Thái độ sống chính là một thứ lăng kính mà qua đó bạn nhìn cuộc đời tốt đẹp hay xấu xa, đưa đến cho bạn những cách nhìn nhận và giải quyết vấn đề khác nhau. Người có thái độ tích cực nhìn cuộc sống bằng lăng kính lạc quan, màu sắc rực rỡ, người tiêu cực lại chỉ thấy một màu xám xịt, ảm đạm mà thôi.
Người xuất gia phải chí thú nơi sự giải thoát, đừng quá đua theo công nghiệp hữu vi, vì trong ấy có nhiều lầm lỗi, e cho thiên đường chưa thấy, địa ngục đã trước! Nếu việc sống chết chưa xong, thì tất cả công nghiệp hữu vi đều là nguyên nhân của sự khổ. Một mai nhắm mắt đi rồi, tùy theo nghiệp mà thọ báo, chừng ấy mới hay việc đã làm là trên gông cùm thêm xiềng xích, dưới vạc nóng thêm củi than, mãnh pháp y đã mất nơi thân, nẻo dị loại đổi hình muôn kiếp!
Trên hết, bạn không bị dao động tâm lý trước sự vui buồn đối đãi mà chỉ biết yên lặng tỉnh thức để đưa ra quyết định chính xác lợi mình lợi người. Trạng thái tâm thức này là đỉnh điểm của sự tu tập nhẫn nhục, làm hóa hiện lòng từ bi đem đến hạnh phúc cho con người và hòa bình thế giới.
Ẩn ác dương thiện tức là thấy người ta dở, có lỗi lầm thì gặp riêng khuyên bảo đừng ra ngoài nói xấu làm người ta mất hết danh dự, gặp được việc làm tốt của ai thì nên ghi nhớ mà học theo đồng thời hết sức ca ngợi để mọi người cùng được biết. Liễu Phàm
Đức Phật dạy tâm hiếu là tâm Phật, hạnh hiếu là hạnh Phật. Lời dạy ấy đã nhắc nhở chúng ta tầm quan trọng của tâm hiếu, hạnh hiếu trên bước đường tu; nhưng thực hiện tâm hiếu, hạn h hiếu như thế nào cho đúng Chánh pháp để cha mẹ và ta đều được lợi lạc.
Tu học Phật pháp có nghĩa là
điều chỉnh con người chúng ta từ phàm lên Thánh, từ chúng sanh tu thành Phật.
Đó là con đường mà Đức Phật đã trải qua, chư vị Thanh văn, Duyên giác, Bồ-tát
đang hành trì và chúng ta đang bắt đầu hành trình đó để tiến đến quả vị Phật.
Tịnh độ của Đức Phật hiện hữu trong từng suy nghĩ, trong từng việc làm với tâm từ bi và tuệ giác của Ngài... Khi Đức Phật an trụ trong Thiền định dưới cội Bồ Đề và thành tựu quả vị Vô thượng Chánh đẳng giác, bấy giờ, Tịnh độ mười phương hiện ra trước Ngài. Có thể nói, Tịnh độ của Đức Phật hiện hữu trong từng suy nghĩ, trong từng việc làm với tâm từ bi và tuệ giác của Ngài.
Trong đời quá khứ tu ngũ giới thập thiện, tu rất tốt , nghiệp lực này dẫn dắt bạn đến thọ sanh trong loài người . Sanh vào nhà ai, ai làm cha mẹ của bạn là do duyên phận mà định . Cái duyên này rất phức tạp nhưng không ngoài bốn loại : báo ân, báo oán, đòi nợ, trả nợ .
Những vụ việc như thầy giáo tát học trò thủng màng nhĩ, hay đoạn clip thầy giáo và học trò đánh nhau trên bục giảng dù bên nào có lỗi, gây ra trước cũng không thể chấp nhận được!
Trong kinh Pháp cú, kệ số 202, đức Phật dạy rằng: "Không lửa nào bằng tham dục, không ác nào bằng sân hận".
Các tin đã đăng: