Con người ta có rất nhiều cách để cảm thấy mình hạnh phúc. Có
những người luôn luôn có đời sống thật hạnh phúc, bởi vì họ, tất cả là
bình thường. Tuy nhiên, hạnh phúc này không phải là mục đích chúng ta
muốn bàn đến hôm nay.
Lời người dịch: Nhận được tờ báo lá cải
Bidzeitung, thấy có đăng bản tiếng Đức của Albert Link về “Những lời
khuyên của ngài Tenzin Gyatso”, bài đăng bên cạnh những bức hình hở hang
của các cô gái trẻ đẹp đã không làm tôi khó chịu, ngạc nhiên mà lại làm
tăng thêm niềm cảm phục lâu nay tôi đã từng dành cho Ngài.
Albert Link, một cây bút người Đức thường xuyên xuất hiện trên
những tạp chí hàng đầu đứng đắn, cũng như trên những tờ nhật báo tin tại
Đức, đã viết lại nguyên bản bằng tiếng Đức “Những lời khuyên của ngài
Tenzin Gyatso”.
Không có gì đáng ngạc nhiên khi Ngài chọn tờ báo Bidzeitung để
gửi đăng bài viết của mình. Tờ báo này vốn được xem là báo “lá cải” chỉ
dành cho giới thợ thuyền, lao động đọc. Người “trí thức” tại đây thường
ít ai đọc tờ báo này. Thích thú vì đây mới chính là “kiểu Tenzin Gyatso”
khôn ngoan, bình dị, mang đầy tính quần chúng. Còn cách nào khôn ngoan
hơn để xâm nhập sâu rộng vào quần chúng hầu có thể truyền bá những tư
tưởng yêu người bằng cách trực tiếp đi vào giới lao động? Nhưng xin cũng
đừng hiểu lầm, những lời khuyên của Ngài không những chỉ dành cho người
dân mà Ngài còn mạnh dạn khuyên can các vị lãnh đạo chính trị thế giới
hiện nay nữa. Không câu nệ những gò bó được đặt ra, năm ngoái tại thủ đô
Berlin, đang khi là khách danh dự của Đại hội người Thiên Chúa giáo,
Ngài đã bỏ khán đài, xuống ngay bên đường phố, nắm tay ca hát, nhảy múa
cùng các thanh niên thiếu nữ đến tham dự Đại hội. Hơn hai mươi ngàn
thanh thiếu niên vỗ tay tán thưởng Ngài như là ngôi sao thần tượng nhạc
Rock của họ. Các phương tiện truyền thông tại đây dã không ngớt lời ca
tụng và đăng tải tin này. Vậy nay bài viết của Ngài lại được đăng bên
cạnh hình ảnh của những cô gái ăn mặc thật hở hang, thì có chi để cho
mình khó chịu. Câu nệ chi những chuyện đó, cái chính là làm sao cho
người ta dễ đọc để nhận ra đâu là lẽ phải mà thôi.
Bài viết của Ngài dễ hiểu, dễ đến nỗi người như tôi đọc mà còn
hiểu được huống chi ai. Khác với hiện tượng “chưa tu mà xem như đã hóa
thành Phật” của một số người sính chữ nghĩa hiện nay, hễ mở miệng là
“chữ nghĩa Phật giáo”, Ngài dùng chữ thật đơn giản, viết mà như nói
chuyện tâm tình cùng bạn bè, anh em. Ngài không có nhu cầu chứng minh
trình độ tu chứng của mình mà chỉ mong ai đọc cũng có thể hiểu được để
chuyển hóa, hầu giúp cuộc đời tươi vui hơn và thế giới nhân ái thêm mà
thôi.
Với giọng nói chậm nhẹ, với nụ cười hiền lành ấm áp, và với những
lời khuyên nhủ mang lại hạnh phúc cho biết bao bạn hữu, ngài Tezen
Gyatso đã làm cho hàng vạn trái tim xúc động, ngay cả với những người
khó tính nhất.
Nài Tezin Gyatso cao 1m70, mang kính cận nặng 2 độ, con trai của
một người nông dân tại Tây Tạng, kể từ năm 1959 Ngài sống tại ngôi làng
Dharamsala thuộc Ấn, Ngài được xem làm một biểu trưng của Phật giáo, và
Ngài cũng là một trong những nhà văn được yêu chuộng nhất trên thế giới.
Ngài chưa bao giờ biết hút thuốc cũng như uống một giọt bia rượu nhưng
mỗi lần Ngài xuất hiện thì hàng vạn trái tim cũng giao cảm với Ngài. Tại
Central Park New York, Ngài đã được bốn mươi ngàn người chào đón như
một ngôi sao trong làng nhạc Rock.
Ngài đã làm sao để được thế giới yêu thương như thế?
Ngài đã giúp cho chúng ta có thêm can đảm để sống, đặc biệt trong
giai đoạn khó khăn hiện nay. Theo Ngài, dù là một Phật tử hay không, dù
giàu có hay nghèo khổ, ai cũng có một khả năng như nhau để có được một
cuộc sống hạnh phúc. Ngài cho chúng ta một thông điệp: cái yên tĩnh
trong tâm hồn có được không lệ thuộc vào mặt vật chất bên ngoài.
Ngài biết rõ những đòi hỏi cần thiết của thế giới ngày nay: “Hiện
chúng ta đang thiếu sự yên tĩnh trong tâm hồn, thiếu bình yên và thiếu
những cảm giác hầu có thể làm cho thế giới này tươi đẹp hơn”.
Ngài có thể cười khi gặp khó khăn cũng như cười lấy chính mình:
“Tôi có cái tật là ăn quá nhiều mật ong. Điều này có sinh ra mối nguy là
vị Lạt Ma thứ Một Bốn này có thể tái sinh làm một con ong!”, Ngài nói
về mình như vậy rồi ôm bụng cười ngất.
Lo lắng là một trong những điều mà Tezin Gyatso đã thoát bỏ được
từ lâu: “Các bạn hãy ráng lên, bỏ cho được cái nỗi lo lắng luôn luôn ám
ảnh trong tâm”. Ngài bắt đầu công việc hàng ngày vào lúc 3g30, không
lương bổng, nhưng Ngài cần tiền bạc để làm gì khi nụ cười của Ngài đã là
vô giá!
Sau đây là những lời khuyên của Ngài Tezin Gyatso.
GỬI ĐẾN NHỮNG AI ĐƯỢC NHIỀU HẠNH PHÚC
Con người ta có rất nhiều cách để cảm thấy mình hạnh phúc. Có những
người luôn luôn có đời sống thật hạnh phúc, bởi vì họ, tất cả là bình
thường. Tuy nhiên, hạnh phúc này không phải là mục đích chúng ta muốn
bàn đến hôm nay.
Có rất nhiều bạn cho rằng, họ chỉ cảm thấy sung sướng mãn nguyện khi
đời sống vật chất phải thật đầy đủ dư thừa. Bạn đâu có biết rằng đó mới
chính là cái khổ nạn của bạn. và một khi đời sống vật chất của bạn vì
một lý do nào đó mà không còn nữa, khi dó bạn lại đau khổ gấp hai lần
người bình thường.
Một số bạn khác đã tìm hạnh phúc thật sự khi họ cảm thấy cuộc sống và
những việc làm của họ phải phù hợp với đạo đức xã hội để ra. Đây mới
chính là cái hạnh phúc mà chúng ta cần đến. Và chỉ có hạnh phúc này mới
ăn sâu, mọc rễ trong tâm hồn ta, cái hạnh phúc này sẽ tồn tại vững bền
mà không bị lệ thuộc vào những biến động bên ngoài.
Để đạt được một đời sống có nhiều hạnh phúc bền vững, đầu tiên chúng
ta phải nhận ra rằng, đau buồn, tai họa là một phần đời sống của chúng
ta. Nghe qua những điều quả quyết như trên, đầu tiên chúng ta cảm thấy
thật chán nãn. Về lâu dài, khi chấp nhận như thế chúng ta mới thấy đời
sống chúng ta thật nhẹ nhàng, dễ dàng bước qua được những khổ ải mà
chúng ta sẽ gặp.
Khi gặp khó khăn, bạn có thể dùng ma túy hay cách nào đó để quên đi
buồn phiền chăng nữa thì chẳng qua chỉ có nhất thời, sau đó, khổ đau đâu
lại hoàn đấy. Cái quan trọng là chúng ta phải nhìn thẳng vào vấn đề để
tìm cho được từ đâu mà cái phiền não này lại đến với mình. Chúng ta phải
chấp nhận một thực tế, không ai trên đời này lại có thể hoàn toàn được
vui thú, không bệnh tật, không gặp hoạn, chỉ có thể chúng ta mới dễ dàng
chấp nhận những đau buồn đến với chúng ta. Không buồn phiền, bận tâm
than vãn, đặc biệt là chúng ta không cần phải so sánh để ganh tỵ cùng
ai, chính lúc đó, chúng ta sẽ có được hạnh phúc chân chính của cuộc đời
này