Để trở nên toàn thiện, Đức Phật dạy rất đơn giản: “Đừng làm các việc xấu-ác, hãy làm các điều tốt-lành, giữ gìn tâm ý trong sạch.” Đơn
giản nhưng không dễ thực hiện, nhất là đối với tâm-ý, là cái vô hình,
khó kiểm soát, khó nhận biết. Hơn nữa, cũng cần phải biết thế nào là
đúng nghĩa xấu, ác, tốt, lành.
Khi thân thể biến mất người ta cảm thấy rất tuyệt. Quý vị biết đấy,
có những người trải nghiệm được trạng thái thoát ra ngoài thân thể. Khi
thân chết đi ai cũng có kinh nghiệm ấy, họ thoát ra khỏi thân thể. Và
một trong những điều người ta sẽ nói về trạng thái ấy là thật yên tĩnh
làm sao, đẹp đã làm sao, kỳ diệu làm sao.
Thời Thế Tôn, nhiệm vụ trọng yếu của một Tỳ-kheo là tu học, khất thực và thuyết pháp. Cốt tủy của nội dung tu học là thiền định (tu) và nghe pháp (học). Bấy giờ, các Tỳ-kheo nghe pháp từ kim khẩu của Thế Tôn, nghe pháp từ chư vị Trưởng lão trong các hội chúng. Sau đó các Tỳ-kheo thường tụng đọc lại nội dung pháp thoại đã được nghe cho đến khi thuộc lòng.