email tâm sự: “Thật sự tôi đang ở trong trường hợp như những người
trong bài: tôi bên Phật, còn người yêu bên đạo. Chúng tôi yêu nhau
nhiều lắm nhưng vì tôn giáo khác nhau đã ngăn không cho chúng tôi đến
được với nhau. Tôi là con một, còn cô ấy cũng rất ngoan đạo. Vì thế
chúng tôi yêu nhau nhưng cả hai gia đình đều không chấp nhận, điều này
đã làm chúng tôi rất đau khổ, nước mắt cũng đã cạn vì chuyện này. Giờ
chúng tôi cũng đã xa nhau được 4 tháng rồi, nhưng vẫn chưa thể nào tìm
lại được niềm vui và sự cân bằng trong cuộc sống, không biết mình nên
làm gì bây giờ...
Có một câu nói của cô ấy làm tôi rất đau lòng là nếu không lấy
được nhau thì sẽ không lấy ai nữa hết. Bây giờ cô ấy đã đi vào tu viện
rồi. Tôi cảm thấy mình bất lực, muốn bảo cô ấy đừng đi tu nữa nhưng thật
sự không biết tương lai có đến được với nhau không. Nhìn thấy cô ấy vì
tôi mà vào dòng tu thì không thể nào cầm lòng được, tôi không thể nào
yêu người khác được...
Bây giờ tôi rất cần niềm tin vào tình yêu và vẫn tin rằng tình yêu
sẽ giúp chúng tôi vượt qua những khó khăn, thử thách. Tôi rất mong nhận
được sự sẻ chia từ quý Báo cũng như mọi người”. Tâm sự của bạn LNT
được chính tác giả Chúc Thiệu có lời chia sẻ đầu tiên. Nhân đây, xin mời
các độc giả có quan tâm đến đề tài này cùng góp lời soi sáng thêm cho
những người cùng hoàn cảnh vượt lên, vững tin vào cuộc sống. GN.
CHÚC THIỆU chia sẻ:
Đầu tiên chúng tôi thật sự cảm thông với nỗi đau mà bạn LNT và người
yêu đang phải gánh chịu: xa nhau vì trái đạo. Dưới góc nhìn của đạo Phật
thì đây là một trong những nghịch duyên tạo ra nỗi khổ cho con người-ái
biệt ly khổ (nỗi khổ xa người mình thương).
Xét về nguyên nhân sâu xa, có thể ở một kiếp nào đó bạn và cô ấy đã
từng có duyên nợ với nhau và hứa hẹn kiếp này gặp lại và yêu nhau. Thế
nhưng, có thể ở một kiếp quá khứ nào đó hai bạn đã từng chia rẽ hạnh
phúc của một ai đó nên theo nhân quả, kiếp này các bạn gặp lại, yêu nhau
nhưng lại bị chia rẽ bởi lý do không cùng tôn giáo.
Xét ở nguyên nhân gần, tức duyên cớ mà hai bạn buộc phải xa nhau như
hiện nay thì rất có thể gia đình của hai bạn đang tạo ra một nhân không
lành khi cố gây ra khổ đau cho hai bạn mà chưa quán xét, lắng nghe để
hiểu và thương…
Nhưng, dù xét ở nguyên nhân nào thì đó cũng là nỗi khổ mà những người
có liên quan đang tạo ra. Đạo Phật không ủng hộ điều ấy bởi đạo Phật
luôn hướng con người đến với hạnh phúc, hướng tới việc tha thứ, lắng
nghe để hóa giải nỗi khổ niềm đau trên tinh thần từ bi và hiểu biết.
Vậy nên, ngay lúc này bạn và người yêu của mình phải nhận diện rõ sự
thật mà các bạn đang phải đối mặt là nghịch duyên trái tôn giáo dẫn đến
không thuận duyên trong tình yêu. Nhận diện được nỗi khổ niềm đau để hai
bạn bình tâm tìm ra nguyên nhân và giải quyết vấn đề mà mình đang phải
đối mặt. Ở nguyên nhân sâu xa thì cả hai bạn nên sám hối nghiệp chướng
vì rất có thể các bạn đã tạo trong tiền kiếp nào đó-nghiệp gây chia lìa,
tổn hại hạnh phúc người khác… Đồng thời cả hai bạn hãy cùng nhau hướng
đến điều thiện lành, mang lại những điều hạnh phúc cho người khác trong
khả năng có thể.
Còn ở nguyên nhân hiện tại là sự cấm cản của cha mẹ thì hai bạn phải
dùng tình và lý để giãi bày. Nói cho cha mẹ hai bên biết về tình yêu của
hai bạn, bày tỏ khổ đau mà các bạn phải chịu đựng khi bị cha mẹ cấm
cản, chia rẽ… Hãy bày tỏ thật chân tình, thật kiên nhẫn với cha mẹ mình
để họ biết rõ nỗi khổ niềm đau của các bạn. Chúng tôi tin rằng bất kỳ
bậc cha mẹ nào cũng thương con và mong con hạnh phúc. Vậy hạnh phúc của
các bạn là gì? Là yêu và được yêu, được chung sống với người mình yêu.
Hãy nói điều ấy thật nhiều với gia đình hai bên đi!
Chúng tôi xin nói thêm về ý niệm đi tu phải được thực hiện trên tình
thần tự nguyện: thấy, biết đó là con đường mà mình mong muốn dấn thân và
cảm thấy hạnh phúc. Chỉ khi ấy người tu đó mới thực sự có hạnh phúc
cũng như có thể làm lợi lạc cho mọi người xung quanh. Nói như vậy để
thấy rằng con đường mà bạn gái của bạn lựa chọn lúc này (vào nhà dòng,
tu viện) là con đường bất đắc dĩ. Con đường ấy hiện không mang lại hạnh
phúc cho cô ấy và chính bạn cũng cảm thấy đau lòng. Chính vì vậy, chúng
tôi mong các bạn hãy bình tâm, giả sử kết cuộc cuối cùng (sau khi các
bạn đã cố gắng hết mình) hai bạn vẫn không thể được ở bên nhau thì cũng
không nên chọn việc đi tu để trốn tránh thực tại. Con người ta chỉ thực
sự vững vàng, hạnh phúc khi đối mặt và sống chung với thực tại, đón nhận
những nghịch duyên và thuận duyên một cách sáng suốt!
Bạn ạ, con người sinh ra trong cõi Ta bà này vốn phải chịu khổ để từ
đó khẳng định mình, từ đấy con người nhận diện được con đường của hạnh
phúc là con đường thực tập sống tốt, sống chân chính. Tin vào điều ấy
cũng như nhân quả để hành xử một cách đúng đắn, để vượt qua nỗi khổ niềm
đau bằng tâm chân thành.
Nếu được, chúng tôi thật tâm mong quý phụ huynh của các bạn lắng nghe
các bạn hơn, để hòa hợp suy nghĩ với các bạn cũng như hòa hợp với giáo
lý mà tôn giáo của mình chỉ dạy. Xét cho đến cùng thì tôn giáo ra đời
ngõ hầu mong con người sống tốt, sống đẹp và được hạnh phúc. Thế thì sao
cứ phải gây ra oan trái, khổ đau trong khi cuộc đời vốn đã có quá nhiều
đau khổ? Nếu được sự cảm thông của gia đình, bạn và người yêu đến được
với nhau thì hãy hứa là cùng nhau sống tốt, sống đẹp - ấy cũng là điều
mà các bạn trả ơn cha mẹ, trả ơn vị thầy tâm linh của mình.
Mong các bạn sớm vượt qua chướng ngại và tìm thấy bến bờ hạnh phúc,
an lạc…