Đầu xuân năm mới, còn gì thú vị và ý nghĩa hơn khi được đắm mình vào
không khí thanh tịnh, cầu mong mọi điều tốt lành đến với gia đình, bè
bạn tại những ngôi chùa linh thiêng của Đà Lạt. Xin giới thiệu 5 ngôi
chùa "linh" nổi tiếng ở xứ sở ngàn hoa này.
Có một thời khi cánh cổng tu viện
Chơn Không mở ra, nhiều người nuôi mộng lên núi tu thiền. Tên bạn trẻ vừa gởi
lời từ biệt theo kiểu “nhất đao đại đoạn”, ý rằng tui sẽ mai danh ẩn tích tu
rục, thế là có người chép vội mấy câu thơ mượn ở đâu đó:
T hế gian
chênh lệch nầy quả không hoàn toàn tươi đẹp như cánh hoa hồng. Nó cũng không
tuyệt đối gai góc như cây hồng. Hoa hồng dịu dàng, đẹp đẽ, và mùi thơm ngào
ngạt. Nhưng cái cây sanh ra nó thì mình đầy gai góc. Hoa là hoa. Gai là gai.
Cái gì thuộc về hoa là của hoa. Cái gì thuộc về gai là của gai. Không vì hoa mà
ta lao mình vào gai, cũng không vì gai mà xa lánh hẳn hoa hồng.
T hời đại Hùng Vương là thời đại mở đầu rực rỡ của lịch sử dân tộc Việt Nam. Cách đây hàng ngàn năm, cha ông ta đã kiên cường, dũng cảm, khai sơn, phá thạch, cùng nhau gây dựng nên bờ cõi, non sông đất nước, lập nên một quốc gia độc lập, có chủ quyền đầu tiên của người Việt. Các Vua Hùng từ đời này qua đời khác, đã xây dựng nên nước Văn Lang với nền văn minh lúa nước, đem lại cuộc sống ấm no cho nhân dân, tạo tiền đề phát triển đất nước với nền văn hóa đồng thau Đông Sơn và một truyền thống nghệ thuật phong phú, độc đáo. Từ đó, đất Tổ Hùng Vương đã trở thành cội nguồn dân tộc, nơi đặt nền móng cho sự phát triển mạnh mẽ và vững bền của dân tộc Việt Nam.
Chủ
đề Tâm linh và Phật giáo sẽ là tiêu điểm trong đêm nhạc "Tết Hà Nội Xưa
và Nay", với việc lần đầu tiên sân khấu hóa những vấn đề Tâm linh và
Phật giáo trên một sân khấu ca nhạc lớn.
Người,
cũng là muôn loài trong cái thế giới ta bà, vẫn mang tứ khổ của cuộc đời, vẫn
phải chịu bao cảnh trầm luân, vẫn phải nỗ lực tu tập để thoát khỏi luân hồi.
Tôi cũng thế. Có lúc tôi chịu đớn đau, chịu bao phiền não. Tôi nào thoát được
chốn trần gian đầy khổ ải.
Một mùa đông nữa lại về trên quê
hương...Đã ba mùa đông trôi đi từ ngày con bước chân vào thành phố này.Bao
nhiêu thay đổi từ nơi con và cả những suy nghĩ cứ dần từng ngày...nhưng con lại
thấy rõ trái tim mình lại ngày càng nhỏ bé và quạnh quẽo vô cùng ở nơi đây!.. .
Là Phật tử, chúng ta không kỳ thị, mà tôn trọng sự đa dạng và sống hòa
hợp cộng trụ nhưng không thể dễ dãi "hòa tan" vào tất cả...
Từ xưa đến nay, mạng sống chính
là một vấn đề vô cùng thần bí, trừ người dốc hết tâm trí tu hành có được sở
đắc, nếu không thì ai ai cũng đều không biết giây phút nào chúng ta đối mặt với
tử thần. Có lẽ là sang năm hoặc 20 năm sau, có lẽ là hôm nay hoặc một tiếng
đồng hồ sau … Tùy lúc mà có thể bị tai nạn vì xe cộ, động đất hoặc bị những
bệnh hoạn trong thân thể … thật là đáng sợ ! Nhân vì chúng ta không biết thời
hạn khi mình chết, cho nên phải đem câu thành ngữ “triêu bất bảo tịch”
Phật Giáo ở đây cũng không phải là Phật Giáo ở một nơi nào bất định
trên thế giới mà chính là Phật Giáo ở Việt Nam, là Phật Giáo Việt Nam.
Nói như thế đồng nghĩa với khẳng định rằng trong sự tiếp xúc giữa Việt
Nam với Tây Phương, như trong cái quá trình gìn giữ, đào thải, biến hoá
và tiếp thu thường vẫn xảy ra trong bất kỳ một cuộc giao lưu văn hoá
nào
Các tin đã đăng: