Một thời Thế Tôn, cùng với đại
chúng Tỷ-kheo đi đến bên kia sông Hirannavati, tại Kusinara Upavattana,
rừng Sala của dòng họ Malla, Ngài nói với Tôn giả Ananda:
Này Ananda, có bốn Thánh tích, kẻ thiện tín cần phải chiêm ngưỡng và tôn kính. Thế nào là bốn?
“Đây là chỗ Như Lai đản sanh”, này Ananda, đó là Thánh tích, kẻ thiện tín cần phải chiêm ngưỡng và tôn kính.
“Đây là chỗ Như Lai chứng ngộ Vô thượng
Chánh đẳng giác”, này Ananda, đó là Thánh tích, kẻ thiện tín cần phải
chiêm ngưỡng và tôn kính.
“Đây là chỗ Như Lai chuyển Pháp luân vô thượng”, này Ananda, đó là Thánh tích, kẻ thiện tín cần phải chiêm ngưỡng và tôn kính.
“Đây là chỗ Như Lai diệt độ, nhập Vô dư y
Niết bàn”, này Ananda, đó là Thánh tích, kẻ thiện tín cần phải chiêm
ngưỡng và tôn kính.
Này Ananda, đó là bốn Thánh tích, kẻ
thiện tín cư sĩ cần phải chiêm ngưỡng và tôn kính. Này Ananda, các thiện
tín Tỷ-kheo, Tỷ-kheo-ni, nam nữ cư sĩ sẽ đến với niềm suy tư: “Đây là
chỗ Như Lai đản sanh”, “Đây là chỗ Như Lai chứng ngộ Vô thượng Chánh
đẳng giác”, “Đây là chỗ Như Lai chuyển Pháp luân vô thượng”, “Đây là chỗ
Như Lai diệt độ, nhập Vô dư y Niết bàn”.
Này Ananda, những ai trong khi chiêm bái
những Thánh tích mà từ trần với tâm thâm tín hoan hỷ, thời những vị ấy,
sau khi thân hoại mạng chung sẽ được sanh cõi thiện thú, cảnh giới chư
Thiên.
(Trường Bộ Kinh I, Kinh Đại Bát Niết Bàn)
SUY NGHIỆM:
Không
phải ngẫu nhiên mà trước khi nhập Niết bàn, Thế Tôn đã cẩn trọng di
huấn môn đệ vấn đề chiêm bái Phật tích. Suy nghiệm về kết quả “những ai
trong khi chiêm bái những Thánh tích mà từ trần với tâm thâm tín hoan
hỷ, thời những vị ấy, sau khi thân hoại mạng chung sẽ được sanh cõi
thiện thú, cảnh giới chư Thiên”, gần tương đương với thành quả tu tập
Bát quan trai giới và Thập thiện giới, mới thấy việc hành hương chiêm
bái Phật tích quan trọng đến dường nào.
Bốn Phật tích cực kỳ quan trọng trong sự
nghiệp tu tập và độ sanh của Đức Thế Tôn bao gồm: Nơi Thế Tôn đản sanh
(Lumbini), nơi Thế Tôn thành đạo (Bodhgaya), nơi Thế Tôn chuyển Pháp
luân (Isipatana), nơi Thế Tôn nhập Niết bàn (Kusinara).
Gần hai mươi sáu thế kỷ đã trôi qua, Bốn
Phật tích về cảnh quan cũng nhạt nhòa và phai mờ vô thường cùng năm
tháng nhưng nguồn mạch tuệ giác và từ bi của Thế Tôn vẫn dạt dào. Những
ai hội đủ duyên lành được đặt chân lên Phật tích mới cảm nhận sâu sắc
những lời huyền ký răn dạy chiêm bái “Tứ động tâm” của Thế Tôn.
Tứ động tâm, bốn nơi làm cho tâm tư của
người chiêm bái, khách hành hương rúng động, xúc cảm ngập tràn. Vẫn còn
văng vẳng đâu đây tiếng nhạc trời du dương và khung cảnh huy hoàng nơi
Ngài đản sanh giáng thế. Đây rồi cội Bồ đề linh thiêng ngày xưa Thế Tôn
đã ngồi thiền định ngời sáng hào quang. Kia là khu vườn Nai tịch tịnh
nơi Ngài đã vận chuyển bánh xe Chánh pháp. Và đó là dấu tích cuối cùng,
nơi Ngài yên nghĩ nhập Vô dư y Niết-bàn.
Hành
hương về xứ Phật để chiêm bái những Thánh tích là ao ước, khát vọng của
nhiều Phật tử. Tận trong sâu thẳm nơi tấm lòng mỗi người con Phật ai
cũng mong mỏi được ít nhất một lần trong đời chiêm ngưỡng và lễ bái Bốn
Phật tích, để tiếp nhận thêm niềm tin, sức sống và năng lượng yêu thương
từ tuệ giác Thế Tôn.
Đức Thế Tôn đã huyền ký, những ai đã
từng một lần chiêm bái Thánh tích rồi từ trần trong thâm tín hoan hỷ thì
được sanh về cõi lành. Cho nên thật đại hạnh và phước duyên cho những
người con Phật nào đã từng hành hương Phật tích với niềm tin Tam bảo
trọn vẹn, sâu sắc nhất.
Ngày nay, vấn đề thực hiện một chuyến du
lịch hành hương tâm linh về xứ Phật để chiêm bái Phật tích là điều
không quá khó đối với nhiều người. Những người con Phật nào hội đủ duyên
lành thì nên chuẩn bị hành trang về xứ Phật càng sớm càng tốt. Tuy Phật
ở Tây Thiên (Ấn Độ) nhưng cũng ở ngay trong tự tâm của mỗi người. Nếu
những ai chưa đủ duyên về xứ Phật thì cũng có thể gặp Phật bằng cách
hướng vọng về Ngài, trở về và làm sáng tỏ Phật tính nơi tự tâm sáng suốt
và trong sạch của chính mình.
Theo: DPNN