Phàm người tu Phật, một niệm phóng đi, tác thành nghiệp báo.
Vậy hãy như tay Kiếm vương kia, chớ khinh suất mà ra chiêu, đừng cho ý
tưởng tự do khởi động. Khi ngưng tụ sinh lực. Lúc buông lúc xả nghỉ
ngơi. Hãy xuất niệm như xuất kiếm. Đã xuất là phải đạt .
Bận
rộn làm cho ta không có bình an và hạnh phúc, bận rộn làm cho sự hành
sử của ta vụng dại, bận rộn làm cho cái hiểu biết của ta khô cằn…
Nhiều
đêm thức giấc trong sự vắng lặng của thành phố nhỏ này, lan man nhớ lại
thời tuổi trẻ, bỗng dưng tôi thèm nghe một tiếng chuông chùa. Tiếng
chuông đó tôi đã từng gặp trong những ngày tháng thơ ấu, tiếng chuông
thanh thoát như gợi lên từ tĩnh lặng, đến đây từ hư vô, đem lại cho tâm
hồn sự bình an, không phiền muộn.
Trong những ngày mưa tuôn tràn, lạnh buốt ở vài nơi u tịch, nhưng
có thể chúng ta quên đi thưởng thức hạnh phúc là ta vẫn còn có người
thương hiện hữu bên cạnh. Đôi khi uống trà là một phương pháp cầu
nguyện, ngồi yên để nhớ niệm, nhớ về vạn loài chúng sinh đang lặn hụp
khổ đau, bào mòn sự sống của từng ngày mưa bão.
Mùa đông về thật rồi ư, cây cối trở nên hiu quạnh, đâu đó
nỗi buồn man mác chợt hiện về. Biển cũng âm thầm cất lời sám hối, con
giã tràng đang gọi một linh hồn vô thường nơi cát mộng. Để lại trong
trong tôi những ý niệm nhớ thương.
Theo truyền thống thiền môn, chư vị Tỷ kheo khi du
hành và lưu trú trong bất cứ các tự viện hay chùa chiền nào cho đến ba
ngày sau thì xem như không còn là khách mà phải thực hành trách nhiệm và
bổn phận như Tăng chúng thường trụ ở trụ xứ ấy
Một đại phú gia ở Sàvatthi chết đi, để lại gia sản
khổng lồ. Vua Pasenadi nước Kosala, một trong những đại vương hùng mạnh
nhất, phải đi xem khối gia sản ấy thì biết rằng nó to lớn dường nào. Ấy
vậy mà đại phú gia kia lúc sinh thời vẫn sống trong nghèo khổ, không chỉ
bản thân ông ta mà gia đình, dòng tộc và xã hội đều không được chút lợi
ích.
Vào Tuổi Trẻ Online , tôi cứ mãi bị ám ảnh bởi hai bức ảnh, đều được chụp từ những ô ngói được dở ra. Một tấm chụp đôi bàn tay trẻ thơ vẫy kêu cứu, đầy hy vọng trông chờ. Tấm ảnh kia chụp đôi mắt của 2 người già nua, mệt mỏi và tuyệt vọng.
Hình ảnh ngôi chùa qua thi ca không xa lạ với chúng ta, những người con Phật
và những người khác tôn giáo. Tương tự như vậy, ngôi giáo đường tôn
nghiêm luôn là nơi cử hành những thánh lễ thiêng liêng của giáo đồ.
Trong văn học, nhà thờ Đức Bà, một giáo đường cổ lớn bậc nhất Paris được ngọn bút tài hoa của Victor Hugô mô tả thật sinh động trong từng trang sách.
Ngày nọ, một ông vua đến viếng thăm Bụt và đặt một câu hỏi: “Khi trẫm nhìn vào những đệ tử của ngài, trẫm cảm nhận được sự bình an, sự vui vẻ và màu da chói sáng của họ. Trẫm cũng nghe rằng họ chỉ ăn mỗi ngày một bữa, nhưng thực sự trẫm không thể nào hiểu nổi làm sao họ có thể duy trì một đời sống như thế này?”. Bụt đã trả lời vị quân vương này thật tuyệt mĩ:
Các tin đã đăng: