Chúng ta đang sống trong một thế giới hiện đại đầy sự hướng ngoại,
vong bản, bị cuốn hút theo cuộc sống vật chất với xu hướng hưởng thụ ngày càng
cao, đầy những cám dỗ nên sự đau khổ về tinh thần ngày càng sâu sắc. Hiện nay,
ở các nước văn minh, tình trạng căng thẳng (stress) do áp lực công việc ngày
càng phổ biến.
Bạn đừng đi vận động và tìm kiếm hòa bình trong thế giới hữu
ngã hay trong thế giới sinh hoạt đầy ắp cả hữu niệm. Vì sao? Vì hòa bình
đích thực không bao giờ có mặt nơi những thế giới sinh hoạt như thế
đâu, để cho bạn vận động và kiếm tìm.
Ở đời thì ta thường mùa nào
biết mùa ấy mà thôi, bốn mùa của vạn vật được cảm thụ qua cái thấy chân
thật. xuân có hoa nở, hạ có cau xanh, thu có lá vàng, đông có tuyết
trắng. Con người luôn chờ đợi sự trở về của chồi non xanh biếc, mong mỏi
áng mây chiều trôi nhẹ trong những chiếc bóng
Sự trải nghiệm và truyền trao kinh nghiệm cuộc
đời của người cha khá tinh tế và thú vị. Bao nhiêu năm vật lộn với cuộc
sống, ông hiểu được rằng: Tự mình lao động, làm việc là kho báu vô giá;
sự bám víu, nhờ vả hay thừa hưởng bên ngoài không thể tồn tại mãi được.
Có lần lẩn thẩn, tôi tự đưa ra một câu hỏi vu vơ: ”Nếu như
các cao tăng thạc đức của Phật giáo, vì lý do nào đó đồng loạt viên tịch
hết, thì Đạo Phật sẽ đi về đâu? Đạo Phật có còn tồn tại nữa hay không?
Hay sẽ héo úa chết dần chết mòn rồi vắng mặt trên trái đất này?"
GNO -
Đi xa, có thể đó là chuyến đi cuối cùng trong hành trình làm người của
tôi và cũng có thể đó chỉ là cuộc ẩn cư vì sự khắc nghiệt của con người!
Những cuộc thiên di, đi về nơi xa ngái luôn làm cho người ta phải trăn
trở nhiều, nhưng rồi cũng phải đối mặt thôi, cuộc sống đôi khi cũng cần
một chuyến đi xa và sẽ phải có một chuyến đi xa mãi mãi.
Thuở xưa, khi vua Phạm Dự (Brahmadatta)
trị vì Ba-la-nại (Benares), Bồ-tát thọ sanh làm một con Tắc kè. Bấy giờ,
có một ẩn sĩ khổ hạnh sống trong một thảo am gần một ngôi làng ở vùng
biên địa.
Vị này đã chứng được năm Thắng trí và rất được dân làng kính trọng.
M ùa đông về
thật rồi ư, cây cối trở nên hiu quạnh, đâu đó nỗi buồn man mác chợt
hiện về. Biển cũng âm thầm cất lời sám hối, con giã tràng đang gọi một
linh hồn vô thường nơi cát mộng. Để lại trong trong tôi những ý niệm nhớ
thương. Mùa Đông năm ấy, tháng chín bầu trời bỗng sập tối, tha thiết
tìm lại bóng dáng người xưa.
Ở Nhật xảy ra một câu chuyện có thực 100% như thế này: Có một người vì muốn sửa lại nhà nên dỡ tường ra; tường nhà kiểu kiến trúc Nhật thường đế một tấm gỗ ở giữa, hai bên trát xi măng, nhưng thực chất bên trong để rỗng.
Em là những giọt nước nằm sâu dưới lòng
đất, nhưng em muốn đi về với đại dương có được không anh? - Được chứ,
điều ước mơ của em là rất đẹp, rộng lớn, cao quý và hiếm có trong đời!
Các tin đã đăng: