Ða số Phật tử tu theo đạo Phật không nhiều thì ít đều có liên
tưởng đến những hiện tượng huyền bí, đó là thần thông. Vậy thần thông
có phải là cái chúng ta nương tựa, để cho chúng ta tin cậy, để cho chúng
ta học hỏi luyện tập không?
Đức Phật đến với cuộc đời không gì khác
ngòai việc chỉ bày cho con người một nếp sống hạnh phúc an lạc. Những
lời dạy của Ngài thật giản dị nhưng lại hết sức thiết thực và sâu sắc
đối với cuộc sống con người, bởi Ngài không dạy gì ngoài sự khổ và
phương pháp diệt khổ.
Vô minh tức là tham, sân, si, mạn, nghi. Năm thứ ác nghiệp nầy có thể
khiến cho con người điên đảo đến phát cuồng. Vô minh khiến cho kẻ phàm phu chỉ biết dụng công vào mấy thứ tình
dục.
Họ nghĩ rằng chuyện tình ái ở thế gian là thật, cho nên họ không thể xa
rời và cũng không nỡ buông bỏ nó.
Suy cho cùng, con người chỉ vì miếng ăn mà đã gây ra biết bao
tội lỗi, nhưng đó là phạm vi chung của nhân loại. Riêng trong đạo
Phật, cũng việc ăn uống, có một vấn đề thường gây thắc mắc, tranh luận
đúng sai, nên hay không nên, cho khá nhiều người. Ðó là: Ăn mặn và Ăn
chay.
Ngạn
ngữ ta có câu: "Ăn không lo, của kho cũng hết". Thực vậy, dù
tiền rừng bạc biển mà ăn rồi ngồi không, thì cơ nghiệp cũng có ngày tiêu
tan.
Đôí với người giàu, lười biếng còn như thế, huống hồ đối với người nghèo
túng,
thì lười biếng là một chứng bệnh rất nguy hiểm...
Bất luận một đoàn thể, một tổ chức nào
trong xã hội, muốn có qui củ, có đường
lối để tiến triển, đều phải có kỷ luật hay giới điều. Kỷ luật càng chặt
chẽ thì
đời sống chung của tổ chức, cũng như của mỗi cá nhân trong tổ chức ấy
lại càng
mau tiến phát.
Đạo Phật thường được gọi là Đạo Từ bi,
vì tình thương trong Đạo Phật rất bao
la, sâu rộng. Đức Phật tổ vì từ bi mà xuất gia để tìm đạo cứu khổ cho
chúng sinh. Vậy người Phật tử, khi noi theo dấu chân Phật, cũng phải lấy
từ bi
làm động tác chính cho sự tu hành của mình.
Ðịa ngục
chính là hình bóng của đau khổ và Địa ngục đã đương nhiên trở thành
một đối tượng cẩn mật trong trái tim trí tuệ của Ðịa Tạng Vương Bồ Tát
với thệ
nguyện vang lừng 3 cõi: “Ðịa ngục vị không – thệ bất thành Phật. Chúng
sanh độ
tận – phương chứng Bồ Ðề”.
T huyết
tái sanh khẳng định rằng, con người cũng như mọi loài hữu tình,
không
phải chỉ sống một đời, mà đã từng sống nhiều đời, và sau đời sống
này, sẽ tiếp tục sống nhiều đời nữa. Và sức mạnh, dẫn con người
sống đi sống lại nhiều đời như vậy là nghiệp lực , tức là
sức
mạnh của nghiệp.
Ðức Phật dạy rằng: "Con người là chủ nhân
của nghiệp,
là kẻ thừa tự nghiệp. Nghiệp là thai tạng mà từ đó con người được
sanh ra; nghiệp là quyến thuộc, là nơi nương tựa" (Owners of their
karma are the beings, heirs of their karma. The karma is their
womb f rom which they are
born, their karma is their friend, their refuge - 155).
Các tin đã đăng: