Tượng
Phật Ngọc này, tuy có giá trị vật chất hàng triệu đô la, đem lại tín
tâm và niềm hỷ lạc cho vô số người đến chiêm bái, cầu nguyện, nhưng vẫn
cần sự bảo vệ của con người, tránh sự phá hoại của kẻ gian. Bằng cớ là
tượng Phật Ngọc được triển lãm nơi nào, chùa viện người Việt phải, dùng
tiền quyên góp từ Phật tử, ký giao kèo thuê mướn nhân viên an ninh
(security guards) và mua bảo hiểm.
Con người phải bảo vệ tượng Phật Ngọc như thế, thì tượng Phật Ngọc
chỉ có giá trị vật chất, chứ có linh thiêng gì đâu, có ai cầu gì được
nấy đâu, các chùa viện triển lãm Phật Ngọc có bình an, có khá hơn
chăng?
- Hay là sau khi triển lãm xong, các chùa viện phải đối diện với
bao nhiêu điều rắc rối, bất như ý, về tài chánh cũng như nhân sự, phải
ngưng sinh hoạt tất cả các ban ngành, phải sám hối, thay đổi thời khóa
buổi lễ hàng tuần đã quen 10 năm qua?
Trong các sinh hoạt hay nghi lễ của Phật giáo, các hình tượng chư
Phật, chư Bồ Tát luôn luôn được tôn trí nơi trang nghiêm thanh tịnh
nhất, để mọi người chiêm ngưỡng, lễ bái, cầu nguyện và phát khởi tín
tâm.
Các hình tượng được làm bằng bất cứ vật liệu nào, đơn sơ như gổ,
đá, xi măng, thạch cao, hay quí giá hơn như vàng, bạc, đồng, ngọc
thạch, đá quí, kim cương, cũng chỉ có giá trị vật chất, giúp cho việc
hành lễ được long trọng, trang nghiêm, giúp cho người tu theo Phật tăng
trưởng sức tinh tấn tu tập theo chánh đạo, hướng tín tâm ban đầu theo
chánh tín và chánh kiến.
Giá trị tinh thần đích thực chính là Giáo Pháp của đức Phật.
Người tu theo Phật nương theo hình tượng chư Phật, để lễ bái, cầu
nguyện, cúng dường, phát tín tâm tìm hiểu những lời dạy của đức Phật để
tu tập và áp dụng vào trong thực tế đời sống hàng ngày.
Nhờ đó, người tu theo Phật mới thấy và cảm nhận được pháp vị mầu
nhiệm thực tế của chánh pháp. Từ đó, người tu theo Phật ngộ đạo, thoát
khỏi cảnh vô minh, tà kiến, mê tín, dị đoan, không còn ngộ độc như bấy
lâu nay.
Người tu theo Phật khi đã khai mở được trí tuệ bát nhã, khác với
trí thức thế gian, sẽ thấy giáo lý đạo Phật rất hữu ích cho đời sống
thực tế của mọi người, giúp con người vượt qua được những phiền não và
khổ đau, không phân biệt là Phật tử hay không là Phật tử.
Nói một cách khác, một người không phải là Phật tử, không cần đi
đến chùa lễ bái thường xuyên, không cần phải thờ lạy tượng Phật, nhưng
luôn luôn thực hành lời dạy:
1. Không làm các điều ác.
2. Siêng làm các điều thiện.
3. Giữ tâm luôn thanh tịnh.
Người này sẽ sống đời an lạc và hạnh phúc. Tiến thêm bước nữa, sẽ được giác ngộ và giải thoát.
Cho nên, chúng ta cần ghi nhớ: trong đạo Phật không có hình tượng
nào gọi là linh tượng, theo nghĩa linh thiêng huyền bí, cầu gì được
nấy, cũng không có hình tượng nào gọi là thánh tượng, theo nghĩa các vị
thánh là bậc bề trên không ai đạt được, chuyên ban phước giáng họa.
Trong đạo Phật, chỉ có tôn tượng, theo nghĩa hình tượng để tôn
thờ, lễ bái, noi theo gương tu hành và công hạnh cao quí, đáng tôn
kính, để sống đời và tu tập đúng chánh pháp, hành đúng chánh đạo, cuối
cùng là trọn thành Phật đạo. Cũng có những hình tượng gọi là bảo tượng,
theo nghĩa hình tượng quí báu, vật chất và tinh thần, hoặc có giá trị
theo chiều dài lịch sử.
Chúng ta nên biết: hình tượng làm bằng gổ, bằng thạch cao không
chịu được búa bổ; hình tượng làm bằng vàng, đồng, không chịu được lửa
thiêu đốt. Các hình tượng dù bằng vật liệu nào cũng chịu qui luật vô
thường: thành, trụ, hoại, diệt.
Trong Kinh Kim Cang, đức Phật có dạy:
Phàm sở hữu tướng, giai thị hư vọng.
Nghĩa là: Trên đời này, vật gì có hình tướng đều là hư vọng, nay hiện hữu, mai mất đi, không tồn tại vĩnh viễn.
Trong Kinh Kim Cang, đức Phật cũng dạy:
Nhược kiến chư tướng phi tướng, tức kiến Như Lai.
Nghĩa là: Qua hình tướng các tôn tượng chư Phật, nhưng không chấp
tướng Phật Ngọc Phật vàng, Phật đồng, hay Phật gỗ, ta mới thấy được,
ngộ được Phật Tâm, Phật tánh Như Lai bằng trí tuệ bát nhã.
Bằng như mê tín chấp tướng, dù là tướng Phật Ngọc giá trị bạc
triệu, hậu quả là ngộ độc bởi hoa mạn-đà-la, hay ánh sáng mạn-đà-la,
hào quang 5, 7 màu, do các tà sư tuyên truyền bá láp, bán rao tà pháp,
hưởng danh thu lợi.
Chúng ta thử xét qua vài trường hợp sau:
1. Các hình tượng Phật vĩ đại, rất cổ xưa ở xứ Afghanistan, được
điêu khắc dựa theo triền núi đá, đã tồn tại hàng trăm năm, ngàn năm
qua, nhưng vào năm 2001 chánh quyền Taliban đã dùng bộc phá, đại bác
phá hủy hoàn toàn, mặc dù có lời can thiệp của Liên Hiệp Quốc, cũng như
lời phản kháng mạnh mẽ của các quốc gia trên thế giới.
2. Các hình tượng Phật được coi là linh thiêng được thờ trong các
ngôi chùa danh tiếng của Phật giáo Tây Tạng, được bao nhiêu chức sắc,
tu sĩ người Tây Tạng, cũng như khách thập phương, thờ cúng, lễ bái,
nhưng vẫn bị tàn phá, hủy hoại trong trận động đất khinh khủng đầu năm
2010.
3. Tượng Phật Ngọc được đặt tên là hòa bình thế giới, hình thành
do người Tây Tạng và đệ tử người Úc năm 2009, được đem triển lãm khắp
các nơi có chùa người Việt, gây được phong trào cung nghinh và chiêm
bái trong giới Phật tử người Việt và một số dân cư địa phương nơi triển
lãm.
Tượng Phật Ngọc này, tuy có giá trị vật chất hàng triệu đô la, đem
lại tín tâm và niềm hỷ lạc cho vô số người đến chiêm bái, cầu nguyện,
nhưng vẫn cần sự bảo vệ của con người, tránh sự phá hoại của kẻ gian.
Bằng cớ là tượng Phật Ngọc được triển lãm nơi nào, chùa viện người Việt
phải, dùng tiền quyên góp từ Phật tử, ký giao kèo thuê mướn nhân viên
an ninh (security guards) và mua bảo hiểm.
Con người phải bảo vệ tượng Phật Ngọc như thế, thì tượng Phật Ngọc
chỉ có giá trị vật chất, chứ có linh thiêng gì đâu, có ai cầu gì được
nấy đâu, các chùa viện triển lãm Phật Ngọc có bình an, có khá hơn
chăng? - Hay là sau khi triển lãm xong, các chùa viện phải đối diện với
bao nhiêu điều rắc rối, bất như ý, về tài chánh cũng như nhân sự, phải
ngưng sinh hoạt tất cả các ban ngành, phải sám hối, thay đổi thời khóa
buổi lễ hàng tuần đã quen 10 năm qua?
Tóm lại, người Phật tử chân chánh nên sống với Phật Tâm, nên có
tín tâm và thực hành giáo lý thâm sâu vi diệu của đạo Phật trong đời
sống hàng ngày mà thôi.
Nguồn: http://phatgiaovnn.com (Phật Giáo Việt Nam Net)