Bạn tôi đã trót lỡ lầm mang thai với người yêu. Sau khi
sự việc xảy ra, người yêu của bạn ấy đã chối bỏ trách nhiệm, còn gia
đình thì giận dữ xua đuổi. Quá đau khổ và không biết chia sẻ cùng ai nên
bạn ấy đã quyết định trút bỏ giọt máu của mình (thai nhi đã trên 1
tháng tuổi). Giờ đây, bạn ấy rất đau khổ, bị dằn vặt về việc làm của
mình, bạn. Xin cho biết quan điểm của Phật giáo về vấn đề này và chỉ
cho bạn ấy những lời sẻ chia.
CHIA SẺ
Vấn đề một bộ phận không nhỏ nam nữ yêu đương và có quan hệ trước hôn
nhân, hiện không còn xa lạ với mọi người trong xã hội ngày nay, nhất là
với giới trẻ. Theo các thống kê cho biết, số lượng các ca nạo phá thai
ngày càng gia tăng, nghiêm trọng hơn là có không ít ca ở tuổi vị thành
niên đã để lại nhiều hậu quả khôn lường về sức khỏe, tâm lý, học tập…
cho người nạo phá thai.
Bạn ấy có thai trước hôn nhân là một lỡ lầm. Khi bị người yêu bội bạc
và gia đình thiếu cảm thông cùng hoàn cảnh khách quan tác động khiến
bạn ấy quyết định phá thai lại càng lỗi lầm hơn. Đành rằng bạn ấy thật
đáng thương hơn đáng trách nhưng để trị liệu và chữa lành vết thương
trong thân thể và tâm hồn bạn ấy quả chẳng dễ dàng.
Quan điểm của Phật giáo về vấn đề nạo phá thai, trước hết, đạo Phật
là đạo từ bi, luôn tôn trọng sự sống và bảo vệ sinh mạng của mọi loài.
Đạo Phật không phản đối các biện pháp hạn chế sinh đẻ bằng cách ngừa
thai nhưng không ủng hộ việc phá thai. Bởi lẽ bào thai là một mầm sống,
là sinh mạng, do đó cần được bảo vệ. Phật giáo quan niệm sự sống hay
sinh mạng có mặt khi mới bắt đầu thụ thai.
Đức Dalai Lama, khi trả lời về vấn đề này cho các nhà khoa học phương
Tây đã khẳng định:“Phật giáo quan niệm rằng ý thức xâm nhập vào sinh
vật ngay từ phút giây đầu tiên của sự thụ thai, bởi lẽ đó mà phôi bào
vẫn được coi như là một sinh vật. Cho nên chúng tôi xem hành động phá
thai cũng giống như việc cướp đi sự sống của một con người” (Beyond
Dogma, HH the Dalai Lama. Rupa & Co., 1996. tr.11).
Theo giáo lý đạo Phật, hành vi phạm giới sát sanh phải hội đủ năm
điều kiện, đó là: Một chúng sanh/ Ý thức hay biết đó là một chúng sanh/
Có ý định giết hại/ Tìm mọi cách để giết/ Kết quả là chúng sanh ấy bị
chết. Cứ theo những điều kiện trên thì một bà mẹ (Phật tử) đi phá thai
là phạm giới, mắc tội lỗi rất lớn.
Quan niệm của đạo Phật về sát sinh
Theo giáo lý của đức Phật, để cấu thành nên một hành động sát
sinh, phải có sự hiện diện của 5 điều kiện sau:
- Đối tượng bị giết phải là một chúng sinh.
- Người sát sinh phải biết hay phải nhận thức được rằng đối tượng bị
giết là một chúng sinh.
- Người sát sinh có tác ý giết chúng sinh đó.
- Người sát sinh phải có một cố gắng/nỗ lực giết.
- Chúng sinh bị giết phải là kết quả của những điều kiện trên.
Ở đây, đơn cử một thí dụ về sự nạo phá thai đã cấu thành nên một hành
động giết như thế nào:
- Khi thai nhi đã tượng hình, một chúng sinh đã được tạo ra. Điều này
thỏa mãn điều kiện thứ nhất. Mặc dù Phật tử tin rằng, chúng sinh sống
trôi lăn trong vòng sinh tử, và tái sinh, nhưng họ coi sát-na của tưởng
là sự bắt đầu của đời sống của một con người cụ thể.
- Sau ít tuần, thai phụ trở nên nhận thức được sự hiện hữu của thai nhi.
Sự kiện này đáp ứng được điều kiện thứ 2.
- Nếu thai phụ quyết định muốn nạo phá thai nhi ấy, thì quyết định muốn
ấy chính là có tác ý giết. Đây là điều kiện thứ 3.
- Khi thai phụ tìm kiếm cách nạo phá thai, thì thai phụ đã tạo ra một cố
gắng/nỗ lực giết, tức đã rơi vào điều kiện thứ 4.
- Cuối cùng, thai nhi bị giết chết vì hành động nạo phá thai ấy. Đây
thỏa mãn điều kiện thứ 5.
Vì thế, nạo phá thai là phạm vào giới thứ nhất của đạo Phật – cấm sát
sinh, và sự nạo phá thai này tương đương với việc giết một chúng sinh.
Sống quân bình
Các Phật tử đối diện với một khó khăn, ở đó sự phá thai cần đến
y học can thiệp để cứu lấy sinh mệnhh của thai phụ. Vì vậy, trong
trường hợp này, chắc chắn sẽ phải có một sinh mệnh bị hủy diệt dù muốn
hay không muốn nạo phá thai.
Đối với những trường hợp như thế, khía cạnh đạo đức của nạo phá thai sẽ
dựa trên những tác ý của từng trường hợp đang tiến hành.
Nếu quyết định nạo phá thai trong những trường hợp ấy bị mất đi lòng
từ, và sau khi đã suy nghĩ chín chắn, cẩn thận, thì dù hành động nạo phá
thai có thể là bất thiện, nhưng việc làm gây tổn hại về phương diện đạo
đức này sẽ được giảm thiểu đến mức thấp nhất vì đã có sự tác ý thiện
xen vào.
Phá thai vì lợi ích của thai nhi
Có những trường hợp không nạo phá thai, dẫn đến việc sinh con bằng
những điều kiện y học mà khiến cho thai nhi đau khổ.
Trong trường hợp này, tư tưởng của Phật giáo truyền thống trở nên bất
cập. Các Phật tử đang tranh luận về trường hợp này như sau:
Nếu thai nhi đã gặp phải trở ngại quá lớn mà nó phải chịu nhiều khổ
đau, thì nạo phá thai khả dĩ chấp nhận được.
Đức Dalai Lama nói:
“Dĩ nhiên, theo quan điểm của Phật tử, phá thai là một hành động sát
sinh và tiêu cực nói chung. Thế nhưng, nó cũng dựa vào từng trường
hợp.
Nếu thai nhi không sinh sẽ bị chậm phát triển, hoặc nếu sự sinh nở sẽ
sinh ra những vấn đề nghiêm trọng cho cha mẹ, thì những trường hợp này
có thể là ngoại lệ. Tôi nghĩ, sự nạo phá thai được chấp nhận hay không
chấp nhận tùy thuộc vào mỗi trường hợp”. (Dalai Lama, Thời báo New York,
28/11/1993)
Trách nhiệm cá nhân
Các Phật tử nghĩ rằng, họ phải tự chịu trách hoàn toàn về những
gì mà họ đã làm và về những hậu quả mà nó đưa tới cho họ.
Vì vậy, quyết định phá thai là một quyết định có tính cách cá nhân rất
cao, và là một quyết định vốn đòi hỏi sự xem xét hết sức cẩn thận, đầy
tình người về các vấn đề vốn liên quan đến đạo đức, và chấp nhận gánh
lấy bất cứ gánh nặng hậu quả nào mà nó mang đến..
Những hậu quả có tính đạo đức của quyết định cũng sẽ dựa vào động cơ
và tác ý nằm sau một quyết định, cũng như vào mức độ lưu tâm đến hậu quả
mà nó mang lại.
Một người sau khi phá thai xong, bị đau khổ, lương tâm dằn vặt và
mong muốn sám hối là điều dễ hiểu. Dẫu sao thì sự phát tâm sám hối của
bạn ấy vẫn là điều tốt, còn hơn là tìm mọi cách để biện minh cho hành
động của mình. Sám hối theo Phật giáo là ăn năn với lỗi lầm đã tạo trong
quá khứ và nguyện không tái phạm lỗi ấy ở tương lai. Sai lầm sống buông
thả theo dục vọng khi chưa cưới hỏi hay không sử dụng các biện pháp
ngừa thai đã khiến bạn ấy chịu nhiều khổ đau. Và giờ đây bạn ấy đã ăn
năn, hối hận thật nhiều về sự nông nổi, bất cẩn và lối sống buông thả
của mình. Sau khi đã ăn năn, quan trọng hơn là nguyện không tái phạm lại
việc ấy. Đó là cách sám hối thiết thực nhất.
Đạo lý của dân tộc Việt là cố gắng giữ gìn sự trinh nguyên cho đến
ngày cưới. Tuy nhiên, giới trẻ ngày nay phần lớn có xu hướng “hiện đại”
và “thoáng” hơn trong tình yêu thì điều cực kỳ quan trọng là cần phải
tuân thủ các biện pháp an toàn. Nếu được giáo dục tốt về giới tính, tiền
hôn nhân và luôn ý thức về an toàn tình dục nói chung thì chắc chắn hậu
quả của việc nạo phá thai sẽ được giảm thiểu.
Chúng ta đều biết phá thai là giải pháp bất đắc dĩ, để lại hậu quả
nghiêm trọng, ảnh hưởng không nhỏ đến sức khỏe, tâm lý và hạnh phúc gia
đình về sau. Không ít những trường hợp nạo phá thai đã dẫn đến tử vong,
vô sinh; nhiều thiếu nữ sau khi phá thai đã tự tử và nhiều phụ nữ luôn
ray rứt, bị trầm cảm, ám ảnh về chuyện phá thai đến suốt đời. Chúng ta
cần tiết chế dục vọng, nhất là ý thức rất rõ về nhân quả để đề phòng,
ngăn ngừa mọi tình huống xấu khi đang còn là nguyên nhân, trước khi xảy
ra hậu quả. Nói cách khác, đối với những ngừoi đang yêu thì quan trọng
là” ngừa bệnh hơn chữa bệnh”, do đó thực tập Chánh Niệm rất quan trọng
trong mọi hành vi của cuộc sống hàng ngày. Chánh niệm là có ý thức về
việc mình làm trong giây phút hiện tại, đồng thời thấy được nguyên nhân
và hậu quả của hành động đó.
( Tổ Tư Vấn báo Giác Ngộ)