“Hình ảnh Việt Nam thập niên 80 thế
kỷ trước”
Từ sân bay Nội Bài, sau hơn 1 giờ bay, khi chiếc máy
bay Fokker 70 lượn vòng hạ cánh xuống sân bay quốc tế Yangon, ai trong
đoàn cũng tò mò nhìn qua cửa sổ với tâm trạng hồi hộp. Sân bay quốc tế
Yangon mới khai trương khá khang trang và do chính phủ Nhật Bản trợ giúp
xây dựng nên hiện đại không kém các sân bay quốc tế trong khu vực.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý để đón nhận tiết trời nắng
nóng, với nhiệt độ khoảng 40 độ C, nhưng chúng tôi cũng vẫn bị “sốc”
bởi chênh lệch đột ngột của nhiệt độ. Sự tiếp đón rất nhã nhặn của
những nhân viên làm thủ tục nhập cảnh đã tạo ấn tượng tốt đẹp ngay từ
phút đầu tiên, khiến sự mệt mỏi do nắng nóng cũng tan biến nhanh chóng.
Ở đây cũng hiển hiện cảnh tượng trái ngược khá vui giữa sự hiện đại
trong sân bay và những chiếc xe ôtô cũ kỹ lạc hậu đang chờ đón du khách
phía bên ngoài.
Thành phố Yangon thuyết phục chúng tôi ngay từ phút đầu
tiên đặt chân đến, bởi những con đường rộng rãi nối từ sân bay về
thành phố, phương tiện giao thông tuân thủ tuyệt đối làn đường, không
có bất kỳ tiếng còi xe nào ngoài các tín hiệu đèn trên xe và đèn tín
hiệu nơi các điểm giao cắt của những con đường. Và tuyệt nhiên không có
bóng dáng của xe máy, thi thoảng lắm mới thấy một chiếc trên đường,
nhưng đó là xe công vụ. Trên vỉa hè là hàng cây cổ thụ cả trăm tuổi
xòa cành tán xanh mát.
Ngay sau khi nhận phòng tại khách sạn Park Royal - một
trong những khách sạn 4 sao hiện đại bậc nhất tại trung tâm thành phố
Yangon, mặc dù trời đã sẩm tối, không thể cưỡng được sự háo hức, chúng
tôi lập tức khởi hành “khám phá” Yangon. Dạo qua mấy con phố nhỏ với
những hàng quán bày bán đồ ăn, thức uống mà trên mỗi bàn chỉ vỏn vẹn một
đĩa đồ nhắm nho nhỏ cùng vài thực khách đang nhâm nhi chén rượu trắng
hoặc vại bia tươi Myanmar mát lạnh trong sự trầm ngâm lạ lùng.
Vỉa hè cũng là nơi bày bán thuốc lá lẻ với những ấm
nhôm nhỏ đựng nước uống cùng dăm tốp khách đủ mọi lứa tuổi rì rầm trò
chuyện, tuyệt nhiên không hề thấy cảnh ồn ào. Chúng tôi chỉ trở về
khách sạn khi đã thấm mệt mà không phải lo lắng về chuyện trộm cắp, bởi
đất nước theo đạo Phật này rất ít xảy ra chuyện đó. Ngạc nhiên về sự
trầm mặc của người dân nơi đây, chúng tôi quyết định sẽ dành trọn ngày
kế tiếp để “sục sạo” Yangon.
Sáng sớm, sau khi điểm tâm món bún cá truyền thống
Myanmar, chúng tôi tiếp tục rong ruổi khắp ngõ ngách Yangon. Đối lập với
buổi tối hôm trước, tại mọi vỉa hè khu trung tâm đều được phủ kín các
sạp hàng rong. Phần lớn hàng hóa bày bán thuộc loại rẻ tiền. Trầu đã
được têm thành miếng và thuốc lá lẻ được bán khắp mọi nẻo đường, hệt như
những quán chè chén của Hà Nội thời bao cấp những năm đầu thập niên 80
của thế kỷ trước.
Cũng nhốn nháo, lộn xộn nhưng rất thân tình. Những món
ăn từ lòng lợn nấu nhừ, bún, miến, trứng, thịt... bày bán tràn lan khắp
vỉa hè, với giá cực rẻ. Ăn uống theo kiểu người dân Myanmar cũng là
điều nên thử với du khách, với điều kiện bụng dạ phải tốt. Món khoái
khẩu của họ là bún trắng trộn cá và nước sốt hầm từ xương cá hoặc gà xé
nhỏ trộn nước xốt giã từ lạc và dừa có tên Mohinga.
Myanmar cho tới nay là một quốc gia có mức GDP thấp
nhất trong khu vực, vẫn áp dụng chính sách tem phiếu cho nhiều lĩnh vực,
giá xăng được điều chỉnh vào 12h hàng ngày và như trên đã nói, xe máy
bị cấm tuyệt đối lưu thông tại thành phố này…
Trong khi đó, bạn lại mặc cả thoải mái khi mua hàng
trong các shop, thậm chí trả giá giảm tới 30 đến 50% so với giá ban đầu
khi mua đá quý, đồ lưu niệm, đồ xa xỉ... Tiền Myanmar ngoài chợ đen có
tỷ giá trung bình 1 USD ăn trên dưới 1.000 kyat. Thị trường mua bán
tại chợ đen khá phát triển, chính điều này tạo nên bức tranh đa sắc của
thành phố Yangon.
Cũng cần kể thêm, nhai trầu vẫn là thói quen của đại đa
số đàn ông Myanmar, từ các nhân viên nhà nước tại sân bay quốc tế
Yangon tới cậu thanh niên lễ tân khách sạn nơi chúng tôi ở. Và trang
phục thường ngày của họ là những chiếc xà rông truyền thống có tên
“Longyi”, chân đi dép xỏ ngón. Thậm chí người lái xe và anh chàng phụ xe
cho đoàn chúng tôi cũng không ngoại lệ, khi điều khiển côn ga bằng
chân trần, vừa vần vô lăng xe chạy với tốc độ trung bình 60km/h, vừa
nhai trầu bỏm bẻm.
|
Gold Rock - điều kỳ diệu khó tin thứ hai
của Phật giáo nước này
|
Chùa Vàng - Schwedagon hồn cốt Myanmar
Đến Yangon, du khách không thể bỏ qua Chùa Vàng -
Schwedagon ngôi chùa lịch sử và linh thiêng nhất nơi đây. Schwedagon
được xây dựng từ 2.500 năm trước với phần mái và tháp chính được dát 60
tấn vàng ròng. Tới thăm Schwedagon, bạn sẽ phải đi chân trần trên nền
đá nóng giãy lát vòng quanh khuôn viên chùa. Và mọi người được ngước
nhìn lên ngọn tháp vàng kỳ vĩ rực rỡ dưới ánh mặt trời. Ngoài tháp
chính còn 365 ngọn tháp khác quanh chùa cũng rực vàng chói lọi. Vô vàn
đường nét kiến trúc Phật giáo được thể hiện ở đây.
Bạn sẽ được chiêm ngưỡng hình dáng thanh thoát tuyệt
mỹ của tháp cho tới cả nghìn bức tượng Phật các kích thước được chế tác
bằng nhiều chất liệu vàng, ngọc bích, bạc hay đá bày kín khắp dãy
ngang dọc dưới những vòm mái cong vút được chạm khắc vô cùng tinh xảo.
Việc thành kính dùng những gáo bằng bạc để múc nước
tưới lên các pho tượng Phật là không thể thiếu khi hành lễ, đã khiến bản
chất thuần hậu của người dân nơi đây được duy trì. Shwedagon là biểu
tượng của tinh thần sùng đạo Phật của người Myanmar, một trong ba điều
kỳ diệu nhất của Phật giáo trên đất nước này.
Cách Yangon khoảng 220km về phía đông bắc là địa danh
Kyaikhtiyo Pagoda thuộc bang Mon (một trong 7 bang và 7 tỉnh của Liên
bang Myanmar). Bạn sẽ phải mất gần 5 giờ ngồi trên ôtô để hành trình đến
khám phá điều kỳ diệu thứ hai của Phật giáo Myanmar. Đó chính là Gold
Rock - ngôi chùa bằng đá dát vàng nằm trên tảng đá hàng trăm tấn cũng
được dát vàng đứng chênh vênh trên vách núi có độ cao hơn 1.700m so với
mực nước biển.
Theo tương truyền trước khi nhập niết bàn, Đức Phật đã
đi qua đây và để lại một dấu chân trên phiến đá và đã ban tặng người
dân 3 sợi tóc của Ngài. Giác ngộ được tư tưởng của Đức Phật, một vị tu
sỹ đã chuyên tâm tu luyện Phật pháp và đạt thành chính quả.
Vị cao tăng này, với sức mạnh vô biên và được gia trì
tiếp sức của Phật lực đã dời chuyển khối đá nặng hàng trăm tấn từ dưới
biển lên vách đá chênh vênh rồi xây trên đó một ngôi kim bảo tháp và đó
chính là Gold Rock ngày nay. Nếu mới nhìn qua, cũng nghĩ rằng tảng đá
với ngôi chùa chênh vênh bên trên đều được dát vàng này sẽ có thể đổ
sụp bất cứ lúc nào.
Để chạm được tay vào điều kỳ diệu khó tin này, bạn sẽ
phải tiếp tục leo lên xe tải, vượt qua quãng đường núi nhiều đoạn chỉ
một xe ôtô đi lọt dài hơn 20km với vô số khúc cua tay áo và những con
dốc thẳng đứng thực sự nguy hiểm - ở Việt Nam những đèo dốc nổi tiếng
khắp phía Bắc nơi tôi đã từng vượt qua đều không thể so sánh với nơi
đây.
Thật lòng, nếu có dịp trở lại thăm Gold Rock chắc chắn
tôi không đắn đo gì sẵn sàng bỏ ra 40.000 kyat, để được ngồi kiệu với 4
người khênh vượt qua quãng đường núi trên mà sau khi lên xuống nhiều
người trong đoàn tin rằng do Phật độ nên chúng tôi đã gặp may mắn!
Trên đường trở về thành phố Yangon, chúng tôi cũng ghé
vào một quán cóc bên đường nằm dưới gốc cổ thụ vài người ôm với tán cây
xanh mát vươn rộng hàng chục mét để giải lao ít phút sau chặng đường
đầy mạo hiểm. Vợ chồng chủ quán và cô con gái mới lớn đang chao giòn cơ
man nào là dế mèn trong vạc dầu sôi sùng sục.
Chỉ với vài nghìn kyat, gần chục người trong đoàn đã
thỏa thuê thưởng thức những chú dế béo ngậy suộm vàng và ngắm hoàng hôn
đỏ rực đang trải thảm xuống những cánh đồng lúa dài bất tận.
Có thể nói Yangon là một trong những thành phố hấp dẫn
nhất Đông Nam Á và cũng nhiều điều kỳ lạ nhất. Với cảng biển 2.000 năm
tuổi là cửa ngõ vào Myanmar qua sông Aeyarwddy vĩ đại dài hơn 1.100 dặm
bắt nguồn từ dãy Hymalaya và chính là mạch máu giao thông đường thủy
xuyên suốt đất nước này, thành phố Yangon có sự kết hợp của kiến trúc cổ
nước Anh cùng nhiều công trình mới mọc lên như siêu thị, khách sạn…
Dám chắc rằng, nếu bạn đến đây, Yangon sẽ là thành phố
chiếm trọn trái tim bạn.
Theo: An Ninh Thủ đô