Một mùa Vu Lan nữa lại về, nhắc nhở mỗi người bài học sâu sắc
về chữ Hiếu, đừng để đến khi cài hoa trắng lên ngực mới thảng thốt:
“Con chưa báo hiếu với mẹ, mẹ ơi!”.
Hai sắc hoa hồng
Lễ Vu Lan năm nay về sớm hơn tại thiền viện Sùng Phúc (Cự Khối, Gia
Lâm, Hà Nội) với buổi lễ ý nghĩa diễn ra từ sáng 25/8. Hàng nghìn người,
không kể người thường hay Phật tử, đã không quản đường xa, đến trước
cửa Phật để bày tỏ sự hiếu kính của mình.
Người đến tham dự rất đông, ngồi chật cả hành lang phía ngoài
Những người mẹ đang giảng giải cho con về ý nghĩa của ngày lễ Vu Lan.
Xuất phát từ tấm lòng hiếu nghĩa của một vị tôn giả, ý nghĩa của ngày
rằm tháng 7 ngày càng được mở rộng hơn, và từ lâu đã trở thành ngày tri
ân của mọi người con đối với đấng sinh thành. Trong đó, đặc biệt nhất
phải nhắc đến nghi thức cài hoa hồng với hai sắc hoa: đỏ thắm dành cho
những người còn cha mẹ và trắng tinh khôi với những ai không còn cha mẹ
trên đời.
“Dạy con từ thuở còn thơ”, chữ “hiếu” phải được vun đắp từ nhỏ.
Dịp lễ Vu Lan sẽ giúp trẻ quen dần với văn hóa dân tộc, cách hành
xử đối với người thân còn sống cũng như đã khuất
Bé An mới hơn 3 tuổi nhưng rất vui khi được theo chị Trang (pháp danh Diệu Thiện)
và mẹ tới chùa
Tới đây từ sáng sớm, chị Mai Phương (28 tuổi) thành tâm nghe thuyết
giảng về công ơn biển trời của cha mẹ. Mất mẹ đã gần chục năm, chị vẫn
không quên ký ức cùng những lời chỉ bảo hết mực ân cần khi còn mẹ ở bên.
Cài lên ngực mình bông hoa trắng, chị ngậm ngùi: “Khi mẹ ra đi tôi
đang tuổi thiếu niên bỡ ngỡ, không có ai tâm sự và khuyên nhủ, nhiều khi
tủi thân chỉ biết khóc thầm nhớ mẹ. Giờ tuy đã trưởng thành nhưng mỗi
lần Vu Lan vẫn không cầm được nước mắt”.
Ngồi trong lòng chị, bé Bi lần đầu tiên theo mẹ đi lễ Vu Lan, chỉ
biết tròn xoe mắt nhìn mọi người xung quanh đang lặng lẽ lau nước mắt.
Nghi thức “Bông hồng cài áo” trong lễ Vu Lan do Thiền sư Thích Nhất
Hạnh khởi xướng. Theo đó, những người tham dự còn cả cha và mẹ thì cài
hoa hồng lá xanh, mẹ đã mất nhưng cha vẫn còn thì cài hoa trắng cành
xanh, trường hợp ngược lại thì cài hoa đỏ cành trắng. Riêng đối với các
bậc Chư Tôn Đức Tăng Ni cài hoa màu vàng.
“Một bông hồng cho em. Một bông hồng cho anh. Và một bông hồng cho những ai.
Cho những ai đang còn Mẹ. Đang còn Mẹ để lòng vui sướng hơn…”
Thật hạnh phúc biết bao khi còn mẹ, được hưởng tình yêu thương vô bờ
của mẹ. “Mẹ là dòng suối dịu hiền"
"Mẹ là bài hát thần tiên"
"Là bóng mát trên cao"
"Là mắt sáng trăng sao"
"Là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời”
“Còn mẹ còn cha, là còn cả hương hoa cuộc đời “
Cầm trên tay mảnh giấy ghi những lời kinh Vu Lan báo hiếu, bác Nghĩa
(65 tuổi) chia sẻ: “Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu. Mỗi con
người đều là máu thịt của cha mẹ mà thành, và đấng sinh thành cũng là
tấm gương lớn nhất của con cháu.
Trong gia đình, tôi luôn khuyên dạy con và cháu phải biết hiếu kính
với cha mẹ, thương yêu người thân. Đó chính là cái gốc tạo thành nhân
cách, để trở thành một người có ích trong xã hội”.
Cạnh những mái đầu hoa râm là sắc hoa hồng đỏ nổi bật trên ngực áo
các bạn trẻ. Quảng Tâm, cô gái mới 21 tuổi, nói: “Mình thật hạnh phúc vì
vẫn đang sống với cả bố lẫn mẹ. Đến đây nghe giảng về công ơn sinh
thành dưỡng dục, mới giật mình nhận ra bản thân quá vô tâm.
Về nhà thấy tóc mẹ bạc thêm, mới hối hận về những lần hỗn với bố,
không nghe lời mẹ. Với mình, sắc hoa chính là lời hứa phải tu dưỡng, khi
cha mẹ đang ngày một già đi theo năm tháng".
Nhiều đường báo hiếu
Chị Nguyên Tâm Liễu, đại diện cho những Phật tử lên phát biểu trong
lễ Vu Lan, tâm sự rằng phận làm con giờ đây có quá nhiều điều vướng bận,
công việc, điều kiện, gia đình riêng và cả khoảng cách địa lý ngăn cản
trở về báo hiếu với cha mẹ. Đến khi trở về thì chỉ còn “mái nhà không
chẳng thấy bóng dáng đấng sinh thành”.
Cung nghinh chư tăng vào hành lễ
Bác Phong (72 tuổi) lại có phần xót xa: “Hai đứa con tôi đều công tác
ở Sài Gòn, một năm chỉ về nhà 2 lần. Chúng nó vẫn gửi quà, thỉnh thoảng
gọi điện thoại hỏi thăm sức khỏe, nhưng tôi thì cần gì những thứ ấy”.
Suy ngẫm về cuộc sống trong xã hội hiện tại, nhà giáo về hưu ấy cũng
cho rằng, cuộc sống ngày càng đầy đủ, nhưng khoảng cách giữa cha mẹ và
con cái cũng theo đó mà ngày càng lớn hơn. Nhiều người quá coi trọng gia
đình riêng mà làm đau lòng cha mẹ, ít ngó ngàng chăm sóc.
Hơn thế nữa, số khác chỉ nghĩ đến cung cấp vật chất để trọn phận làm
con, mà quên mất rằng báo hiếu không chỉ là hình thức, quan trọng nhất
chính là cái tâm hiếu, là tấm lòng của mỗi người hướng về mái nhà đầu
tiên của mình.
Trước không khí trang nghiêm, mọi người từ người lớn đến trẻ nhỏ đều tỏ ra
rất tôn kính, thành tâm.
Nghe các sư thầy giảng giải về chữ “hiếu”, có nhiều người không cầm được nước
mắt khi nghĩ tới “đấng sinh thành”, cho dù đó là bậc
cha chú tóc đã bạc…
…hay chàng thanh niên…
…và cô thiếu nữ tuổi còn xanh.
Mặt khác, chữ Hiếu vốn không đợi tuổi tác, công danh. Những bạn trẻ
của CLB Thanh niên Trần Thái Tông gửi lời nhắn nhủ: “Hãy báo hiếu cha mẹ
khi vẫn đang sống trong gia đình, kể từ những việc nhỏ nhặt như giúp đỡ
việc nhà hay thể hiện cử chỉ yêu thương.
Giới trẻ ngày nay có xu hướng xa gia đình từ sớm, có lẽ có phần ảnh
hưởng từ lối sống phương Tây ít coi trọng tình cảm gia đình. Đó là điều
chúng ta cần phải tránh để giữ gìn đạo đức hiếu nghĩa truyền thống Việt
Nam”.
Xin cầu sức khỏe cho“đấng sinh thành” còn hiện tiền.
Xin cầu sự bình yên cho những người đã khuất.
"Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ. Mây trời lồng lộng
chẳng phủ kín công cha", "Tiết tháng 7 mưa dầm sụt sùi thương nhớ mẹ.
Hội Vu Lan hương trầm nguyện tỏa niệm ân cha". Một mùa Vu Lan nữa lại
về, nhắc nhở mỗi con người chúng ta bài học sâu sắc về chữ Hiếu thiêng
liêng, đừng để đến khi cài hoa trắng lên ngực mới thảng thốt: “Con chưa
báo hiếu với mẹ, mẹ ơi!”.
Nguồn: Afamily