HỎI: Tôi có ước nguyện sau khi chết sẽ hiến xác cho khoa học. Tôi nghĩ
rằng làm được như thế thì mình dẫu chết rồi vẫn còn có ích cho đời. Tuy
nhiên, có người nói rằng nếu hiến xác (hay hiến một số bộ phận của cơ
thể) thì kiếp sau khi đầu thai làm người, thân thể sẽ bị khiếm khuyết
các bộ phận đã cho. Mong quý Báo chia sẻ về vấn đề này cho tôi được an
tâm. (BO, nuocmatnguoica…@yahoo.com)
ĐÁP: Bạn Bo thân mến!
Hiến xác cho khoa học là một tâm nguyện cao cả, đáng
được mọi người tôn vinh trân trọng. Khi chúng ta chết đi, thần thức theo
nghiệp tái sanh còn thân thể trở về cát bụi. Nếu chút cát bụi của tấm
thân tứ đại này có thể làm được gì lợi ích cho đời thì chúng ta nên làm.
Quan niệm cho rằng sau khi chết, hiến tặng các bộ
phận cơ thể thì khi tái sanh thân thể sẽ khiếm khuyết các phần đã cho,
hoàn toàn thiếu cơ sở. Bởi lẽ, nghiệp thức tái sanh tốt hoặc xấu của một
cá nhân mới là nhân tố quan trọng quyết định tất cả về cảnh giới, sanh
loại, giới tính, hình dạng, tính tình… của cá nhân ấy ở kiếp sau.
Sự chấp ngã (yêu thích thân xác) của con người quá
nặng nề nên rất khó giải thoát. Có không ít vong linh vì quyến luyến
thân xác nên không đi đầu thai hoặc có biểu hiện đau khổ khi thi thể
không trọn vẹn. Trong các quốc gia Phật giáo, phong tục hỏa táng rất
thịnh hành. Người Phật tử quan niệm rằng thi thể người chết chỉ là vật
chất đơn thuần, nếu không hiến tặng cho khoa học thì đem thiêu đốt thành
tro bụi. Hỏa táng nhằm giúp cho quá trình phân tán tứ đại nhanh chóng
đồng thời cũng khiến cho hương linh xóa bỏ chấp thủ xác thân để nhanh
chóng được tái sanh.
Kinh Tăng Chi Bộ (tập 2, chương 5, phẩm Vua
Munda, phần Cho các vật khả ý), Đức Phật dạy: "Ai cho vật khả ý thì nhận
được điều khả ý". Thân thể là một trong những thứ mà chúng ta yêu thích
nhất, quý hơn hết thảy các thứ quý giá ở đời. Vì thế, nếu hiến tặng
thân thể thì phước báo về nhan sắc cũng như các phương diện khác ở kiếp
sau sẽ trở nên thù thắng vô lượng.
Chúc các bạn tinh tấn!
Hồi hướng công đức
HỎI:Tôi muốn tu tập tại nhà có hiệu quả thì
nên tụng kinh gì, thời gian tụng niệm, cách thức thế nào? Muốn hồi
hướng công đức cho cha mẹ thì phải làm sao? (PHÁP TÂM,
minh…@kiemtoandongnhi.com)
ĐÁP: Bạn Pháp Tâm thân mến!
Sau khi lập bàn thờ trang nghiêm, thỉnh tượng Phật
(hoặc Bồ tát) an vị xong, thì bạn có thể tiến hành tụng niệm tại nhà.
Thời gian tụng niệm tốt nhất là buổi tối trước khi đi ngủ và buổi sáng
sau khi thức dậy, mỗi thời trung bình khoảng trên dưới 45 phút là vừa.
Có thể tụng kinh theo như kinh Nhật tụng; hoặc buổi tối tụng kinh Di Đà, buổi sáng tụng kinh Phổ Môn; hoặc chọn riêng một kinh nào đó (như Pháp Hoa chẳng hạn) trì tụng cho đến lúc nào xong thì chuyển sang tụng một bộ
kinh khác. Về cách thức tụng niệm, bạn nên thỉnh một quyển kinh Nhật tụng bằng
tiếng Việt, trong đó có sự hướng dẫn cụ thể. Hiện có rất nhiều loại
kinh tụng tiếng Việt được phát hành rộng rãi. Không nên tụng các kinh
Nhật tụng loại âm Hán-Việt, vì không hiểu nghĩa nên khó nhớ và không
biết cách thực hành.
Sau khi tụng niệm xong, đến phần phục nguyện thì đem
phước đức tụng niệm đó hồi hướng cho cha mẹ. Mặt khác, bạn hãy làm bất
cứ việc lành nào có thể, như: lễ bái, tụng niệm, bố thí, cúng dường,
phóng sanh v.v… sau đó hồi hướng phước đức ấy cho cha mẹ.
Chúc các bạn tinh tấn!
HỎI:Tôi rất thích pháp môn niệm
Phật và thường niệm thầm danh hiệu Phật A Di Đà mỗi ngày. Có điều tâm
của tôi hay nghĩ ngợi lung tung nên không thể niệm Phật lâu được. Mặt
khác, tôi nhận thấy tính tình của mình khá thất thường hay nóng nảy,
chân tay vụng về… và rất khổ tâm về những điều ấy. Mong quý Báo chỉ cho
tôi phương cách để chuyển hóa những vọng tưởng, nóng nảy, hấp tấp nhằm
tập trung hơn trong cuộc sống và niệm Phật được nhất tâm hơn. (CẨM DUNG, dungdung2412…@yahoo.com.vn)
ĐÁP:Bạn Cẩm Dung thân mến!
Bạn không nên quá lo lắng về tâm vọng tưởng của mình.
Ai cũng suy nghĩ mông lung, tư tưởng phân tán chứ không phải riêng bạn
mới có hiện tượng thiếu tập trung này. Tự thân bạn đã nhận ra tính tình
hay thay đổi thất thường và khá nóng nảy của chính mình, đây là một điều
kiện cần thiết trong tiến trình nhận diện và chuyển hóa.
Hiện bạn đang bị thói quen lật đật, hấp tấp, phóng
dật chi phối nặng nề nên trước tiên, bạn tự nhắc mình nên "chậm" lại
trong tất cả các phương diện đời sống: Đi chậm, nói chậm, ăn chậm, làm
chậm… một tí để cho chắc chắn. Bạn yên tâm vì "chậm" là sự vững chãi,
đứng đắn của một tâm thức trưởng thành chứ không hề vì nó mà bị thua
thiệt. Cần thực tập sự chú tâm (chánh niệm) trong tất cả mọi lời nói, cử
chỉ và hành vi của mình. Vì hầu hết các hành động của bạn đều không có
sự chú tâm (vừa làm vừa nghe nhạc say sưa, hay tay chân làm việc một
đằng mà đầu óc suy nghĩ một nẻo…), mất chánh niệm nên bạn không thể tập
trung để làm việc có hiệu quả như ý.
Nếu bạn không sống "chậm" lại hay nói cách khác là
không thiết lập chánh niệm trong cuộc sống thì khó có thể điều phục được
tính khí thất thường, nóng nảy của mình. Sự khổ tâm về những giới hạn
của bản thân là cần thiết, nhưng kiên trì thực tập chánh niệm để chuyển
hóa thân tâm mới là điều thật sự cần thiết hơn. Những tâm tính thất
thường nóng nảy của bạn hoàn toàn có thể chuyển hóa được nếu bạn biết
chú tâm, có chánh niệm trong tất cả các biểu hiện nói năng và hành động.
Bạn thích tu tập niệm danh hiệu Phật, theo chúng tôi,
đây là duyên lành để chuyển hóa thân tâm của bạn hiệu quả nhất. Giai
đoạn đầu, bạn cần tìm nơi thanh vắng ngồi yên để thực tập niệm Phật, nếu
ở nhà thì lúc sáng sớm là tốt nhất. Bạn cần niệm Phật với tất cả lòng
thành kính và sự chú tâm. Mỗi khi có vọng niệm khởi lên, bạn cần nhận
diện vọng tưởng một cách rõ ràng (mà không suy tư theo nó) rồi tiếp tục
niệm danh hiệu Phật. Kiên tâm trì niệm như vậy, lâu ngày vọng tưởng thưa
dần, chánh niệm tăng trưởng, khả năng kiểm soát và làm chủ thân tâm
ngày càng cao.
Không thể ngày một ngày hai mà có thể chuyển hóa được
toàn bộ tập khí vốn ăn sâu trong tâm thức từ nhiều đời. Do đó, sự
chuyên cần và tinh tấn là hai yếu tố cực kỳ quan trọng để đưa đến thành
công. Không ai có thể chuyển hóa đời mình ngoại trừ nỗ lực của chính
mình, nên bạn phải cố gắng niệm Phật thật nhiều thì mới có thể chuyển
hóa được vọng tưởng, phóng dật để trở thành người vững chãi, đứng đắn và
thảnh thơi hơn.
Chúc các bạn tinh tấn!
HỎI: Vừa qua, gia đình tôi có xảy ra
chuyện, chỉ trong 60 ngày mà có hai người (bà và chú) chết. Sau đó gia
đình vì quá lo lắng nên đi xem bói và nghe phán là bị chết trùng, phải
chết thêm mấy người nữa. Trong lễ tuần thất thứ 3 của chú thì chú hộ
lên, nhập vào một người nói do kiếp trước chú đã chém đầu một bà, nay
con của bà bị chém ấy lên bắt chú và mẹ của chú đi và sẽ còn bắt thêm
một số người nữa. Chú còn nói mẹ của chú (bà tôi) ở dưới đó bị xiềng
xích đánh đập. Sự việc trên khiến gia đình tôi rất hoang mang và lo
lắng, xin quý Báo hoan hỷ chỉ bảo và phân tích cho tôi một số thắc mắc
sau:
ĐÁP: Bạn duong_joong thân mến!
Trong vòng hai tháng mà gia đình bạn có đến hai người
mất (một già, một trẻ) là điều thật đau buồn và gây lo lắng, hoang mang
cho cả nhà. Tuy vậy, thay vì tin tưởng tuyệt đối vào Tam bảo để tu tập,
cầu nguyện và tạo phước nhằm hồi hướng cho hương linh thì gia đình bạn
lại đi xem bói để chuốc thêm những lo lắng không cần thiết. Các vấn đề
bạn hỏi, chúng tôi lần lượt trao đổi với bạn như sau:
1. Hiện tượng chết trùng, theo nhà Phật, có hay không? Nguyên nhân và cách khắc phục.
2. Sự việc chú tôi (người chết) về nhập vào một người và nói như vậy có nên tin không?
3. Một số thầy (ở chùa) nói phải chẩn tế và dùng bùa (của đạo Phật) để hóa giải chết trùng. Điều này có đúng không?
4. Đạo Phật ngoài cầu siêu cho người chết, có cách
nào khác thiết thực hơn để con cháu trong gia đình đều có thể làm được
trong đời sống hàng ngày nhằm hồi hướng phước đức cho hương
linh? (duong_joong…@yahoo.com)
1- Vấn đề chết trùng, đây là quan niệm về
lịch số của Trung Hoa xưa do chết hay an táng nhằm ngày trùng, được lưu
truyền và tin tưởng sâu sắc trong tín ngưỡng dân gian Việt Nam. Phật
giáo không có quan niệm về chết trùng, ngày trùng v.v… Sự sống chết của
mỗi người là do nghiệp lực của chính người ấy quyết định và chi phối. Sự
chết cùng với ngày giờ chôn cất của một người, dù cho là thân quyến có
cộng nghiệp, vẫn không thể ảnh hưởng đến đời sống hay quyết định sự chết
của người thân được.
2- Việc một người hộ lên, nhập vào người
khác tuy có, nhưng khó có thể xác định "vong" đó đích thực là người thân
của mình. Sự lạm xưng vẫn thường xảy ra trong nhiều trường hợp như vậy.
Quan trọng hơn, những gì "vong" trình bày (theo như bạn mô tả) hoàn
toàn mang sắc thái "oan oan tương báo" của tín ngưỡng dân gian. Mô thức
báo oán theo kiểu "do kiếp trước chú đã chém đầu một bà, nay con của bà
bị chém ấy lên bắt chú và mẹ của chú đi và sẽ còn bắt thêm một số người
nữa" không hề có trong quan điểm Nghiệp và Nhân quả của Phật giáo. Do
vậy, nếu người Phật tử tín sâu Tam bảo, có chánh kiến rõ ràng thì không
thể tin vào những lời vu vơ, thiếu căn cứ kia được. Bởi lẽ, nghiệp của
ai thì người ấy trả và dòng nghiệp lực luôn vận động nên hình thức trả
nghiệp cũng theo đó mà uyển chuyển, thay đổi không ngừng.
3- Như đã nói, Phật giáo không có quan
niệm về ngày trùng và chết trùng nên chắc chắn không có "bùa" nào để
giải trùng cả. Mặt khác, Phật giáo không hề sử dụng bùa ngải để trấn yểm
hay trừ khử, xua đuổi ma quỷ. Và nếu có vị xuất gia nào sử dụng thì đó
là sự vay mượn của các đạo giáo khác làm phương tiện. Tuy nhiên, đó là
con dao hai lưỡi, không ít người mang hệ lụy vì quá lạm dụng vào phương
tiện này. Chẩn tế, là hình thức bố thí rộng khắp cho các chúng sanh
(nhất là loài ngạ quỷ đói khát) được no đủ. Theo quan điểm Phật giáo,
pháp thức chẩn tế là phương tiện nhằm cầu siêu và hồi hướng phước báo bố
thí cho hương linh. Nương phước báo này, hương linh có thể được tỉnh
thức và sanh vào các cõi lành.
4- Ngoài lễ cầu siêu, đạo Phật còn triển
khai rất nhiều pháp thức khác nữa để gia quyến thực hành nhằm trợ duyên
cho hương linh. Nhất là trong thời gian sau khi chết, từ 1 đến 49 ngày,
hương linh rất mong mỏi người thân làm phước để hồi hướng phước báo cho
mình. Những việc làm phước thiện mà thân nhân có thể thực hiện bao gồm:
Phát tâm quy y, vâng giữ 5 giới, thực tập ăn chay, đi chùa tụng kinh
niệm Phật hàng đêm, tham dự các khóa tu, sống hiền thiện, sẻ chia, bố
thí, cúng dường… và đem tất cả những công đức lành này hồi hướng cho
hương linh.
Chúc bạn tinh tấn!
TỔ TƯ VẤN
(Theo
GNO)