Có lẽ Phật tử chúng ta cũng như thế, phải hòa nhập vào cộng đồng để lợi sanh rồi mới hoằng pháp được. Hãy làm điều lợi ích cho chúng sanh để từ đó dẫn dắt họ về với Chánh pháp.
Con đường thực hiện Nhân quả trong đời, trong mỗi cá
nhân, là phép lệ đầu tiên mà bất cứ ai, thành phần nào cũng có thể nắm
rõ các nguyên lý ấy và sử dụng tích cực một cách khoa học. Nhằm có thể
giải quyết và cải thiện được môi trường đan xen những tâm thức, giữa cái
giàu và nghèo, bệnh tật, tôi tớ, hư đốn, danh vọng…
Giáo lý nhà Phật cho chúng ta biết rằng cái tâm vốn
thanh tịnh trong sáng,nhưng bị ô nhiễm bởi các cấu uế từ bên ngoài,
nghĩa là do các căn( các giác quan) tiếp xúc với các trần(đối tượng của
giác quan), mà tham ,sân, si, và các ác bất thiện pháp dấy khởi trong
tâm, làm cho tâm chở nên ô uế, mê muội, u ám, không thanh tịnh, không
tỉnh táo, không sáng suốt.
Khóa mùa Đông này có đề tài là “Chúng ta có phải là
tri kỷ của Bụt không?” Ta biết không những người ngoài đạo Bụt hiểu lầm
Bụt mà trong chính hàng đệ tử Bụt cũng có rất nhiều người hiểu lầm Bụt.
Có thể nói là đa số đã hiểu lầm Bụt.
Đã
có đức tin đến với cửa Phật thì cốt ở tâm thành. Có tâm thành thì chỉ
cần nén hương thơm và đĩa hoa tươi cũng được coi là đủ lễ vào chùa, còn
muốn phát tâm công đức thì chỉ cần bỏ tiền vào “Hòm công đức” là đã
được Đức Phật chứng giám.
Đầu xuân đi chùa lễ
Phật, xin hãy lắng lòng nghe, chiêm nghiệm, và thực hành
Thật ra Phật đã đau yếu từ
ba tháng trước và đã khởi sự dặn dò người đệ tử thân cận nhất là
A-nan-đà. Phật bảo A-nan-đà tập họp các đệ tử để nghe giảng và thông báo
trước sự tịch diệt của mình.
Có được tri thức thì dễ dàng hơn việc hiện thực
tri thức ấy. Áp dụng, thực hành thì
không dễ dàng. Đối với chính tôi cũng thế,
điều ấy khó khăn. Tuy nhiên, khi so sánh
cung cách suy tư hôm nay với những gì hai mươi năm trước, tôi nghĩ rằng có sự
thay đổi nào đó, một tiến trình nào đấy.
Không kể là nhiều hay ít, miễn là có điều gì đấy chuyển biến.
Có ba sự hưởng thụ không bao giờ thỏa mãn. Thế nào là ba? Hưởng thụ ngủ nghỉ, hưởng thụ rượu men rượu nấu, và hưởng thụ sự dâm dục 1 .
Mùa xuân là mùa biểu tượng của sự hạnh
phúc, an lạc. Các nhà đạo đức cho rằng, để có hạnh phúc thật sự thì phải sống
đạo đức.
Lẽ trời đất có khởi thuỷ phải có tận cùng, một năm có
bắt đầu ắt phải có kết thúc, bắt đầu vào lúc giao thừa, cũng lại kết
thúc vào lúc giao thừa.
Các tin đã đăng: