Tông chỉ học Phật là tìm cầu con đường giải thoát. Con
đường này được đặt trên nền tảng Nhơn Thiên Đạo. Đặc biệt là Nhơn đạo, mấu chốt
quan trọng nhất của sinh tử là giải thoát. Cho nên, người học Phật không thể xa
lìa Nhơn Thiên Đạo mà mong cầu con đường giải thoát.
Đối với những người mới bước đầu học Phật, họ bắt gặp những lời dạy của Phật, những nội dung trong kinh điển có vẻ như mâu thuẫn, trái ngược nhau, khiến cho họ hoang mang, không biết nên nhận định những vấn đề đó như thế nào.
Xã hội đang đứng trước nhiều tệ nạn, Phật pháp thì suy vi.
Khắp nơi nổi lên nhiều tà thuyết, dị đoan. Cho nên, việc hoằng dương
chánh pháp, cứu vãn tình thế xã hội, là trách nhiệm của mỗi người Phật
tử, mà đặc biệt là những người xuất gia.
Giáo pháp của Đức Phật nói rằng vũ trụ vạn vật, không gian, thời
gian, số lượng vật chất chỉ là ý thức, là cảm giác, chứ không có thật,
thế gian chỉ là huyễn ảo.
Sự thành công của doanh nghiệp không phải chỉ dựa vào lục hoà
là đủ mà còn phụ thuộc nhiều vào các yếu tố khác nữa, nhưng lục hoà sẽ
là một trong những nền tảng không thể thiếu của doanh nghiệp trong vấn
đề quản lý.
Về giáo lý của Phật Giáo Nguyên Thủy, thật rất chất phác và
đơn giản. Đức Phật không thảo luần vòng vo về hình nhi thượng, tất cả
chỉ nhằm trình bày những kinh nghiệm về lý tính: Đức Phật dạy người ta
con đường giải thoát thực tiễn.
Thời Đức Phật tại thế, lúc Tăng đoàn mới hình thành, giới luật chưa áp
dụng rộng rãi, Lục quần Tỳ kheo tự do đi lại trong mùa mưa, giẫm đạp côn
trùng và cây cỏ, thậm chí có vị bất cẩn bị nước cuốn trôi giạt y bát,
làm mất oai nghi tế hạnh của bậc xuất trần, gây nhiều dư luận không tốt
trong tín đồ, dân chúng; vì thế, Đức Phật đã chế định pháp “an cư” vào
mùa mưa.
Ngày
nay, y theo lời dạy của Đức Từ Phụ Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật, khắp
nơi nơi, Chùa chiền, Tu viện, Thiền viện hằng năm đều trang trọng tổ
chức chu toàn cho tứ chúng được hội tụ về tham dự mùa an cư, sau đại lễ
Phật đản.
Quý
vị biết cái mê truyền kiếp là thế nào không? Tức là cái mê từ đời này
truyền qua đời kia, truyền mãi đến nay, chúng ta ngồi đây mà nó cũng còn
đó không dứt. Ai sanh ra đời cũng đều có cái mê này, nên gọi đó là
truyền kiếp. Vậy cái mê truyền kiếp là gì? Tức tình chấp ngã, cái mê
chấp ngã. Và người nào còn đi trong sanh tử luân hồi, cũng đều mang theo
cái mê này.
Người
tu Phật làm sao phải sáng được tâm, ngay nơi con người này chúng ta
nhận ra cái chân thật vĩnh cửu mới là mục đích cứu cánh. Vì vậy chúng
ta khéo luôn tự nhắc nhở mình cùng nhau nhìn lại, nhận cho ra chân lý
hiện thực nơi mỗi người qua "Tam Nhân Phật Tánh".
Các tin đã đăng: