Sống trọn vẹn, sống hết mình, sống không nhìn lui, sống không nhìn tới, ta với khoảnh khắc là một, ta với vấn đề phải giải quyết là một.
Ngày Tết đi thăm bà con, tôi đến nhà vợ chồng cô em gái, đôi vợ chồng trẻ này chỉ mới có một đứa con gái đang học lớp Mầm non Mẫu giáo.
Đối với người học Phật, không có sự thăng tiến nào cao quý hơn sự thăng tiến về đời sống tâm linh. Chính sự thăng tiến đó mới đem lại niềm an lạc, tự tại cho mỗi con người trong mọi hoàn cảnh giữa cuộc đời này.
Đức Phật dạy: “Tất cả những gì trong thế gian đều biến đổi, hư hoại, đều là vô thường”. Chúng ta đau khổ bởi cứ hy vọng tình yêu này là mãi mãi . Ta hãy cùng tìm hiểu vì sao như thế ? Vô thường có 3: thân vô thường, tâm vô thường và hoàn cảnh vô thường.
Chúng ta có những mong ước, có những điều tâm nguyện, và chúng ta muốn những điều đó được thực hiện, vì vậy mà chúng ta cầu nguyện….
Theo phong tục Tây phương, hàng năm vào ngày 14 tháng 2 DL là ngày Tình Yêu (Valentine’s Day). Dựa vào truyền thuyết của La Mã cho rằng Valentine là tên của một vị giám mục Ki-tô giáo tử vì đạo, được phong thánh vào cuối thế kỷ thứ ba, Tây lịch, dưới thời cai trị của Hoàng đế Claudius II (214-270). Lúc đó, La Mã đang trong thời kỳ chiến tranh.
Tối
12/02/2015 (24/12/Giáp Ngọ), gần 100 bạn trẻ đã về chùa Đại Bi (Tân Hòa, Vũ
Thư) dự lễ tổng kết câu lạc bộ và tất niên Giáp Ngọ. Đến chứng minh, tham dự buổi
lễ có ĐĐ trụ trì Thích Thanh Ân; ĐĐ.Thích Nhuận Tâm cùng chư Tăng; cùng sự hiện
diện trang nghiêm của các bạn trẻ từ các đạo tràng, CLB trong tỉnh: Từ Xuyên,
Phúc Minh, Từ Vân, Ứng Linh,…
Đức Phật bình đẳng giáo hóa chúng sinh không biết mệt mỏi, không biết nhàm chán, không oán giận kẻ hại mình mà còn khoan dung độ lượng để họ cải tà quy chánh. Thứ đến Ngài tùy căn cơ chúng sinh mà nói pháp thích hợp để giúp họ chuyển hóa nỗi khổ, niềm đau thành an vui, hạnh phúc. Bất kể là thành phần nào trong xã hội khi gặp Phật đều được lợi lạc, an vui.
Mong cuộc đời mãi bình yên là việc không có, giống như mong gió không thổi vậy. Gió không thổi thì không có sự sống. Gió phải theo lối gió thì sự sống mới diễn tiến và tồn tại. Gió cần cho sự sống, nhưng chẳng may gió lớn quá thì cuộc đời cũng lao đao. Chuyện đời thực hư cũng tựa như những cơn gió vậy, cứ hết đợt này đến đợt khác, thổi qua trần thế mãi không dứt… Làm thế nào để vững tâm đón nhận những điều bất như ý đó?
Người tu hành là nhắm đến con đường giải thoát khổ đau. TÌNH CHẤP NGÃ là đầu mối mọi thứ phiền não đau khổ trên thế gian này. Người biết tu, khéo tu không thể nào nuôi dưỡng nó.
Các tin đã đăng: