PHẦN GIẢNG KINH
(B -PHẦN
CHÁNH TÔN)
(tiếp theo)
B II – NÓI CHỖ THÀNH TỰU
1-Nói rõ Chánh Báo
*Quốc độ trân bửu trang nghiêm
KINH VĂN:
Quốc độ của Ðức
Phật ấy do bảy báu: vàng, bạc, pha lê, lưu ly, san hô, hổ
phách, mã não họp lại làm đất, rộng lớn mênh mông không
có hạn lượng. Bảy báu cùng xen lẫn nhau hoà hợp, khắn
khít, rực rỡ sáng chói mầu nhiệm lạ thường. Trong sạch
trang nghiêm vượt hẳn tất cả tịnh độ trong mười
phương, là một viên ngọc quí nhất trong các viên ngọc. Các
món ấy quí báu như các món trân bửu của cõi trời thứ
sáu, không có núi kim cương và núi Tu Di vây quanh. Cũng không
có bể lớn, bể nhỏ, khe đầm, giếng hang. Vì sức thần
thông của Phật nên muốn thấy bất cứ cái gì đều
được thấy, nhưng không có các đường khốn khổ như địa
ngục, ngạ quỉ, súc sanh, cũng không có bốn mùa xuân hạ thu
đông, không lạnh không nóng, thời tiết điều hòa.
Lúc bấy giờ Ngài A-Nan bạch Phật rằng: Bạch
đức Thế Tôn! Nếu
quốc độ kia không có núi Tu Di thì Tứ
Thiên Vương sẽ ở đâu và trời Ðao Lợi sẽ ở đâu? Này A
Nan! Ông hỏi như thế thì Trời Viêm Thứ Ba và Trời Sắc Cứu
Cánh sẽ ở nơi nào? A Nan đáp: Bạch Thế Tôn! Các cõi trời
ấy nghiệp và quả báo không thể nghĩ bàn. Phật nói: Này A
Nan! Nếu ông biết Hành nghiệp và Quả báo của các vị trời
ấy không thể nghĩ bàn, thì thế giới của chư Phật không
thể nghĩ bàn. Các chúng sanh ấy công đức và thiện lực tạo
ra hành nghiệp nên có cơ cảm như thế. A Nan bạch Phật : Con
không nghi pháp này nhưng vì chúng sanh đời sau nên cần hỏi
nghĩa này.
GIẢNG YẾU
Quốc độ thù thắng ở trước đã nói không
có ba đường dữ và quốc độ nghiêm tịnh đều từ 48 đại
nguyện đã nói rõ.
*Ánh sáng vô lượng.
KINH VĂN
Phật bảo A Nan: Phật Vô Lượng Thọ oai thần
và ánh sánh cao tột bậc nhất, ánh sáng của các Ðức Phật
khác không thể so sánh kịp. Ánh sáng ấy hoặc chiếu một trăm
thế giới Phật hoặc ngàn thế giới Phật. Nói tóm lại ánh
sáng ấy có thể chiếu sáng hằng hà sa cõi Phật ở phương
Ðông, phương Nam, Phương Tây, phương Bắc, trên dưới bốn bên
lại cũng như thế.
Do đó, Phật Vô Lượng Thọ còng có
hiệu là Vô Lượng Quang, Vô Biên Quang, Vô Ngại Quang, Vô Ðối
Quang, Diệm Vương Quang, Hoan Hỉ Quang, Thanh Tịnh Quang, Trí Huệ
Quang, Vô Xưng Quang và Siêu Nhật Nguyệt Quang. Nếu có chúng
sanh nào gặp ánh sáng này ba cấu tự nhiên tiêu diệt, thân
ý mềm mại, vui vẻ mạnh mẽ sanh các lòng lành. Nếu những
người ở chốn ba đường
khổ thấy được ánh sáng này liền được an vui, lòng
không còn khổ não, sau khi bỏ báo thân liền được giải thoát.
Phật Vô Lượng Thọ ánh sáng rực rỡ soi khắp
mười phương, các cõi nước Phật không đâu chẳng nghe thấy.
Không phải chỉ một mình ta khen ngợi ánh sáng của Phật Vô
Lượng Thọ mà tất cả chư Phật và chúng Bồ Tát, Thinh Văn,
Duyên Giác đều cùng nhau tán thán. Nếu chúng sanh nào nghe
nói về công đức
và oai thần của ánh sáng, ngày đêm
nghĩ nhớ một lòng không gián đoạn, người ấy sẽ tùy theo
ý nguyện mà được
sanh về nước Phật ấy, được chúng Bồ Tát, Thinh Văn cùng
nhau khen ngợi các công đức ánh sáng. Phật dạy: Ta nói ánh
sáng và oai thần của Phật Vô Lượng
Thọ cao vòi vọi nhiệm mầu dù nói cả ngày đêm đến suốt
kiếp cũng không hết.
GIẢNG YẾU
Ðoạn này diễn tả ánh sáng thù thắng đã
được giải rõ trong 48 Ðại Nguyện về Nguyện Ánh Sáng.
*Thọ mạng vô lượng
KINH VĂN:
Phật bảo A Nan: Lại nữa, Phật Vô Lượng
Thọ sống lâu vô lượng không thể tính đếm cho ông biết hết.
Giả sử vô lượng chúng sanh trong thế giới mười phương đã
được thân người, đều làm cho họ
thành Thanh Văn, Duyên Giác, cùng nhau họp lại, nhất tâm an định,
đem hết trí huệ lực trải qua trăm ngàn
muôn ức kiếp đều cùng tính đếm số thọ mạng của Ðức
Phật kia cũng không thể tính và đếm hết và biết được hạn
lượng. Chúng nhân thiên, Thanh Văn,
Bồ Tát cũng lâu xa như thế, không thể đem tính đếm thí dụ
mà có thể biết được
GIẢNG YẾU
Ðoạn này chỉ rõ Thánh
Chúng vô lượng, đã được giải rõ
trong Ðại Nguyện về chúng Thanh Văn, Bồ Tát.
-
Nói rõ Y Báo
*Các cây bằng bảy báu
KINH VĂN:
Lại cõi kia các cây bằng bảy báu đầy khắp
thế giới, cây vàng cây bạc cây lưu ly cây pha lê san hô cây
mã não cây sa cừ. Có loại
hai món báu, ba món báu cho đến bảy món báu cùng
họp lại mà thành. Hoặc có cây bằng vàng, lá hoa quả bằng
bạc. Hoặc có cây bằng bạc, lá hoa quả bằng vàng. Hoặc
có cây bằng lưu ly, lá hoa quả bằng pha lê. Hoặc có cây bằng
thủy tinh, lá hoa quả bằng lưu ly. Hoặc cây bằng san hô, lá
hoa bằng mã não. Hoặc cây bằng mã não, lá hoa quả bằng lưu
ly. Hoặc cây bằng sa cừ, lá hoa quả bằng các món báu. Hoặc
có cây báu gốc bằng vàng tía, vàng trắng làm thân, lưu ly làm
cành, thủy tinh làm cuống, san hô làm lá, sa cừ làm hạt Hoặc
có cây báu vàng trắng làm gốc, lưu ly làm thân, thủy tinh
làm cành, san hô làm cuống, mã não làm lá, sa cừ làm hoa,
vàng tía làm nhụy. Hoặc có cây báu lưu ly làm gốc, thủy
tinh làm thân, san hô làm cành, mã não làm cuống, sa cừ làm
lá, vàng tía làm hoa, bạc trắng làm nhụy. Hoặc có cây báu
thủy tinh làm gốc, san hô làm thân, sa cừ làm cuống, vàng
tía làm lá, bạc trắng làm hoa, lưu ly làm nhụy. Hoặc có
cây báu san hô làm gốc, mã não làm thân, sa cừ làm cành,
vàng tía làm cuống, bạc trắng làm lá, lưu ly làm hoa, thủy
tinh làm nhụy. Hoặc có cây báu mã não làm gốc, sa cừ làm
thân, vàng tía làm cành, bạc trắng làm cuống, lưu ly làm
lá, thủy tinh làm hoa, san hô làm nhụy. Hoặc có cây báu sa cừ
làm gốc, vàng tía làm thân, bạc trắng làm cành, lưu ly làm
cuống, thủy tinh làm lá, san hô làm hoa, mã não làm nhụy,
hàng hàng ngay thẳng, từng thân đối nhau, mỗi cành sóng
nhau, mỗi lá hướng nhau, mỗi hoa thuận nhau, mỗi nhụy bằng
nhau, màu sắc sáng chói không thể nhìn hết. Khi gió mát thổi,
vang ra năm loại tiếng, cung bậc nhiệm mầu, hoà hợp khéo
léo.
GIẢNG YẾU
Ðoạn này giảng về y báo trang nghiêm. Tất cả
các cây làm bằng bảy báu, vang ra những nhạc điệu làm người
nghe có liền chánh định. Ðoạn trên nói cảnh thù thắng,
đoạn dưới ca ngợi âm nhạc thù thắng.
*Cây Ðạo Tràng quý báu
KINH VĂN:
Lại nữa: Cây Ðạo Tràng củ Phật A Di Ðà
cao bốn trăm ngàn muôn dặm, gốc của nó chi vi năm ngàn do tuần,
cành lá bốn phía tỏa ra hai mươi muôn dặm, do các món báu tự
nhiên họp thành. Dùng bánh xe báu giữ bể tên Nguyệt Quang ma
ni, là vua của các báu để trang nghiêm đó. Chung quang cành
cây để bảo châu
anh lạc, có trăm ngàn muôn màu, biến
đổi nhiều thứ, ánh sáng rực rỡ vô lượng, chiếu khắp vô
cùng. Lưới báu trân diệu bao phủ bên trên, tất cả trang
nghiêm tùy theo sự cảm ứng mà hiện. Gió nhẹ thổi lên lay
động cây báu, nói ra vô lượng diệu pháp, tiếng ấy vang khắp
cả cõi Phật. Người nghe tiếng ấy liền được thâm nhập
vào các pháp nhẫn, trụ nơi Vị Bất Thối Chuyển cho đến
khi thành Phật đạo. Tai nghe trong sáng không gặp khổ nạn, mắt
thấy sắc, mũi ngửi mùi hương, miệng nếm vị ngon, thân chạm
vào ánh sáng, tâm dùng duyên pháp, đều chứng sâu vào Vô
Sanh Pháp Nhẫn, ở vị Bất Thối Chuyển, sáu căn
trong sáng, không có các khổ nạn đến khi thành
Phật.
Này A Nan! Người trời ở trong thế nếu thấy
được cây ấy liền
được ba pháp nhẫn là Âm Hưởng Nhẫn,
Nhu Thuận Nhẫn, và Vô Sanh Nhẫn. Ðó đều nhờ oai thần và
bổn nguyện như Mãn Túc nguyện, Minh Liễu nguyện, Kiên Cố
nguyện, và Cứu Cánh nguyện của Phật Vô Lượng Thọ.
Phật bảo A Nan: Vua ở thế gian có trăm ngàn
âm nhạc, từ Chuyển Luân Thánh Vương đến trời thứ sáu, kỷ
nhạc âm thanh lần lượt hơn ngàn ức vạn lần. Muôn thứ
âm nhạc của cõi trời thứ sáu so với âm thanh của cây hay
gấp ngàn ức lần. Ngoài ra cũng có muôn thứ âm nhạc tự
nhiên, âm nhạc ấy đều là tiếng pháp, lời nói trong sạch
vi diệu hòa nhã, so với âm thanh trong mười phương thế giới,
âm thanh này là bậc nhất.
GIẢNG YẾU
Ðoạn này nói rõ sự thù thắng của cây Ðạo
Tràng với âm nhạc nói ra vô lượng diệu pháp, người nghe
được Vô Sanh Nhẫn, ở vị Bất Thối Chuyển. Âm thanh vượt
hẳn tất cả âm thanh vi diệu trong mười phương.
*Lầu gác, nhà cửa, đường quán
KINH VĂN:
Nước ấy giảng đường, tinh xá, cung điện,
lầu quán đều do bảy báu trang nghiêm
tự nhiên hóa thành, lại được trang trí bằng các món báu
chơn châu Minh Nguyệt Ma Ni kết lại thành lưới bao phủ bên
trên.
GIẢNG YẾU
Ðoạn này nói rõ sự thù thắng của cung điện,
lầu các.
*Ao tắm bảy báu
KINH VĂN:
Bên trong, ngoài, phải, trái có các ao nhỏ hoặc
mười do tần, hai mươi ba mươi cho đến
trăm ngàn do tần ngang dọc,
sâu cạn đều một mực bằng nhau. Nước bát công đức tự
nhiên đầy dẫu, trong sạch thơm tho, mùi
như Cam Lồ. Ao bằng vàng ròng thì đáy cát bằng bạc trắng.
Ao bằng vàng trắng thì đáy cát bằng vàng ròng. Ao bằng lưu
ly thì đáy cát bằng thủy tinh. Ao bằng san hô thì đáy các bằng
hổ phách. Ao bằng hổ phách thì đáy cát bằng san hô. Ao bằng
sa cừ thì đáy cát bằng mã não. Ao bằng mã não thì đáy
cát bằng vàng tía. Ao bằng vàng tía thì đáy
cát bằng ngọc thạch. Tất cả ao hoặc có hai món báu ba món
báu cho đến bảy món báy lần lượt
cùng nhau họp thành.
Trên bờ ao có cây chiên đàn la hoa trùm khắp,
hương thơm ngào ngạt khắp nơi, các hoa Thiên Ưu Bát La, Bát
Ðàm Ma, Cẩu Mâu Ðầu, Phân Ðà Lợi phóng ra nhiều ánh sáng
và màu sắc chiếu khắp mặt nước. Các Bồ Tát Thinh Văn muốn
vào ao báu, ý muốn có nước ngập bàn chân nước liền ngập
bàn chân, muốn đến
gối, đến eo, đến cổ, muốn tắm rửa thân thể, điều hòa
nóng mát, lên xuống tùy ý. Nước này làm thân tâm trong sạch,
trừ các tâm cấu trược làm cho trong sáng sạch sẽ, mầu nhiệm
vô cùng. Cát báu chói sáng không chỗ nào sót, sóng nhỏ vây
quanh rửa hết nhơ bợn. lần lượt nhẹ nhàng, không chậm
không mau. Tiếng sóng phát ra vô lượng nghĩa mầu, tùy theo
tâm mình mà đáp
đầy đủ, nơi đâu cũng có thể nghe được, hoặc nghe tiếng
Phật, tiếng pháp, tiếng tăng, tiếng tịnh mịch, tiếng không
, vô ngã, tiếng đại từ bi, tiếng ba la mật hoặc tiếng thập
lực, vô úy, bất cộng pháp, tiếng vô sở tác, tiếng không
khởi diệt, tiếng vô sanh nhẫn cho đến tiếng cam lồ quán
đảnh và các diệu pháp. Tất cả tiếng đều nghe được rõ
ràng. Các tiếng như thế nếu người được
nghe đều hoan hỷ vô lượng, thực hành
hạnh thanh tịnh, lìa các dục nhiệm, thuận theo Tam-Bảo, tu
hành pháp Thập Lực, Vô Sở Úy, Bất Cộng, trở thành bậc Bồ
Tát thông huệ, không có tội ba đường dữ, chỉ có tiếng tự
nhiên khoái lạc, vì thế nước ấy gọi là nước AN LẠC.
Này A Nan! Cõi Phật A Di Ðà kia, những người
được vãng sanh có đủ cả sắc thân thanh tịnh, các thứ diệu
âm và thần thông công đức.
GIẢNG YẾU
Ðoạn này nói rõ sự thù thắng củ Ao Tắm.
Từ chương 14 đến
đây diễn tả cây báu, âm thanh vi diệu, cung điện lầu quán
các thứ đều trang nghiêm. Người thấy nghe chỉ thuần có
các thứ pháp nhạc, chứ không nghe đến tên
thứ gì bất thiện. Người và Vật đều nghiêm tịnh, trong
48 Ðại Nguyện đã giải rõ.
*Ăn mặc tự nhiên
KINH
VĂN:
Ðủ cả cung điện,
y phục, ăn uống, các thức hương hoa mầu nhiệm, trang nghiêm
tuyệt hảo, hơn những vật ở cõi trời thứ sáu rất nhiều.
Khi muốn ăn, bát bằng bảy món báu tự nhiên hiện ra trước
mặt, các món báu như vàng, bạc, lưu ly, sa cừ, mã não, san
hô, hổ phách, minh nguyệt chơn châu, nhiều loại bát báu như
thế tùy ý muốn của hành giả mà đến.
Thực phẩm có trăm nghìn mùi vị thơm
ngon, tự nhiên đầy
bát. Tuy có đồ ăn, chỉ cần thấy sắc, ngửi hương bụng
liền no đủ, thân tâm khỏe khoắn, không còn
nhơ bợn. Ăn xong,
các vật tự bay đi, đến giờ ăn lại hiện ra.
GIẢNG YẾU
Ðoạn này nói rõ các vật ăn mặc tùy theo
tâm mà hoá hiện.
*Dung mạo đoan chánh
KINH VĂN:
Cõi Phật Vô Lượng Thọ thật thanh tịnh yên
ổn, mầu nhiệm vừa lòng. Chư Thinh Văn, Bồ Tát, Trời, Người
đều có trí huệ cao minh, thần thông đổng triệt, khả năng
đều cùng giống nhau, hình dáng cũng
không khác. Ðể người cõi Ta Bà có khái niệm nên nói có
nhân dân Trời, Người, Thinh Văn, Bồ Tát. Thực ra, mỗi người
ở cõi Cực Lạc, dung mạo đoan chánh, hình sắc vi diệu, vượt
hẳn thân thể Trời Người ở cõi này. Tất cả đều có
thân hư không và thể chất vô cực.
Này A Nan! Như ở thế gian có người bần cùng
ăn xin hình dáng xấu xa, nếu đem so sánh với vị quốc vương
hình ấy có khác biệt chăng?
A Nan bạch Phật: Nếu để người ấy
bên đế vương, sự quê mùa xấu xí không thể ví dụ. Vì
sao? Vì người nghèo khổ ăn
xin, đói khát ép ngặt, không đủ dinh dưỡng, tâm ý thô kệch,
vì đời trước không gieo trồng căn lành,
giữ của không bố thí, nhiều lòng keo kiệt, chỉ muốn tự
lợi tham cầu không chán, không tin tu theo pháp lành, phạm điều
ác cao như núi. Khi mạng chung, tiền của tiêu tan, khổ thân
tích tụ, thật đáng
đau buồn, làm ác rốt cuộc không có
lợi ích, chỉ lợi cho người, mình không có chút lành, không
đức để nương
nhờ, vì thế chết đọa
vào ác thú, chịu khổ lâu dài, tội
hết bị sanh vào chỗ hạ tiện, ngu dốt quê mùa, dù có được
thân người nhưng phải chịu tai ương khổ sở. Trái lại, vị
đế vương là bậc cao quí trong cõi
người là do đời
trước chứa nhiều công đức, lòng
lành bố thí, nhân ái gồm
đủ, giữ lòng tin, tu nghiệp lành,
không có tranh giành. Vì thế khi mãn phần, phước đức to lớn
có thể sanh lên thiên đạo. Sanh về cõi trời hưởng nhiều
phước lạc, vì chứa nhiều phước lành. Nay dù làm người,
sanh vào nhà vua, tự nhiên tôn quí, tướng mạo nghiêm chỉnh,
người đều cung kính,
áo đẹp đồ ngon, tuỳ ý hiện đến, nhờ phước đức trước
nên được như thế.
Phật bảo: A Nan! Như lời ông nói, bậc đế
vương là bậc tôn quý trong đời, tuy hình
sắc nghiêm chỉnh, người đều tôn quý, như so với vị Chuyển
Luân Vương thời vị
đế vương rất quê mùa giống như
người ăn xin đứng
gần vị đế vương. Chuyển Luân Thánh Vương oai đức thù
thắng bậc nhất trong cõi Trời, nếu đem so sánh với Ðạo Lợi
Thiên Vương thì còn xấu xa bằng muôn ức bội phần không thể
ví dụ. Nếu đem Ðạo Lợi Thiên Vương so sánh với Thiên Vương
ở cõi Trời thứ sáu thì thua gấp trăm nghìn lần. Nếu đem
Thiên Vương cõi Trời thứ sáu so sánh với dung nhan Bồ Tát,
Thinh Văn ở cõi Phật Vô Lượng Thọ thì thua gấp trăm nghìn
ức lần không kể xiết.
GIẢNG YẾU
Ðoạn này diễn rõ sắc thân thù thắng, trong
48 Ðại Nguyện đã giảng rõ.
*Tổng tán trang nghiêm
KINH VĂN:
Phật bảo: A Nan! Chư thiên ở nước Phật Vô
Lượng Thọ y phục, ăn uống, hoa hương, anh lạc, lọng màn,
tràng phang, và những âm thanh vô cùng vi diệu. Chỗ ở, nhà cửa,
cung điện, lầu gác,
vừa với hình sắc cao thấp, lớn nhỏ. Tất cả hoặc bằng
một thứ báu, hoặc bằng hai thứ báu, cho đến vô lượng các
món báu, tùy theo ý muốn liền có
ngay. Lại dùng các món báu kết lại thành thảm lót khắp mặt
đất, tất cả chư thiên đều
bước đi trên ấy. Vô lượng lưới
báu bao phủ cõi Phật, tất cả đều dùng kim lâu chơn châu,
trăm ngàn thứ báu pha trộn, vô cùng đẹp
mắt, tô điểm trang nghiêm, vây quanh
bốn phía. Trên lưới gắn linh báu, ánh sáng rực rỡ, hết sức
trang nghiêm. Tự nhiên gió công đức từ từ thổi
mát, gió ấy điều hoà, không lạnh,
không nóng, ấm áp dễ chịu, không mau không chậm, thổi vào
các lưới báu và các cây báu, diễn ra vô lượng pháp âm, rưới
khắp công đức hương, làm cho người nghe các cấu nhiễm trần
lao tự nhiên đình chỉ, gió thổi vào thân
cảm thấy vui thích cũng như Tỳ Kheo được Diệt Tận Ðịnh.
Lại nữa, khi gió thổi không lộn xộn, ánh sáng mềm mại,
mùi hương tỏa khắp, chân bước lên trên lún sâu bốn tấc,
khi dở bước lên trở lại như cũ. Hoa đã dùng rồi, đất
liền mở ra, các hoa tan mất, trong sạch không vết nhơ. Tùy
theo thời gian, gió thổi rưới hoa mới ngày sáu lần.
GIẢNG YẾU
Ðoạn này tóm lược Y Báo và các pháp lạc
---o0o---