10 bài – Hoa Đạo Pháp 01-3
Thơ Mặc Giang
thnhattan@yahoo.com.au
01. Tứ Như Ý Túc
02. Hoa Thất Giác Chi
03. Hoa Cứu Khổ
04. Hoa Phước Đức
05. Hoa Hạnh Phúc
06. Hoa Lục Thân
07. Hoa Tổ Tông
08. Hoa Luân Hồi
09. Hoa Lục Phàm
10. Hoa Xuất Gia
Hoa
Tứ Như Ý Túc
Tháng
5 – 2008
Người
xưa có nói :
“Tri
túc, tiện túc, đãi túc, hà thời túc
Tri
nhàn, tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn”
Thế
gian còn thế, huống chi xuất thế gian
Ba
nẻo sáu đường, bước vào ra, như ý
Dục như ý túc, thật vô cùng tuyệt mỹ
Đủ
và đúng, còn gì nữa mong cầu
Ngày
có nắng, đêm đến có canh thâu
Hè
oi bức, đông về sao bảo lạnh
Ý như ý túc, đường bay chim vỗ cánh
Phương
trời xa, tổ ấm biết nẻo về
Ở
trên cao, còn hỏi đỉnh sơn khê
Thương
biết mấy phong trần bao cuộc lữ
Tấn như ý túc, đã từ lâu du thủ
Bởi
lầm mê, không biết khổ trầm luân
Hoa
trên tay, lại mong mỏi mùa xuân
Nên
sáu nẻo ba đường lênh đênh mãi
Định như ý túc, vũ trụ trong hạt cải
Vẫn
còn dư, nhiều chỗ trống chưa đầy
Bởi
vì không, không đến cả mảy may
Không
không hữu, lấy gì mà để có
Tứ Như Ý Túc, treo trên đầu ngọn gió
Nhìn
phướng bay, bởi gió hay phướng bay
Chùy
trên tay, vỗ cái đét, im ngay
Biết
mặt mũi rồi, niêm hoa vi tiếu.
Hoa
Thất Giác Chi
Tháng
5 – 2008
Hoa
Thất Giác Chi, cây bồ đề bảy nhánh
Vô
lượng pháp môn, duy chỉ một mà thôi
Đường
đi vô cùng, nhưng đến chỉ một nơi
Muôn
hướng ngàn phương, nhưng điểm về không khác
Hoa
Thất Giác Chi, bất luận cao thấp
Tùy
căn cơ thích hợp để mà đi
Đừng
loanh quanh lẩn quẩn chẳng ra gì
Loay
hoay mãi, như dậm chân một chỗ
Hoa
Thất Giác Chi, bảy cánh hoa bừng nở
TRẠCH PHÁP, là cánh chọn lựa rõ ràng
TINH TẤN, là cánh vượt vạn đèo ngang
HỶ, vui lên đi, cỡi sóng bạc mây ngàn
KHINH AN, nhẹ ru giữa cánh bèo không sắc
NIỆM, ghi nhớ mãi, đưa ta lên bờ giác
ĐỊNH, không một giây, chìm đắm bến sông mê
XẢ, đã đến nơi, hỏi chi nữa đường về
Thất
Bồ Đề Phần, hay Thất Giác Chi, là thế
Xin
tặng em, một bông hoa muôn thuở
Xin
tặng anh, một bông hoa trọn đời
Ta còn nhau, trong mọi chốn mọi nơi
Bởi vì ta, còn pháp thân bất hoại
Hoa Thất Giác Chi, nhập thế vô cấu
Hoa Thất Giác Chi, xuất thế vô cầu
Đêm tàn, trăng rụng nơi đâu
Cành hoa trước ngõ kê đầu gối trăng !
Hoa Cứu Khổ
Tháng 6 – 2008
“Chúng sanh khổ, nguyền xin cứu khổ
Chúng sanh khổ, nguyền xin tự độ”
Mang
tin yêu giúp ích cho đời
Mang
thân thương từ ái cho người
Nơi
nào thiếu vắng nụ cười
Bước
đi cứu khổ cho người được vui
Nơi
nào gió táp mưa vùi
Bước
đi chia sẻ ngậm ngùi lầm than
“Sao
vui được khi trần gian còn khổ
Người nhân gian vui
trước, ta vui sau”
Một câu thâm thúy thật sâu
Người nghe rung cảm cơ cầu tương lân
Phong trần đãi lọc phong trần
Tương ái nắng gội tương thân mưa nhuần
Đêm dài vang vọng tiếng chuông
Đá vàng cơ cảm tròn vuông vuông tròn
Cứu nhân lòng trải không sờn
Độ thế đức tỏa không mòn từ tâm
Ba mươi lại đến trăng rằm
Còn trăng mười sáu trên ngàn thanh thanh
Cuộc đời nhân ngã treo cành
Dòng đời phù phiếm bức tranh úa màu
Đi vào cửa ngõ thương đau
Dịu xoa bãi biển nương dâu bẽ bàng
Đi
vào những chốn lầm than
Lắng
nghe tiếng nói cơ hàn trần lao
Bông
hoa cứu khổ vươn cao
Đỡ
tia nắng hạn, mưa rào xót thương
Bông
hoa cứu khổ bên đường
Phất
phơ chiếc lá mùi sương nặng tình.
Hoa
Phước Đức
Tháng
6 – 2008
Hoa
Phước Đức thơm hương lành diễm phúc
Cho
những người trồng căn cội thiện duyên
Đức
đã gieo từ thuở trước châu viên
Phước
tiếp nối trong hiện tiền không dứt
Hoa
Phước Đức thoảng hương bay ngào ngạt
Cây
sum suê chim đậu hót reo cành
Dù
nắng mưa che bóng mát tươi xanh
Ngọn
cỏ non đỡ sương sa gió táp
Thiếu
phước đức như cỗi cằn sỏi đá
Trông
khô khan hạ nắng cháy điêu tàn
Trông
lạnh lùng buốt giá kéo mùa đông
Nhựa
khô cây chai sần da nức nẻ
Hoa
phước đức tự nhiên hương lướt gió
Làm
đơn sơ kết quả dễ tựu thành
Trải
phong ba chẳng mấy lúc nhọc nhằn
Những
nạn tai chẳng mấy khi tan tác
Chợt
nhớ ca dao ai hát
“Người
trồng cây hạnh người chơi
Ta trồng cây phúc để đời mai sau”
Người vui nước chảy qua cầu
Ta vui đức độ đêm thâu không tàn
Người đưa khách đợi đò ngang
Ta đưa cô lữ trên đàng phù sinh
Người reo phố thị phồn vinh
Ta reo thôn vắng tự tình hồn quê
Người trông lối cũ đi về
Ta trông đường mới bốn bề đi qua
Người hong sưởi ấm mái nhà
Ta hong mưa nắng ta bà thế nhân
Bông hoa phước đức ai trồng
Cội căn gốc rễ có phần thế thôi.
Hoa Hạnh Phúc
Tháng 6 – 2008
Hoa Hạnh Phúc nở trên cây hạnh phúc
Cho những người diễm phúc cõi trần gian
Hưởng
an vui trong cuộc sống nhân gian
Không
đau khổ úa tàn pha sắc tím
Hoa
Hạnh Phục, không tự nhiên mà có
Phải
do người biết bảo bọc dựng xây
Biết
thắm tô, biết vun vén, từng ngày
Câu
“Nhất sân, chi hỏa năng thiêu
vạn
khoảnh công đức chi sơn”, nên nhớ
Hoa
Hạnh Phúc, trải thời gian khốn khó
Nhưng
đánh đổ, chốc lát, thế là xong
Còn
nhanh hơn nước cuốn chảy trôi sông
Còn
bèo hơn lục bình phơi sóng gió
Hoa
Hạnh Phúc, trăm năm, đẹp nhĩ
Biết
hổ tương, biết trân quý, nâng niu
Một
cũng thế, dù cho đến chín chiều
Đừng
quá quắc, đèn nhà ai nấy sáng
Hoa
Hạnh Phúc, có khi đeo ghềnh ráng
Có
khi vượt sườn dốc quanh co
Sông
cách ngăn, mới quí những chuyến đò
Chèo
đưa đẩy, con thuyền reo bến nước
Hoa
Hạnh Phúc nở trên cây hạnh phúc
Ai
là người diễm hạnh cõi trần gian
Ai
là người bất hạnh chốn nhân gian
Tự
thân mình biết vun trồng tô thắm.
Hoa
Lục Thân
Tháng
6 – 2008
Hoa
Lục Thân nở trên cây quyến thuộc
Từ
ông bà, kế đến tới mẹ cha
Từ
mẹ cha, mới có anh em ta
Rồi, một đàn cháu con mai sau nữa
Thương biết mấy, nơi chôn nhau cắt rốn
Nhớ biết mấy, nơi tổ ấm một nhà
Vì trường đời, nên muôn nẻo chia xa
Nhưng ấm lạnh từng cơn tình ruột thịt
Dưới mái nhà, thuở chào đời, mở mắt
Em đã kêu tình máu mủ “u…oa”
Anh đã kêu tình cốt nhục “má…ba”
Nên đi đâu, cũng nhớ nhau khúc ruột
Dòng sông kia, có khi ròng khi siết
Từ đầu nguồn cho đến tận cuối sông
Em thấy không, vẫn nước một dòng sông
Anh biết không, vẫn một dòng tuôn chảy
Ông Bà, ngồi trên ngôi cao thờ tự
Mẹ Cha, đêm đêm xin thắp hương nguyền
Anh Em, nhiều khi trời nắng sao đêm
Mong
ước sao cho con hiền cháu thảo
Hoa
Lục Thân, ôi vô cùng quý báu
Biết
bao nhiêu người tứ cố vô thân
Họ
thắp đuốc tìm khắp cõi hồng trần
Tìm
một người thân, không bao giờ có được
Thế
thì anh, đừng nhìn sau ngó trước
Thế
thì em, đừng ngại thiệt e hơn
Xin
trọn lòng, miễn sao được vuông tròn
Hoa
Lục Thân, phát tâm nguyền bồi đắp.
Hoa
Tổ Tông
Tháng
6 – 2008
Hoa
Tổ Tông nở từ cây nguồn cội
Làm
người, ai không có tổ có tông
Gỗ
đá kia, chưa hẳn ở dưới đất chui lên
Cát
bụi kia, chưa hẳn ở trên trời rớt xuống
Chim
bạt gió bay về tìm tổ ấm
Lá
phất phơ, còn diệp lạc quy căn
Làm
con người mà quên tổ quên tông
Đánh
dấu hỏi cho những ai mất gốc
Hoa
Tổ Tông, khởi cội nguồn đẹp nhất
Từ
ngàn xưa thừa tiếp đến hôm nay
Từ
hôm nay lưu lại đến ngày mai
Xin
gìn giữ, nâng niu, phụng thờ, trân quý
Ải
Nam Quan, từ ngàn xa xưa ấy
Mũi
Cà Mau, cũng đã mấy trăm năm
Dòng
Lạc Hồng ươm mộng đẹp tơ tằm
Giống
Rồng Tiên chuyển trao bao thế hệ
Anh
hát khúc ngàn đời trên núi nhớ
Em
ca lời muôn thuở bến sông thương
Tình
đồng bào, nghĩa ruột thịt quê hương
Ngân
vang mãi vạn lời ca tình tự
Làm
người, ai không có Tông có Tổ
Thì
em ơi, uống nước phải nhớ nguồn
Thì
anh ơi, thấm nhuận mảnh giang sơn
Bao
gấm vóc son vàng thêu lịch sử
Hoa
Tổ Tông, xin dâng lên Quốc Tổ
Cúi
đầu về, xin lạy Đức Hùng Vương
Ôi,
Mẹ Âu, Cha Lạc, đấng nghiêm đường
Xin
phủ phục trước hồn thiêng sông núi.
Hoa
Luân Hồi
Tháng
6 – 2008
Luân
hồi mới có thăng hoa
Xuống
lên qua lại kết tòa thiên thư
Nếu
không, chết dí một nơi
Dậm
chân tại chỗ, muôn đời biết không
Thế,
sao lại sợ hồi luân
Bởi
mê, nên sợ điệp trùng trầm kha
Ba
đường sáu nẻo là nhà
Không tu, nên mới ta bà thế thôi
Đã từ vô thỉ nổi trôi
Vô chung biết mấy lở bồi chờ ta
Biết tu, chỉ một sát na
Hốt nhiên có mặt trong nhà Như Lai
Luân Hồi, mang hạnh hoa cài
Vào ra sinh tử kết đài độ sanh
Luân Hồi, mang hạnh tinh anh
Ba đường sáu nẻo reo cành thùy dương
Luân Hồi, cam lộ pháp vương
Ban ân tế độ thanh lương vô cùng
Khi nào khép cửa thỉ chung
Thì ta kết thúc điệp trùng hư vô.
Hoa Lục Phàm
Tháng 6 – 2008
Lục Phàm, biết nở tâm hoa
Thì không còn nữa tam đồ khổ đau
Vô minh cuốn mất bờ dâu
Đọa đày cắt đứt nhịp cầu tử sinh
Tự mình có sẵn tánh linh
Bởi không tỉnh giác, quên mình thế thôi
Trên cao, dù mấy Từng Trời
Một khi phước tận, rụng rơi phiêu trầm
Dưới kia, Địa Ngục mấy
tầng
Một khi giác ngộ, thoát vòng điêu linh
Ngạ Quỷ, ráo mán cạn tình
Bởi đeo thống hận tranh giành mà ra
Vì đâu mà có Tu La
Ma đầu biện xảo, thật thà lãng quên
Thế nào mang kiếp Súc Sinh
Hẹp hòi ích kỷ tơ tình nhỏ nhen
May
mà mang kiếp Phàm Nhân
Nhờ
tu năm giới được thân con người
Lục
Phàm nên nhớ, ai ơi
Còn
hơn cát bụi dập vùi xưa nay
Biết
tu, khai ngộ hiển bày
Bản
lai diện mục có ngày trổ bông
Biết
tu, giải tỏa sắc không
Hai
bờ không có, sắc không có gì
Bởi
vùi biển khổ mê si
Nên
không biết được đường đi lối về
Bờ
giác nằm cạnh bến mê
Lục
Phàm - Tứ Thánh cận kề tấc gang
Bên
này, thống khổ lầm than
Bên
kia, thanh thoát băng ngàn vô sinh.
Hoa
Xuất Gia
Tháng
6 – 2008
Hoa Xuất Gia nở trên đường tứ thánh
Ngát
hương lành dưới bóng cả từ quang
Mang
hương thơm thấm nhuận ánh đạo vàng
Gieo
rắc khắp cõi ta bà kham nhẫn
Hoa Xuất Gia tùy căn cơ kiếp trước
Còn
nếu chưa, tạo duyên hợp kiếp này
Chí
xuất trần cao đẹp quá, thương thay
Đường
thánh đức rộng thênh thang tiến bước
Xuất Thế Tục Gia, căn nhà ô trược
Đã
từ lâu chìm đắm biết bao lần
Tranh
hư huyễn vẽ ảo ảnh phù vân
Dây
ái dục buộc ràng vô số kiếp
Xuất Phiền Não Gia, trùng trùng oan nghiệt
Cõi
hồng trần tan tác bụi trần sa
Thì
làm sao không thống nỗi trầm kha
Có
thấy không, rùa mù trong biển lớn
Xuất Tam Giới Gia, lên bờ bỉ ngạn
Giã
từ nghe bát nạn với tam đồ
Mở
tung rồi cánh cửa của hư vô
Hoa
chân lý nở vô sanh pháp nhẫn
Hoa Xuất Gia, vào nhà Như Lai tự tánh
Chứng
pháp thân, nhập hoa tạng huyền môn
Trăng
rằm kia, còn mười sáu trăng tròn
Thanh
thoát quá, bóng đêm dài đâu nữa.