Trải
qua nhiều thời đại vương quốc Khmer từ thế kỷ thứ 6 đến thế kỷ 12,
hằng trăm đền tháp đẹp và hoành tráng được xây dựng để tôn vinh hai tín
ngưỡng lớn xuất phát từ Ấn Độ, đó là đạo Hindu và đạo Phật.
Ngày nay, quần thể đền đài ở Siemriep mà Angkor Wat là điển hình đã
được UNESCO công nhận là kỳ quan thế giới. Vật liệu xây đền là các khối
sa thạch lớn, được vận chuyển từ một vùng núi cách xa khoảng 50-60 cây
số. Không có máy móc thiết bị, nhưng chúng được nâng, xây ghép chồng
lên nhau thành những đền tháp có độ cao khoảng 45-50 mét. Các mạch đá
gắn khít khao đến nỗi theo một anh bạn của tôi, chúng ta không thể chèn
một danh thiếp vào được.
Vô số tượng đá hình các linh vật như khỉ, sư tử, rắn thần, cùng với
tượng phật các kiểu được tạc từ đá sa thạch rất có hồn. Hàng trăm tượng
tiên nữ với các kiểu tóc không hề trùng lắp. Bức tranh tạc bằng đá dài
hàng chục mét mô tả toàn cảnh đời sống của người Khmer xưa trong thời
chiến tranh cũng như hòa bình. Các hoa văn, họa tiết tài hoa, sắc nét
và đẹp khiến chúng ta ngẩn ngơ. Thêm vào đó, bao quanh đền đài là các
hồ nước được đào ngay ngắn tạo nên cảnh quan phản chiếu cảnh đền tháp
linh thiêng dưới ánh nắng ban chiều.
Chính vì quá đẹp và hoành tráng như thế, mỗi năm, có hàng trăm ngàn
khách du lịch đến Angkor để chiêm ngưỡng kiệt tác của nền kiến trúc
Khmer và đã khiến cho thành phố Siemriep trở thành một điểm du lịch nổi
tiếng thế giới với các thương hiệu khách sạn 5 sao danh tiếng.
Anh bạn đồng hành hỏi tôi, “Theo anh có thể rút ra bài học gì khi đến
viếng Angkor?”. Tôi nói ngay, đối với một công trình vĩ đại như thế,
không có lòng kiên định, e khó có thể hoàn thành được. Quả thật, Angkor
Wat được xây với thời gian 37 năm. Nghe nói, cuối cùng thì người dân
xây đền nổi loạn vì thiếu lương thực do mất mùa đói kém, khiến cho một
vài chi tiết điêu khắc trong đền chưa kịp hoàn thành.
Thế ở Việt Nam chúng ta có gì để so sánh? Anh bạn hỏi tiếp. Chùa một
cột! Chùa một cột vĩ đại ở chỗ nào? Anh hỏi dồn. Tôi triết lý, “Sự đơn
giản chính là sự vĩ đại.” Những thành viên khác cùng đi trong đoàn cười
ồ. Không ngờ, anh bạn tôi chậm rãi cắt nghĩa theo chiều hướng ấy. Các
vua chúa Việt Nam ngày xưa vì nghèo và thương dân đã không bắt họ lao
động khổ cực xây nên những công trình gì to lớn.
Nói thế, nhưng anh đã chia sẻ nhiều trải nghiệm đáng quý. Theo anh,
bài học đầu tiên có thể rút ra từ cuộc thăm viếng Angkor Watt là tài
năng, trí tuệ của con người chúng ta có thể là vô hạn, vượt cả không
gian lẫn thời gian nếu nhà lãnh đạo biết khơi dậy đúng cách. Mặc dầu
động lực của sự sáng tạo ra quần thể Angkor Watt có thể xuất phát từ
niềm tin tôn giáo, nhưng những kiệt tác điêu khắc trên đá cách đây cả
ngàn năm khiến chúng ta ngày nay phải sửng sốt.
Nửa đùa nửa thật, bạn tôi so sánh với các công trình do chúng ta xây
nên ở Sài Gòn, Hà Nội ngày nay. Anh nói, tài năng, trí tuệ và năng lực
tổ chức lao động trên các công trình xây dựng của chúng ta ngày nay
chắc gì đã giỏi hơn những người Khmer xưa, những người đã xây nên các
đền đài ở Cambodia mà Angkor Wat là một điển hình.
Vâng, ngày nay, ở mỗi công trình chúng ta có các bên, đại diện chủ
đầu tư, nhà thầu, quản lý dự án, quản lý chất lượng, nhưng chắc gì
chúng ta làm nên một công trình có chất lượng bền vững cả ngàn năm như
Angkor.
Tuy vậy, thành tựu của Angkor cũng cho chúng ta thêm một bài học thứ
ba nếu nhìn từ mặt trái của nó, đó là, trên đời này không có gì là bất
biến. Nhà lãnh đạo ngày nay cần rút tỉa bài học cay đắng của các vương
triều Khmer, đó là, cần tạo ra một sự chuyển đổi đất nước, tổ chức một
cách thích ứng, đúng thời điểm, đúng cách mỗi khi hoàn cảnh hoặc thời
thế thay đổi.
Theo Võ Đắc Khôi - SGTT