Vì vậy, mặc dầu trong lòng họ vẫn
thầm mong muốn, nhưng khi ra giữa công chúng, họ không dám công khai lễ Phật,
niệm Phật. Thật là một điều sai lầm tai hại!
Đạo Phật là một tôn giáo, nhưng đó
cũng chính là một triết học rất cao thâm vi diệu. Đã là học giả thì cần phải
nghiên cứu môn triết học này, và khi đã nghiên cứu rồi, lại còn cần phải đem ra
thực hành. Vì Phật học là một môn học gồm đủ cả lý lẫn sự, phần lý cốt để hướng
dẫn cho phần sự và phần sự cốt để làm sáng tỏ thêm phần lý, lý và sự vốn dung
thông nhau, nên nếu thực hành được sự thì có thể đạt được cảnh giới tối cao
thâm và càng viên mãn hóa phần lý vi diệu. Phật học khác với các môn triết lý
thế gian, lại cũng chính tại chỗ đó mà Phật học khác với các tôn giáo khác: Lý
nào có sự nấy và sự nào có lý nấy, lý thì đều có thể thực hành được, sự thì đều
có thể lý giải được. Vì vậy, tùy từng sở cầu, ai muốn nghiên cứu riêng về phần
lý giải cũng được, mà ai muốn y lý thực hành để cho sáng tỏ hơn thì cũng lại
càng tốt. Sở nguyện nào cũng đều thỏa mãn được cả. Nói một cách đơn giản hơn là
từ những sự lý thiển cận áp dụng hàng ngày đến những cảnh giới thâm diệu siêu
tuyệt, không một điều gì mà Phật học không giải quyết một cách viên mãn.
Chúng ta nên hiểu rằng, pháp môn
niệm Phật không riêng gì ông già, bà cả tu theo mà ngay đến các Đức Đại Bồ tát,
như các Ngài Đại Thế Chí, Văn Thù, Phổ Hiền, Mã Minh, Long Thọ, Vô Trước, Thế
Thân v.v... và các đại văn hào cư sĩ như Bạch Cư Dị, Văn Ngạn Bác, Vương Nhật
Hưu v.v... cũng đã từng áp dụng có hiệu quả. Như thế, pháp môn niệm Phật là một
pháp môn rất phổ thông.
Hàng ngày hành trì như trên là cốt
mượn cảnh giới Thanh tịnh, vận dụng tâm niệm Thanh tịnh để gột tẩy hoặc nghiệp
ô nhiễm chất chứa vô thỉ kiếp đến nay trong tâm và đang hiện ra ngoài thân,
đồng thời cũng để vun xới cho hột giống thanh tịnh xuất thế mỗi ngày một tăng
trưởng. Vì thế tôi dám khuyên các bậc thiện tri thức Phật tử trong khi làm Phật
sự, không những không nên sợ dư luận mà đồng thời lại còn phải tinh tấn khuyến
khích mọi người làm theo. Phật dạy: “Nhơn thân nan đắc, Phật pháp nan văn”. Nay
đã được làm thân người mà lại được gặp Phật pháp, nếu chẳng cố công học hỏi thì
nào có khác gì người nghèo được đến non vàng mà lại đành cam phận khó và chịu
bỏ về không, há chẳng uổng lắm ru!
(Trích
Tâm Như Trí Thủ toàn tập)
HT.Thích Trí Thủ (Đệ nhất Chủ tịch Hội đồng Trị sự GHPGVN