Cho nên biết rằng chỉ có pháp môn niệm Phật
cầu vãng sanh Tây phương là dễ dàng và phổ cập cho mọi tầng lớp từ kẻ
xuất gia đến người tại gia cư sĩ muốn mong cầu đoạn trừ sanh tử chứng
quả Niết Bàn ở thời đại mạt pháp này.
Như thường lệ, sau thời cầu nguyện
vào mỗi sáng tôi hay ôn lại những bài đã học thuộc của ngày hôm trước.
Nhưng sáng nay sau khi đọc thuộc lòng bản “Lam Tso Nam Sum” tôi cứ muốn
đọc lại và dò thật kỹ từng câu (vì phát âm tiếng Tạng và từ vựng của tôi
không tốt lắm) bỗng nhiên trong tâm chợt phát sinh ý nghĩ muốn dịch bản
văn này ra Việt ngữ.
Lượt thị thắng năng
Thị cố y hành thuyết thứ đệ
Tín nhạo tối thắng thậm nan đắc
Thí như nhất thiết thế gian trung
Nhi hửu tùy ý diệu bảo châu
Bài kệ này đại sư Thanh Lương đã giải thích cho chúng ta là tổng kết
thắng năng
Hiện giờ trên đất nước Việt Nam mình tuy rất nhiều tông,
nhưng chủ yếu vẫn là ba tông chính: Thiền, Tịnh, Mật. Sau một thời gian
nghiên cứu và tu tập thì chúng tôi thấy ba pháp đó thực chất vốn là một.
Sau thời gian tập thở và lắng
nghe hơi thở (lâu mau tuỳ ý), thì chuyển qua lắng nghe những nói năng
trong tâm trí. Đây gọi là thiền định tự tri (tức là quán tâm). Lắng nghe
tâm trí mang năng lượng thiện ích cực lớn, cho mình và cho toàn vũ
trụ, cho toàn thể chúng sinh, vì đó là hạnh nguyện đại thừa. Sự thông
minh tối thượng sẽ tự biết cách lắng nghe tâm trí; đó là trí vô sư.
Bát-nhã-ba-la-mật-đa tâm kinh (phiên latinh từ Phạn ngữ: Prajñā Pāramitā Hridaya Sūtra, Prajnaparamitahridaya Sutra; Anh ngữ: Heart of Perfect Wisdom Sutra, tiếng Hoa: 般若波羅蜜多心經; âm Hán Việt: Bát nhã ba la mật đa tâm kinh) còn được gọi là Bát-nhã tâm kinh, hay Tâm Kinh. Đây là kinh ngắn nhất chỉ có khoảng 260 chữ của Phật giáo Đại thừa và Thiền tông. Nó cũng là kinh tinh yếu của bộ kinh Đại Bát Nhã gồm 600 cuốn. Kinh này được hầu hết các Phật tử tại Việt Nam, Triều Tiên, Nhật Bản, Tây Tạng, và Trung Quốc biết đến và rất thường dùng trong việc đọc tụng.
VănThù Sư Lợi Ma Ha
Bát Nhã ba la mật kinh vốn là mẹ của mười phương chư Phật , pháp môn huyền
diệu của tất cả Bồ tát thuở tu nhơn, pháp tánh sẵn có của hết thảy chúng sanh.
Hòa Thượng Tịnh Không nói nếu bạn lạy vạn Phật, bạn lạy Phật trước thì
quên Phật sau, khó đi vào nhất tâm, vì vậy cho nên bạn lạy 1 Phật A Di
Đà cảm được Phật thì trong ánh hào quang của Phật A Di Đà có vô số Phật,
vô số bồ tát hiện ở trong, nương danh hiệu A Di Đà Phật để ngộ tánh
nghe rất dễ, nên chư tổ nói, miệng niệm, tai nghe rõ ràng từng chữ từng
câu không cho sót, cứ nghe hàng ngày liên tục đừng cho quên, thì cách
nhép môi niệm A Di Đà Phật là không quên, niệm trong đầu bằng tư tưởng
rất dễ quên và bị hôn trầm, buồn ngù.
Tất cả mọi người ai cũng mang thân này
và cho đó là thân mình. Chúng ta mang thân suốt cuộc đời và nhận nó là
thân mình nhưng nếu xét kỹ thì chúng ta có thật biết rõ về nó chưa? Cho
nên cần phải nhìn thật kỹ về nó.Lâu nay chúng ta nhìn thế nào về thân
này? Thân này gồm có: đầu, tóc, mắt, tai, mũi, miệng, má, cằm, cổ, vai,
ngực, bụng, tay, chân, eo, lưng v.v… mình cho đóù là thân phải không?
Thường thì ai cũng đều thấy thân như thế, nhưng bản chất của thân chẳng
lẽ là vậy sao? Đó là chỗ chúng ta phải thấy cho thật kỹ, thật rõ. Nếu
nhìn thấy thân như vậy, nhà Phật gọi là quá hồ đồ, hời hợt, tức là chúng
ta chưa thật biết gì về thân mình.
Thời Đức Phật tại thế, các Phật tử thường hướng về nơi Ngài
và chúng Tăng đang cư ngụ đảnh lễ và xưng niệm danh hiệu của Như Lai,
đầy đủ thập hiệu, để tỏ lòng cung kính, tri ân và cầu nguyện. Khi thực
tập như thế, họ cảm thấy được an ủi nhiều lắm.
Các tin đã đăng: