩy đi xa bởi một sức mạnh vĩ đại, sức mạnh đó chính là
gió. “Ôi, gió thật là mạnh mẽ!” Đám mây nghĩ. “Ước gì tôi trở thành ngọn
gió.”
Thế là nó đã biến thành ngọn gió, thổi tung những mái nhà, nhổ bật những
gốc cây, tất cả những người phía dưới nó đều căm ghét và lo sợ. Nhưng
một lúc sau, nó đã bị ngăn cản bởi một vật gì đó làm cho nó không thể
nào chuyển động được, dù cho nó có thổi mạnh đến mức nào cũng không lay
chuyển được vật đó, ấy là một tảng đá lớn cao chót vót. “Tảng đá mạnh mẽ
ghê thật!” Ngọn gió nghĩ. “Tôi ước rằng tôi được làm một tảng đá.”
Sau đó nó đã trở thành một tảng đá, cứng rắn mạnh mẽ hơn bất cứ những
thứ gì khác trên mặt đất. Nhưng khi nó đứng ở đó, nó nghe tiếng một cái
búa đang nện một cái đục vào phiến đá cứng và nó cảm thấy thân mình đang
bị thay đổi. “Cái gì có thể mạnh mẽ hơn tôi, mạnh mẽ hơn một tảng đá?”
Nó nghĩ. Nó nhìn xuống và thấy xa xa phía dưới nó có hình dáng của một
cái máy xẻ đá.
Khuyết danh
Nguồn: go.webassistant.com