Trả lời câu hỏi của Tu Bồ Đề, Phật nói: Dễ
lắm, muốn hàng phục tâm ư, muốn an trụ tâm ư? Chỉ cần “diệt độ tất cả
chúng sanh”, loại nào cũng “diệt độ”, cho vào Vô dư Niết bàn sạch trơn,
mà thật ra... chẳng có chúng sanh nào được diệt độ cả!
Lý nhân quả nghiệp báo giúp cho con người có tinh thần trách
nhiệm, sáng suốt, biết lựa chọn nhân tốt để làm và tránh xa nhân xấu ác.
Nếu ta lỡ tạo nhân xấu rồi thì sẵn sàng can đảm chấp nhận quả xấu một
cách gan dạ, không sợ sệt, không đổ thừa hay lẩn trốn. Vì không tin sâu
lý nhân quả nghiệp báo nên ta mới có thái độ tránh né, chối cãi, phủ
nhận sự thật rồi làm xằng bậy. Cuối cùng, ta đi vào con đường xấu ác một
cách dễ dàng.
Rõ ràng, già bệnh chết là thuộc tính của thân này, không ai tránh khỏi. Khi trẻ, ta có thú vui của tuổi trẻ. Về già, ta có niềm vui của già. Thấy rõ sự thật già bệnh chết nơi thân này để đón nhận nó, dù có khổ đau bức bách. Già chết sẽ khép lại một chu trình sống để mở ra chu trình mới tốt đẹp hơn. Như chiếc áo đã cũ thì cần thay mới, như chiếc xe đã mục nát thì vất bỏ, như cây rụng lá mùa đông để đâm chồi nảy lộc vào mùa xuân.
Ở
đời, chúng ta thường quên đi những gì chúng ta đã có và đang có, con
người thật là mâu thuẫn, chỉ biết tìm kiếm thêm mà không biết quan tâm
đến người khác. Những vật không đáng giá của người này chính là những
vật mong uớc của người kia.
Trước khi đề cập đến vấn đề “tùy duyên bất biến, bất
biến tùy duyên”, người viết muốn đề cập đến một hình ảnh thật sống động
qua loài thú bốn chân để gây sự bất ngờ thú vị đến với độc giả. Đó là
loài hổ và loài mèo.
Tập san Hướng nhìn Phật giáo ( Regard Bouddhique )
của Pháp số 9 (tháng ba và tháng tư năm 2015) với chuyên đề "Phật giáo
và việc chữa trị bệnh tật" có một bài của Tseudru Dorjé phỏng vấn nhà sư
Tây Tạng Kyabjé Thuksey Rinpoché về thái độ của người Phật giáo đối với
các vấn đề bệnh tật và ốm đau.
Kinh Phật dạy tất cả thọ đều vô ngã,
vì nó không thực thể cố định, không phải là ta, là của ta, chủ yếu là do
sự tác động của đối tượng mà có cảm thọ dễ chịu hay khó chịu. Có những
trường hợp không khó chịu cũng không khoái lạc, ta gọi là thọ xả.
Mở lò đãi luyện vàng chính là lúc nầy Muôn Thánh ngàn Hiền đều biết cả. Những kẻ cứng đầu, cứng cổ đều phải bỏ vào lò luyện Không phân biệt hư không hay ngói bể đều không được chậm trể. Hãy thêm than, thổi cho mạnh nữa. Mặc dù đập bể hư không rồi cũng không ngưng chùy Cho đến sinh tiền đầu rơi thoát sạch hết Mau mau tìm bắt cái bổn lai của mình về
Phật dạy, nếu người có hiểu biết chân chính sẽ tôn trọng chân
lý, khi đưa ra một ý nghĩ gì đều nói “đây là suy nghĩ của chúng tôi”, và
biết dừng ngang ở đó là người có tầm nhìn sâu sắc.
Trong cuộc sống, chúng ta làm việc
cũng giống như quả bóng bằng cao su, khi rơi xuống đất nó sẽ tưng lên.
Chính vì thế, ta có thể thay đổi nghề nghiệp sao cho phù hợp với hoàn
cảnh hiện tại. Gia đình, sức khỏe, bạn bè và tinh thần, lại được ví như
những quả bóng bằng thủy tinh, nếu lỡ tay đánh rơi thì chúng sẽ trầy
trụa, bị nứt, bị hư hoặc bị vỡ nát. Khi đó, ta khó mà hàn gắn và sửa
chữa lại được.
Các tin đã đăng: