Từ thuở chín rồng phúng thủy tắm Phật sơ
sanh, hôm nay mỗi khi đến ngày đại lễ Phật giáng trần gian, vạn người
con Phật trên khắp năm châu bốn biển, cung thiết Phật đài, kính cẩn tác
lễ tắm Phật, một nghi thức truyền thống xuyên suốt 2000 năm vẫn còn
nguyên giá trị, và vẫn còn thịnh hành mỗi độ Phật Đản lại về trên trần
thế Nam Diêm Phù Đề.
Trong Kinh Quá Khứ Hiện Tại Nhân Quả
quyển thứ nhất chép: "Ma Da phu nhân mang thai, đến khi gần đến ngày
sinh nở, một buổi sáng nọ khi đang dạo chơi tại vườn Lâm Tỳ Ni, khi đi
đến dưới cây Vô Ưu thì đản sanh thái tử Tất Đạt Đa. Bấy giờ Nan Đà Long
Vương cùng Phục Ba Nan Đà Long Vương phúng nước thanh tịnh, tắm cho thái
tử".
Trong sách Thích Ca Như Lai Ứng Hóa Sự Tích chương Cửu Long Quyền Dục chép:
"...Phật bước bảy bước, mỗi bước nở một hoa sen lớn đỡ chân Ngài... tất
cả thế gian trời người cung kính cúng dường. Bổng nhiên dưới đất có hai
dòng nước vọt lên biến thành hai cái hồ, một hồ nước nóng, một hồ nước
lạnh, nước trong hồ thơm tho thanh tịnh, trên không trung có cửu long
phúng thủy tắm cho thái tử, chư thiên trỗi nhạc, rưới hoa cúng
dường...", nhân vì truyền thuyết này mà nghi thức tắm Phật được ra đời
và lưu truyền cho đến ngày nay.
Nghi thức tắm Phật có nguồn gốc từ Ấn
Độ, do ảnh hưởng tập tục tưới nước tắm tượng thần, cầu phước diệt tội
của Bà La Môn Giáo, trong Kinh Đại Bảo Tích quyển 100
có chép: "Con gái của vua Ba Tư Nặc thành Xá Vệ là Vô Cấu Thí, vào ngày
mồng 8 tháng 2 cùng với 500 vị đạo sĩ của Bà La Môn Giáo, bưng bình đựng
đầy nước đi ra ngoài thành, tắm rữa cho tượng Thiên Thần, bấy giờ các
đạo sĩ Ba La Môn thấy rất nhiều vị Tỳ Kheo đứng ở cổng thành cho là điều
không tốt, có một vị trưởng giả khuyên Vô Cấu Thí nên quay về thành,
nhưng Vô Cấu Thí không chịu, bèn sanh tranh cải, cuối cùng Vô Cấu Thí
cảm hóa được 500 vị Bà La Môn quy y Đức Phật...".
Nghi thức tắm Phật có nguồn gốc ảnh
hưởng từ tập tục cổ xưa của Ấn Độ nhưng được Phật Giáo tiếp nhận rồi
lồng vào đó những quan niệm đạo đức Phật Giáo, cho nên ý nghĩa, cũng như
nghi thức, khác đi với hình thức tắm tượng ban đầu của Bà La Môn Giáo
là cầu phước diệt tội. Trong sách Nam Hải Ký Quy Nội Pháp Truyện, quyển 4 Quyền Mộc Tôn Nghi Chương của ngài Nghĩa Tịnh đời Đường
chép: " Đức Phật tuy nhập diệt, nhưng hình tượng của Ngài vẫn còn, tâm
Phật cũng còn đây, đúng như lý nên tôn kính, nên đem hương hoa cúng
dường để sanh thanh tịnh tâm, hoặc tắm rửa tôn tượng để xóa sạch nghiệp
chướng hôn trầm...".
Trong Kinh Quyền Tẩy Phật Hình Tượng chép:
"Này các Thiện Nam Thiện Nữ, sau khi Phật diệt độ, nên chí tâm niệm
Phật được vô lượng công đức lực, tắm hình tượng Đức Phật cũng như Phật
còn đang tại thế, được vô lượng công đức, không thể tính đếm được".
Trong Kinh Dục Phật Công Đức có chép về tắm phật có 15 công đức:
"... Những ai chí tâm cúng dường như thế sẽ có được mười lăm công đức
thù thắng sau: 1. Thường biết tàm quý; 2. Phát khởi niềm tin thanh tịnh;
3. Tâm ngay thẳng; 4. Được gần gũi bạn lành; 5. Chứng huệ vô lậu; 6.
Thường gặp chư Phật; 7. Luôn hành trì chánh pháp; 8. Làm đúng với lời
nói; 9. Tuỳ ý sanh vào quốc độ chư Phật; 10. Nếu sanh trong nhân gian
thì sanh vào dòng họ tôn quý, được người khác tôn kính, khởi tâm hoan
hỷ; 11. Nếu sanh trong nhân gian thì tự nhiên biết niệm Phật; 12. Không
bị ma quân gây tổn hại; 13. Hay hộ trì chánh pháp trong thời mạt pháp;
14. Được chư Phật trong mười phương gia hộ; 15. Mau thành tựu được năm
phần pháp thân".
Nghi thức tắm Phật của Ấn Độ ngày xưa cũng được ngài Nghĩa Tịnh miêu tả rất rõ ràng, trong sách Nam Hải Kỳ Quy Nội Pháp Truyện, quyển 4 Quyền Mộc Tôn Nghi Chương
chép: "các chùa ở Tây Trúc, nghi thức tắm Phật được tổ chức rất là long
trọng và tôn kính, mỗi khi làm lễ tắm Phật, thì vị chức sự đánh kiền
chùy, trong sân chùa treo bảo cái, trong đại điện để các bình đựng nước
thơm, để tượng Phật được làm bằng vàng, bạc, đồng, đá.v.v... để trong
các bồn làm bằng vàng, bạc, đồng, đá. Rồi cho các nhạc công tấu nhạc,
lấy các thứ bột báu thơm thoa lên Phật tượng rồi dùng các thứ nước hoa
tưới lên tượng Phật, sau đó lấy lụa báu thanh tịnh lau khô thân tượng,
rồi thỉnh tượng vào trong đại điện tôn trí trang nghiêm, dùng các thứ
hoa vây quanh để cúng dường...".
Cùng với Phật Giáo đông truyền nghi thức tắm Phật trong pháp hội Phật Đản Sanh được truyền vào Đông Độ rất sớm, trong sách Ngô Thư quyển thứ 4
chép: "...Ở đây xây dựng Phù Đồ (tháp Phật) rất lớn...mỗi khi đến lễ
tắm Phật, làm rất nhiều cổ bàn đồ ăn thức uống ra đến tận đường, dài đến
10 dặm, để cho người đến tham gia và đi coi lễ hơn cả vạn ăn, tiền chi
phí để làm pháp hội nhiều không thể tính hết...".
Đến cuối thế kỷ thứ 4 đầu thể kỷ thứ 5
thì nghi thức tắm Phật đã hoàn toàn du nhập vào xã hội Trung Quốc từ
hoàng cung cho đến nhân gian, mỗi năm cứ đến ngày lễ Phật Đản thì nơi
nơi đều rộn ràng tổ chức lễ tắm Phật. Theo sách Phật Tổ Thống Kỷ chép: "ngày mồng tám tháng tư năm thứ sáu niên hiệu Đại Minh (462), vua Hiếu Võ Đế thiết lễ tắm Phật...".
Việt Nam nghi thức lễ tắm Phật được du nhập rất sớm vào Giao Châu trong sách Ngô Chí có
đoạn chép: “…ở Giao Châu…khi ra đường người ta thường nghe tiếng kiểng,
lẫn tiếng trống kèn những người rợ Hồ (chỉ các vị Tăng và Phật tử người
Ấn) đi theo thắp hương hai bên có từng đoàn xe có mười người..” . Đây
là đoạn văn diễn tả về nghi thức hành tượng trong lễ Phật Đản xưa của
Giao Châu, tục lệ ngày xưa thường trước khi làm lễ hành tượng người ta
thường cử hành nghi thức tắm Phật.
Trong sách Thơ Văn Lý Trần dịch văn bia Tháp Sùng Thiện Diên Linh có
đoạn nói về tắm Phật rồi hành tượng như: “Nhà vua thân ngồi xe ngọc,
đến mở tiệc chay. Hương hoa bày hình thức kỳ an, bồn chậu đặt lễ nghi
tắm Phật...sai Phụng Thường chỉnh đốn kiệu xe, khiến Phong Bá quét sạch
bụi bặm...Chuông trống vang ầm, khánh tiêu rộn rã. Phía trước xe mây Tam
Bảo, đằng sau kiệu báu thánh hoàng".
Sách Việt Nam Phật Giáo Sử Luận, tập 2 viết:
“Từ đời Lý, mỗi năm hội Phật Đản đã được tổ chức thật lớn lao rồi. Vua
Lý Thánh Tông có lẽ là người đầu tiên đã làm cho lễ Phật Đản trở thành
quốc lễ lớn. Lễ tắm Phật bằng nước ngũ vị hương được cử hành sáng mồng
tám tháng tư tại chùa Diên Hựu. Vua, hoàng hậu, các hoàng tử và công
chúa cùng triều thần bách quan đều có mặt. Dân chúng các nơi tụ về rất
đông để dự lễ. Sau khi chư Tăng tụng kinh Phật Thuyết Dục Tượng Công
Đức, thì nước thơm được rưới lên tượng Phật. Trong khi đó, vua quan và
quần chúng chắp tay hướng về niệm Phật”.
Người xưa như vậy, hết sức kiền thành
cung kính tác lễ tắm Phật mừng ngày Đản Sanh, chúng ta những người nối
chân các bậc tiền nhân luôn phải nhớ một niệm tri ân Đức Phật vô bờ bến,
ngoài ý nghĩa của tín ngưỡng tắm Phật để nguyện cầu sự gia hộ của chư
Phật ra, chúng ta luôn ghi nhớ vì chính sự ra đời của Ngài mà ngày hôm
nay chúng ta mới được thấm nhuần, chan hòa ánh sáng của giác ngộ, để
trong đêm trường khổ não tăm tối, ánh sáng trí tuệ của Phật đưa chúng ta
thoát khỏi u mê vượt qua khổ chướng, trong biển phiền não luân hồi chỉ
cho chúng ta thấy rõ bến bờ của giải thoát.
Cho nên những giọt nước mà chúng ta rưới
lên thân tượng của Đức Phật, những gọt nước đó sẽ trở thành cam lộ vì
sự cảm ứng của Đức Phật và tâm thành của chúng ta, tất cả những công
năng của giải thoát sẽ được hình thành vì tâm niệm chí thành và nhất tâm
kính tin của từng người con Phật.
Vì sao giọt nước tắm Phật lại có công hiệu vi diệu như thế, chúng ta hãy đọc lại một đoạn trong Kinh Dục Phật Công Đức để
nghe đức Phật dạy ngài Thanh Tịnh Huệ Bồ Tát về cách thức Tắm Phật:
"... Đức Phật dạy rằng khi tắm tôn tượng nên dùng các loại hương thơm
như ngưu đầu chiên đàn, bạch đàn, tử đàn, trầm hương, uất kim hương,
long não, xạ hương… pha vào nước sạch, đựng trong bình sạch. Chọn một
nơi thanh tịnh, đẹp đẽ thiết lập đàn tràng, hoặc vuông hay tròn, kích
thước xứng hợp, trên đàn đặt một bệ tắm, ở giữa bệ này tôn trí tượng
Phật. Khi tắm tượng thì dùng nước nóng thơm, trong sạch rưới từ trên
xuống, sau đó tiếp dùng nước tinh khiết để tắm lại. Nước dùng để tắm này
phải được lọc cho thật sạch để không làm tổn hại đến các vi trùng.
Nếu lấy hai ngón tay thấm vào nước vừa
được dùng để tắm tượng rồi nhỏ lên đầu, thì nước này được gọi là nước
cát tường. Không được giẫm chân lên dòng nước tắm tượng đang chảy trên
đất sạch. Sau khi tắm tượng xong, dùng khăn mềm, mịn và sạch lau khô
tượng, xông các loại hương trầm thơm quanh tượng, rồi đặt tượng về vị
trí cũ trong điện Phật. Đức Phật còn dạy rằng, nhờ việc tắm tượng như
thế, chúng sanh trong hiện đời được nhiều phước báu thù thắng, sở nguyện
thành tựu, quyến thuộc được an ổn, mau thành chánh giác. Sau khi an trí
tượng về chỗ cũ, nên đối trước tượng dâng hương cúng dường chắp tay,
cung kính tụng bài kệ tắm Phật:
“Con nay tắm gội chư Như Lai
Công đức trang nghiêm tịnh trí đầy
Nguyện cho chúng sanh lìa năm trược
Mau chứng Như Lai tịnh pháp thân
Giới, định, tuệ… năm phần hương báu
Tỏa ngạt ngào trong khắp mười phương
Khói hương này xin hằng lan mãi
Phật sự làm vô lượng vô biên
Nguyện khổ nạn ba đường bặt dứt
Nhiệt não trừ, an trú thanh lương
Đồng phát tâm vô thượng Bồ-đề
Thoát biển ái lên bờ đại giác.”
Vì vậy nhớ đến ngày Phật Đản Sanh là nhớ
đến cội nguồn của giác ngộ, làm lễ tắm Phật có năng lực đưa chúng ta
quay lại với chính tự tâm của mình bằng những gọt nước cam lộ thanh tịnh
tưới trên thân tượng Phật, cũng như đang tưới vào chính tâm điền của
tất cả mọi người, làm tươi mát ngọn nguồn của giác ngộ "dương chi nhất
trích chân cam lộ, tán tác sơn hà đại địa xuân" giọt nước cành dương là
cam lộ, tưới mát sơn hà trời đất thành mùa xuân.
Thích Tâm Mãn (Chùa Minh Thành)