Tọa lạc trên sườn núi Ốc (hay còn gọi là
Ốc Sơn – xã Hà Phong – huyện Hà Trung – tỉnh Thanh Hóa), chùa Long Cảm với dáng
vẻ nghiêm trang, tĩnh lặng nhưng cũng không kém phần nên thơ. Từ bao đời nay, nơi
đây trở thành nơi tu hành của các Ni cô; đồng thời là điểm đến của du khách gần
xa và của tất cả những người có tấm lòng nơi cửa Phật.
Tương truyền, vào năm Thuận Thiên thứ 11
(1020), vua Lý Thái Tổ đi đánh Chiêm Thành, đến vùng phủ Quảng Hòa (huyện Hà
Trung ngày nay) đã dừng chân trên sườn núi Ốc Sơn. Đêm đến, Vua nằm mộng thấy
rồng vàng. Nghĩ là điềm lành, sau khi giành thắng lợi, về tới kinh đô, nhớ lại
giấc mộng tại núi Ốc, vua đã cho dựng trên núi Ốc Sơn một ngôi chùa, lấy tên là
Long Cảm (Long: rồng; Cảm: tạ ơn, trả ơn)…
Năm 1992, chùa Long Cảm được công nhận
là di tích lịch sử cấp tỉnh. Ngôi chùa tọa lạc trên sườn núi Ốc, tựa lưng vào
núi, ở độ cao khoảng 60m so với chân núi. Sau những bước chân thong dong trên những
bậc đá rợp mát bóng cây và mùi hương thiên nhiên tinh khiết dẫn lên chùa, mở ra
trước du khách và người hành hương một không gian tâm linh, thành kính và hướng
thiện của đất Phật. Chùa được xây dựng quay về hướng Nam, cấu trúc liên hoàn
bao gồm cổng Tam Quan, sân chùa, chùa chính, nhà thờ Mẫu, nhà thờ Tổ. Tiếp đến
là nhà khách và nơi ở của sư trụ trì.
|
Biển chỉ dẫn vào khu di tích chùa Long Cảm |
|
Con đường dẫn vào chùa Long Cảm |
|
Bậc đá dẫn lên Tam quan chùa |
Toàn bộ khuôn viên chùa trở thành một
vọng đài nhô lên trên nền trời. Nhìn từ xa, mái chùa cong cong, thấp thoáng sau
những tán lá xanh mát. Từ khoảng sân hẹp của ngôi chùa, phóng tầm mắt ra bốn
phía thấy cả đồng ruộng, làng mạc trù phú của vùng đất Hậu Lộc, Hoằng Hóa, Vĩnh
Lộc, Nga Sơn; cây cầu Đò Lèn lịch sử ẩn hiện bắc ngang sông…
Bác Hoàng Thị Thược, 73 tuổi, xã Hà Lâm
(huyện Hà Trung) cho hay: Nghe các cụ kể lại, trước kia, bao quanh núi Ốc là
đồng ruộng mênh mông. Muốn đi lên chùa chỉ có phương tiện duy nhất là phải đi
bằng thuyền qua con kênh nối từ đường lớn vào chân núi.
Từ xa xưa, giữa một bãi cây rừng, lau
lách um tùm, ngôi chùa chỉ là mấy gian nhà tranh cũ kỹ, ọp ẹp… Sau nhiều lần tu
sửa, đặc biệt từ những năm 2003 – 2010, được sự hỗ trợ của xã Hà Phong, sự hảo
tâm công đức của khách thập phương, đóng góp của các phật tử; sự nỗ lực của nhà
chùa mà đứng đầu là Ni sư trụ trì Thích Đàm Quang, Sư cô Thích Đàm Tâm, chùa đã
được tôn tạo, xây dựng khang trang.
|
Bốn cột đá ở hiên chùa chính |
Bác Thược một phật tử địa phương cho biết: Gia đình bác, từ thời các
cụ đã thường xuyên đi lễ chùa. Bác cũng đã đến đây thắp hương, chiêm bái mấy
chục năm nay.
Năm 2006, gia đình đã quy tiên về chùa để tiện việc nhang khói,
lễ Phật. Cùng với đó, mỗi năm, gia đình cũng tham gia đóng góp, cung tiến xây
dựng chùa hàng triệu đồng; cùng phật tử khắp nơi đóng góp nhiều ngày công
trong thời gian chùa xây dựng.
Sư cô Thích Đàm Tâm cho biết thêm: Thời
kỳ chiến tranh, nơi đây được chọn đặt ụ pháo bảo vệ cầu Đò Lèn trước sự bắn phá
ác liệt của giặc Mỹ hòng cắt đứt tuyến giao thông huyết mạch nối hai miền Nam –
Bắc. Từ đây, theo đường bộ khoảng 2km là tới chân cầu. Ngoài ra, các cánh cổng
chùa còn được tháo dỡ dùng làm cáng thương binh. Bởi vậy, ngôi chùa không chỉ
là nơi dừng chân của tăng ni, phật tử mà còn là căn cứ quân sự quan trọng trong
thời kỳ chiến tranh ác liệt.
|
Các ban thờ chính |
Trải qua bao biến thiên, thăng trầm của
lịch sử, cùng với thời gian, sự khắc nghiệt của thời tiết, chùa bị hư hại nặng
nề. Sau những lần tu sửa, cải tạo, kiến trúc ban đầu của ngôi chùa không còn
nguyên trạng. Đặc biệt, chùa vẫn tìm lại và lưu giữ được những “báu vật” vô giá
như bốn cột đá ở hiên chùa chính, chân trụ đá còn nguyên vẹn. Chiếc khánh đá
cổ, nặng khoảng 50 người khiêng; quả chuông cổ, mấy bức bia cổ…
|
Bia đá cổ |
|
Vườn tháp |
|
Nhà bia |
|
Chiếc khánh đá cổ |
Câu chuyện của Sư cô Thích Đàm Tâm làm
chúng tôi chú ý hơn đến chiếc khánh đá 50 người khiêng. Đó là vào trước những
năm 1970, khi ấy chùa gần như bị xuống cấp, hư hỏng gần hết, người dân trong
vùng đã khiêng khánh đá về dưới làng. Có gia đình đã đập khánh đá để nung vôi.
Tuy nhiên, đập mãi mà khánh đá vẫn không vỡ. Tự nhiên, người đàn ông trong gia
đình không ốm không đau mà chết. Sợ quá, gia đình nọ vội khiêng khánh đá ra
mương nước của làng và bỏ lại đó. Sau nhà chùa tìm lại được và mượn bà con
khiêng trở lại chùa.
Ngôi chùa còn có cây muỗm (xoài) trên
1.000 năm tuổi, cây to 2 người ôm không hết, tán lá xum xuê, tỏa bóng mát rượi
sân chùa. Xung quanh thân cây, từ gốc lên tới ngọn được quấn quanh bởi chi chít
cây tầm gửi. Sư cô Thích Đàm Tâm cho biết, lạ là mưa to, gió lớn, bão bùng cũng
không quật ngã, làm gãy đổ được cây. Bên cạnh đó là cây ngâu tuổi đời cũng đã
500 năm tuổi. Mùa hoa ngâu, mùi hương ngâu hòa quyện với mùi trầm lan tỏa khắp
không gian trầm mặc, tôn nghiêm của chùa.
|
Cây Ngâu có tuổi đời 500 năm |
Hiện ngôi chùa
đang xây dựng khu đại Giảng đường - Nhà khách dưới chân núi để có nơi hoằng
dương chính pháp, và mở các khóa tu cho tín đồ phật tử. Bởi khu chùa chính chỉ
vẻn vẹn 100m2, không có địa thế tổ chức các khóa tu và nghe giảng cho
tín đồ phật tử. Tổng giá trị kinh phí xây dựng trên 6 tỷ đồng.
Nhà chùa hiện mới
xây hoàn thành phần móng; dự kiến đến năm 2016 đưa công trình Giảng đường - Nhà
khách vào sử dụng. Bởi vậy, chùa Long Cảm rất cần tấm lòng, sự chung tay đóng
góp về tài chính của các mạnh thường quân, nhà hảo tâm cũng như tăng ni, phật
tử gần xa, để công trình đại Giảng đường – Nhà khách sớm được hoàn thành và đưa
vào sử dụng.
Được biết, mới
đây, nhà chùa cũng đã viết bức Tâm thư kêu gọi ủng hộ, đóng góp tài chính xây
dựng công trình trên. Tin rằng, khi công trình được hoàn thành, cùng với sự uy
nghiêm, linh thiêng của ngôi chùa hàng nghìn năm tuổi, phong cảnh thơ mộng, hữu
tình nơi đây, chùa Long Cảm sẽ đáp ứng được nhu cầu tín ngưỡng của tăng, ni,
phật tử và nhân dân gần xa; trở thành điểm du lịch văn hóa tâm linh hấp dẫn của
huyện Hà Trung cũng như của tỉnh Thanh Hóa.
Phương Thảo - Nguyễn Văn Tuấn (GHPG)