Làng này ai cũng khôn, mỗi ả Mười là dở người, suốt ngày cười hềnh hệch. Bị người ta chửi cũng cười, thong thả vác cái bụng bầu khệ nệ đến đám ma đã toe toét cười từ cổng. Thiên hạ cứ thấy bóng dáng Mười dở là hùa nhau chọc cho vui. Người đâu đã vô duyên triệt để lại còn hăm hở đỏm, chả thấy lúc nào tóc không cài hoa nở.
Vợ tôi có thói quen đi chợ, đi đám tiệc hay đi bất cứ nơi đâu, hễ bước chân ra khỏi nhà là phải trang điểm. Rửa mặt bằng nước ấm, lau khô bằng khăn lông mềm mại rồi vào bàn trang điểm chăm chút mắt-mi-môi-má bằng những loại mỹ phẩm cao cấp. Ngoài việc trang điểm, vợ tôi cũng thường xuyên quan tâm chăm sóc mái tóc mượt mà đen nhánh, làn da trắng mịn không có lấy một vết sẹo nhỏ. “Không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ không biết làm đep” , vợ tôi thường nói câu nầy để biện minh cho việc làm đẹp của mình.
Bà Thất nằm lọt thỏm giữa lòng chiếc giường gỗ không lớn lắm. Trông bà như một bộ xương nằm lẫn lộn giữa đám mền mùng và các vật dụng linh tinh thường thấy nơi giường của người bệnh nằm một chỗ lâu ngày.
Tôi đã biết yêu mất rồi. Người con gái nào chưa biết yêu thì chưa
biết khổ, chưa biết hạnh phúc. Tôi bật khóc một mình vì đã biết yêu: yêu
chỉ để yêu. Một thế giới riêng của tôi thôi, cả vui và buồn nữa. Mấy ai
nhận ra rằng mình biết yêu là vui. Bởi người ta thường nghĩ rằng yêu
đơn phương là khổ…
Trong nhà ông trưởng giả Tu-đạt có một
bà lão bộc làm công, rất trung thành với chủ và làm việc rất siêng năng
nên được trưởng giả một lòng tín nhiệm. Chìa khóa nhà kho, vựa lúa đều
do một tay bà nắm giữ.
Dòng đời xuôi ngược ngược xuôi, vô vàn các mối tương tác đan xen,
thoạt nhìn tưởng như bình lặng nhưng sự thực, chúng đang dệt nên bầu
không khí sinh hoạt của xã hội: sôi động, muôn hình nghìn tía lại cũng
gai góc hiểm lụy. Hình ảnh chợ đời_ cách nói của nhân gian_ sao đắc ý đến vậy!
Tỳ-kheo chế ngự miệng...
Ðức Thế Tôn dạy những lời này khi Ngài đang trú tại Kỳ Viên, liên quan
đến Kokàlika. Trong bài kinh Kokàlika, câu chuyện bắt đầu với dòng chữ:
"Lúc bấy giờ thầy Tỳ-kheo Kokãlika đến gần đức Ðạo Sư", ý nghĩa câu
chuyện được giải thích trong tập chú giải liên quan đến bài kinh.
Thiền sư ôn tồn nói : “Kể cả chính mình bà cũng không chịu buông tha,
thì bà làm sao có thể tha lỗi cho người khác chứ ?” Nói xong thiền sư
lại im lặng.
Mùa Phật đản ( PL2559 - DL2015), Mùa kỉ niệm Phật ra đời, là con cháu
của Phật, chúng ta dành thời gian nhớ lại những lời dạy của Ngài.
Nhiều khi tôi thấy
mình yếu đuối, nhỏ bé nên thèm được gọi tên Thầy, tôi gọi mãi với bao
yêu thương thành kính gởi trọn trong đó. Lạ lùng thay, tôi cảm được
Thầy nghe được tiếng tôi, cho tôi thêm năng lực vượt qua nghịch cảnh,
tuyệt vọng.
Các tin đã đăng: