Khen và chê là hai tác động tương phản, luôn luôn làm chao
động nội tâm chúng ta, kích thích sự hưng phấn hay ức chế, đem lại sự an
lạc hay phiền não, có lợi hay bất lợi, là tuỳ thuộc cả hai đối tượng:
trao và nhận.
Sẽ
có người nói rằng, người xuất gia thì chẳng nên bàn đến những chuyện về
kinh doanh, làm giàu. Nhưng khi nghe một doanh nhân nói: "Đồng tiền
không làm cho người ta giàu có hơn, một khi họ đánh mất uy tín và danh
dự...", thì theo góc nhìn của đạo Phật, người viết có đủ tự tin để lạm
bàn đôi chút về chuyện làm thế nào để một người được gọi là người giàu.
Cái
mới nào cũng rất cần niềm tin nơi mỗi chúng ta. Và để có được niềm tin
ấy, điều đầu tiên mà mỗi doanh nhân phải làm, không gì khác hơn là hoàn
thiện “tín tài”.
Trong cuộc sống hiện đại đầy bận rộn và
khẩn trương này, chúng ta có thể tìm thấy niềm vui nhiều hơn, từ đó làm
cho thân tâm nhẹ nhàng thoải mái.
Chúng
ta không thể thoát được sân si thù hận bằng phương pháp đè nén các tâm
cảm đó. Ta cần nuôi dưỡng những loại thuốc đối trị với sân hận: đó là
tính kiên nhẫn và lòng độ lượng.
Nếu biết “ lắng nghe ” và “ thấu hiểu ”, thì chắc hẳn những lời chặc lưỡi như: “ biết vậy… ” hay “ biết thế… ” sẽ ít khi xảy ra đúng không bạn?
Thời Đức Phật còn tại thế, có
một vị vua phát tâm hành pháp bố thí, mở kho ban phát của cải cho nhân
dân. Bấy giờ Đức Phật quán sát nhân duyên biết có thể độ nhà vua, Ngài
bèn hóa thành một người dân nghèo đến xin bố thí. Người nghèo tâu: - Xin
bệ hạ xót thương ban cho kẻ hèn một ít của cải để xây cất nhà cửa.
Nghe pháp để huân tập thêm chủng tử giải thoát, đó là điều
rất quí. Quý thầy nhắc nhở thêm một đề tài rất gần gũi với việc tu tập
trong cuộc sống chúng ta, đó là “Oán Hận Nên Giải Không Nên Kết”, tức là
hận thù nên mở không nên buộc.
Người làm thiện
tích đức, âm phúc được dồi dào, tất sẽ có trời đất phù hộ. Vì vậy, sống trên thế
gian mà không gặp phải tật bệnh, tai ương thì phải nên biết đủ (tri túc).
Dharmsala, Ấn Độ - Ở mức độ cơ bản, là người thì ai
cũng giống nhau, đều muốn hạnh phúc và không muốn khổ đau. Đây là lý do
tại sao bất cứ khi nào tôi có cơ hội, đều lưu ý đến những người trong
gia đình rằng chúng ta có chung bản chất nội tại của sự tồn tại và phúc
lợi.
Các tin đã đăng: