Hết thảy chúng sanh từ vô thỉ kiếp đến nay trôi lăn trong lục đạo, chẳng có nghiệp gì chưa tạo. Nếu không có tâm tu hành, đâm ra chẳng cảm thấy có ác niệm kỳ lạ khác thường; nhưng nếu phát tâm tu hành thì ý niệm đó càng nhiều hơn (sẽ cảm thấy có nhiều ác niệm hơn).
Theo giáo lý Tịnh Độ Phật A Di Đà là vị Phật ánh sáng luôn soi chiếu thông suốt mọi cảnh giới, tiếp dẫn chúng sanh vãng sanh. Đại thừa triển khai chân lý Phật dạy với quan niệm Thế giới quan và Phật đà quan hoàn toàn không bị đóng khung trong quan niệm của Phật giáo Nguyên thủy. Niềm tin trọn vẹn về một bậc thầy giác ngộ viên mãn, đầy đủ oai lực từ bi và trí tuệ. Năng lực của Phật có từ trường rất mạnh đối với tâm thức người quán niệm. Người tu Tịnh Độ, cũng có niềm tin rằng bên ngoài có Phật A Di Đà, bên trong tâm mình có tánh Phật A Di Đà. Khi chưa giác ngộ thì còn bị phiền não che lấp tánh Di Đà, nay niệm Phật là phương tiện tuyệt vời để khôi phục tâm tánh ấy.
Thật ra đường lối tu tập Tịnh độ tông phát triển ở Ấn Độ nhưng không lập thành tông phái, chỉ đến khi các kinh điển Tịnh độ từ Thiên Trúc được truyền sang Trung Hoa, pháp môn niệm Phật mới được thành lập tông phái và ngày càng lớn mạnh.
Thời gian luôn là vấn đề quan trọng đối với người học Phật. Trong cuộc sống, chúng ta luôn tất bật bởi công việc, từ việc nhà cho đến công sở, chính vì vậy chúng ta không đủ thời gian để sống cho riêng mình, huống gì là niệm Phật. Chúng ta gọi đó là nhịp sống thời đại. Nhịp sống này đã đẩy con người đến trạng thái đánh mất mình và biến con người trở thành một cổ máy tạo tác vô cùng kinh dị!
Niệm Phật là hàng phục phiền não, chuyển thức thành trí, hiển lộ tự tánh Di Đà.
Một chú chuột đã biết trước giờ vãng sanh nên đã chui ra khỏi hang vái lạy Phật, lạy xung quanh để tìm người hộ niệm cho mình. Có cảm ắt có ứng, chú chuột này đã được nhiều người hộ niệm trong nhiều tiếng đồng hồ cho đến khi qua đời.
Tôi sanh ra ở một thôn nhỏ ở phía bắc tỉnh An Huy, Trung Quốc; vốn là một đứa trẻ ngoan, biết cần kiệm, nghe lời, hiếu học, kính trên nhường dưới. Cha mẹ gian lao vất vả nuôi tôi ăn học. Lớn lên, tôi thi đậu vào một trường đại học ở Thanh Đảo, từ đó rời xa quê cha đất tổ, bắt đầu cuộc sống thị thành kéo dài 18 năm. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi vào làm ở một công ty sửa xe ô tô, vì sự chăm chỉ, nỗ lực và tinh thần hiếu học của mình, dần dần tôi đã trở thành lãnh đạo của công ty.
Người chân thật tu hành không nên xem truyền hình. Truyền hình thời đại hiện nay là dấu hiệu của ma vương. Bạn qua lại với nó thì phiền não sẽ to. Vô số chúng sanh trên thế giới này từ nhỏ đã kết giao mật thiết với nó, mỗi ngày không rời khỏi. Chúng ta phải cảnh giác cao độ. Không chỉ đó là ma vương, tương lai e rằng càng hung hơn, tà ác hơn.
Chú Huệ Chiếu có tên là Dương Ngọc Trước, 75 tuổi, nguyên quán Bà Rịa Vũng Tàu. Trước đây chú là con nhà giàu, có quyền thế nên hồi trẻ chú đã sát sinh hại vật khá nhiều để phục vụ cho sở thích ăn uống của mình. Thời thanh niên trai tráng lại có nhiều tiền nên tha hồ vung tiền hưởng thụ các thú vui dục lạc. Đến tuổi thất thập cổ lai hy thì chú vướng phải căn bệnh nan y thời đại – Ung thư tiền liệt tuyến, di căn tới xương, phải dùng xạ trị. Đến giai đoạn này thì lẽ ra bệnh nhân có thể sẽ phải sử dụng morphin để giảm đi sự đau đớn. Thế mà khi tiếp nhận pháp môn niệm Phật mà HT Thích Trí Tịnh đã dạy nên chú đã làm theo.
Trên con đường tu hành, việc niệm Phật là một việc vừa
cần thiết, vừa cấp bách. Hễ gặp dịp tu là tu liền, gặp dịp niệm được là
niệm ngay, chớ nên chần chờ để cho thời gian luống trôi qua một cách vô
ích.
Các tin đã đăng: