Chúng ta phải khôn ngoan nhìn mọi người bằng con mắt tương đối, tin mọi người bằng lòng tin giới hạn. Chúng ta sẽ bằng lòng trong cuộc sống này, và sẽ cảm thông tha thứ những người thân với mình khi họ phạm phải sai lầm. Chúng ta còn chỗ nương tựa duy nhất là chính mình. Mình sẵn có hòn ngọc quí mà lâu nay đã quên lãng. Hôm nay khéo tay mở chéo áo lấy hòn ngọc đem ra dùng, đời ta sẽ hạnh phúc biết là bao!
Khi tâm mình còn phân biệt nặng nề, còn thích ngon chán dở, còn thích đẹp chán xấu mà bảo là tùy duyên không ngại gì thì coi chừng bệnh hoạn, phải hiểu được cái ý đó. Như vậy một ý nghĩa tùy duyên này mà thấu cho thật suốt có dễ dàng không? Không dễ dàng, cho nên phải thật sống chớ không phải bắt chước được.
Sáng ngày 26/11/2016, tại Nhà truyền thống văn hoá Phật giáo TPHCM – chùa Phố Quang, Trung ương Giáo hội kết hợp cùng Ban trị sự GHPGVN TP.HCM đã trang nghiêm long trọng trọng tổ chức Đại lễ tưởng niệm 708 năm Phật hoàng Trần Nhân Tông nhập Niết bàn.
GNO - Hôm qua, 24-11, trong khuôn khổ khóa Bồi dưỡng trụ trì lần 2, do BTS PGVN TP.HCM tổ chức tại Nhà truyền thống Văn hóa Phật giáo - chùa Phổ Quang (Q.Tân Bình), chủ đề Trách nhiệm của vị trụ trì với công tác Hoằng pháp và Giữ gìn Giới luật được học viên quan tâm, chia sẻ.
Chúng ta phải khôn ngoan nhìn mọi người bằng con mắt tương đối, tin mọi người bằng lòng tin giới hạn. Chúng ta sẽ bằng lòng trong cuộc sống này, và sẽ cảm thông tha thứ những người thân với mình khi họ phạm phải sai lầm. Chúng ta còn chỗ nương tựa duy nhất là chính mình. Mình sẵn có hòn ngọc quí mà lâu nay đã quên lãng. Hôm nay khéo tay mở chéo áo lấy hòn ngọc đem ra dùng, đời ta sẽ hạnh phúc biết là bao!
Trong tám muôn bốn nghìn pháp môn tu tập như: Tịnh độ tông, thiền tông, pháp hoa tông, mật tông, diệu pháp tông,…thì tu tịnh độ (niệm hồng danh Đức Phật A Di Đà) được nhiều tín đồ Phật giáo lựa chọn và đó cũng là lời dạy của Đức Phật trong kinh Đại Tập: “Thời mạt pháp ức ức người tu hành, hiếm có người đắc đạo duy nhờ pháp niệm Phật mới thoát sanh tử”.
Thiền sư Diên Thọ ở Vĩnh Minh, họ Vương, người Hàng Châu. Thuở nhỏ đã
biết kính Phật thừa, lớn lên một ngày chỉ ăn một bữa. Tụng kinh Pháp Hoa
hai tháng đã thuộc lòng, cảm thông được bầy dê quỳ nghe. Đến tuổi hai
mươi tám, làm quan chức Chấn Tướng xứ Huê Đình, gặp ghe lưới đều mua
hết cá rồi thả xuống sông. Y chỉ Thúy Nham học pháp xuất thế gian, được
vua Văn Mục khen ngợi và cho phép xuất gia, trì hạnh Đầu đà rất tinh tấn;
nhập định ở núi Thiên Thai ba tháng, có loài chim làm tổ trên áo. Kế đó
tham học với Đức Thiều Quốc Sư (Tổ thứ nhì của Pháp Nhãn tông), được
ngộ và thọ tâm ấn. Ban đầu trụ trì chùa Tuyết Đậu, sau cùng dời đến chùa Vĩnh Minh, trụ trì mười lăm năm, học chúng có hai ngàn vị. Người đời cho
là Di Lặc hạ sanh.
Đức Phật trả lời vắn tắt: “Mỗi chúng
sinh đều có nghiệp, nghiệp là sở hữu, là di sản, là nguyên nhân, là thân
quyến, là chỗ nương tựa của nó. Nghiệp phân loại tất cả chúng sinh
thành những tình trạng cao thấp.”
Tâm là gốc của thân, tâm có yên thì gốc mới vững vàng. Thân
thể này sở dĩ bị bệnh hoạn là do tâm bị vô minh che lấp nên tâm hồn u
tối, mê mờ. Muốn thân này khỏe mạnh, ít bệnh hoạn chúng ta chỉ cần nỗ
lực làm cho tâm lặng lẽ, sáng trong. Tâm tham lam ích kỷ, giận hờn trách
móc, ganh ghét tật đố, cuồng si điên dại và lo lắng sợ hãi tất nhiên
làm cho thân thêm bệnh hoạn vì tâm đã bị vẩn đục.
Đại Huệ thiền sư (1088-1163), đời thứ 12 phái Lâm Tế, là một thiền sư triệt ngộ, phương tiện cơ xảo rất xuất sắc nổi tiếng từ lúc đương thời cho đến ngày nay. Các bậc sĩ phu, quan lại triều đình từ thừa tướng, thượng thư... đều quy y học thiền với ngài và có nhiều người đã được chứng ngộ.
Các tin đã đăng: