T huở nhỏ, Sư đã
rất lạ. Nhà nghèo, cha mất sớm.
Mẹ buôn bán tảo tần nuôi Sư. Bà thường bảo con trai ra đồng mò cua, phụ
mẹ kiếm miếng ăn. Sư cũng vâng lời, nhưng chiều nào cũng về tay không,
rồi nói đối với mẹ : "Con tìm không thấy con cua ở đâu".
Có một vị nam
cư sĩ mỗi ngày thường hái hoa
tươi trong vườn nhà mình đem đến chùa chí thành dâng cúng Phật. Một
hôm, khi đem hoa đến điện Phật, chợt gặp Thiền sư Vô Đức từ pháp đường
đi ra.
Hàng năm, cứ mỗi độ thu về những
người làm con như chúng ta lại bâng khuâng nhớ về mùa báo hiếu hai đấng
sinh thành. Cứ đến Rằm tháng Bẩy, không ai bảo ai mọi người đều tự mình
nhớ nghĩ đến công ơn sâu đậm của Cha Mẹ để lo mà báo hiếu. Cho nên, báo
hiếu đã trở thành trách nhiệm và bổn phận của mỗi người con.
Ð ức Phật nói sát,
đạo, dâm, vọng như là bốn biển
đen ngòm làm cho bạn phải trầm luân trong biển khổ, còn từ, bi, hỷ, xả
giống như bốn bức thành thánh thiện, bên trong có rất nhiều bảo vật, bạn
có thể lấy hoài không hết, dùng hoài cũng không hề suy giảm.
Đây là hình ảnh về 108 kỷ lục Phật giáo
Việt Nam được triển
lãm tại Đại hội Phật
giáo Việt Nam lần thứ VI của nhiếp ảnh gia Võ Văn Tường. Trân
trọng giới thiệu đến độc giả 108 hình ảnh này.
Kho mộc bản kinh Phật của Thiền phái Trúc Lâm tại
chùa Vĩnh Nghiêm, xã Trí Yên, huyện Yên Dũng, Bắc Giang, hiện được coi
là bảo vật quốc gia, với tổng số 3.050 bản gỗ rời được san khắc nhiều
đợt trong khoảng thời gian từ cuối thế kỷ 19 đến đầu thế kỷ 20.
Cho dù có nhiều
ngăn cách, lạc hậu hay văn minh,
con người vẫn nương vào mấu chốt văn hóa để tạo cho mình sức mạnh tồn
sinh mà
qua đó, ý hướng đạo đức tô điểm thêm cho con người những bổn phận nào là
Nhân-Nghĩa-Lễ-Trí-Tín…
Bà Ngô Thị Ngọc Dao, người làng Động Bàng, huyện Yên Định, tỉnh
Thanh Hóa là con gái quan Thái bảo Ngô Từ, có công giúp triều Trần; mẹ
tên húy là Ngọc Kế, người họ Đinh, được phong Y quốc thái phu nhân. Bà
ngoại của Ngọc Dao là dòng dõi quan Thái sư Trần Nhật Duật.
Một ngày sinh nhật lần thứ 20 của
Tiểu Phương, trong không khí tràn ngập sự yêu thương với những lời chúc
mừng của ông bà. Ngược lại trong lòng Tiểu Phương cứ thấp thỏm không yên
chờ đợi người đưa thư của bưu điện. Cũng như những ngày sinh nhật trước
của mỗi năm, từ Mỹ mẹ Phương đều gửi thư về chúc mừng Phương sinh nhật
vui vẻ.
"Mẹ ơi, con xin mẹ!" , "Ba,
con xin Ba, đừng cãi nhau nữa!" .Căn nhà chìm trong tiếng cãi cọ inh ỏi .
Con bé chạy tới
chạy lui níu chân từng người nhưng tiếng kêu thống thiết của nó bị át
đi bởi tiếng loảng xoảng của những mãng thủy tinh, đang rơi tung tóe các
góc nhà.
Các tin đã đăng: