Đây là câu hỏi mà nhiều người gần đây khi đối mặt với những
lời dạy của Đức Phật thường đặt ra, và sau khi đã quyết nghi, nhiều
người tự nguyện tuyên bố mình là đệ tử Đức Phật.
Nếu
nhìn trở lại các chặng hành trình trong cuộc du hành của chúng ta với
Đạo Pháp thì ắt chúng cũng sẽ phải nhận thấy vô số những tư tưởng mới,
những khái niệm mới được hình thành. Thế nhưng nếu tìm hiểu cặn kẽ những
lời giảng huấn của Đức Phật thì chúng ta cũng sẽ nhận ra rằng các tư
tưởng và khái niệm mới ấy thật ra cũng không phải thật mới mẻ gì cho
lắm, bởi vì Đức Phật đã nêu lên đã khá lâu từ trước. Chỉ xin đơn cử một
vài thí dụ dưới đây cũng đủ để chứng minh cho sự nhận xét
Một trong những đặc tính quan trọng của giáo pháp Đức Phật là giúp người
hành trì có được an lạc trong hiện tại. Những người không hiểu Phật pháp thường
cho rằng tu theo đạo Phật là hướng đến một thế giới khác, đó là cõi Cực lạc hay
Niết-bàn. Do nhận thức sai như thế nên không ít người cho đạo Phật là tiêu cực,
bi quan, yếm thế.
Người
tu chấp có, không thể tột được lý đạo. Nhưng dù chấp
có nhiều như núi Tu Di vẫn không tai hại như chấp không bằng
hạt cải. Đó là tai họa lớn. Vì vậy người xưa hay nhắc
nhở chúng ta đừng nên chấp không, thế mà trong Bát Nhã nói
cái gì cũng không hết. Không mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý,
không sắc, thinh, hương, vị, xúc v.v...
Bát Nhã Tâm Kinh đã sử dụng học thuyết tính không để phủ định tất cả sự vật và hiện tượng hay nói khác đi là cả thế giới và chúng sinh. Tính không này được vận dụng như thế nào, phần luận giải về Bát Nhã Tâm Kinh
Xưa nay có một số người hiểu lầm cho rằng Niết-bàn là hư vô,
hủy diệt, hay là cái chết. Nếu hiểu như thế thì không đúng với tinh thần
kinh điển Phật giáo.
Đạo Sanh là một trong những nhân vật nổi tiếng của Phật giáo Trung
Quốc, được đặt vào ngôi vị hàng đầu của "tứ kiệt" [cùng với các đại
sư Tuệ Quán (nổi danh khoảng 420), Tăng Triệu (374-414) và Tăng Duệ
(378-444?)], đứng đầu Bát Hùng và Thượng thủ mười lăm đệ tử xuất chúng
của Tam tạng Pháp sư Cưu-ma-la-thập.
Không phải ngẫu nhiên, Phật hoàng Trần Nhân
Tông, trong Cư trần lạc đạo phú, hội
thứ hai, Ngài viết : “Tịnh độ là
lòng trong sạch, chớ còn ngờ hỏi đến Tây phương; Di Đà là tính sáng soi , mựa
phải nhọc tìm về Cực lạc” [1] .
Trung quán tông luận phá mọi kiến giải về Thực tướng,
không phải để phủ nhận Thực tướng mà để đưa đến Prajña (trí tuệ Bát-nhã) hay Trực giác Vô nội dung [ contentless
Intuition ]
Trong phần mở đầu chương 3 của tác phẩm The Grand
Design (Bản thiết kế vĩ đại), nhà
vật lý thiên tài Hawking đã nêu lên một vấn đề lý thú. Cách đây mấy năm, hội
đồng thành phố Monza ở Italy đã cấm không cho những người thích nuôi vật cưng
được nuôi giữ cá vàng trong những cái bể nước kính cong.
Bản-thể-của-Phật
còn gọi là Như Lai Tạng, Phật Tính, Pháp Giới, Chân Như... (tiếng Phạn là
Tathagatagarbha), là một khái niệm quan trọng của Đại Thừa Phật Giáo. Tathagatagarbha
được ghép từ hai chữ Tathagata và garbha: Tathagata có nghĩa là như thế, Đức Phật
thường tự xưng mình chỉ là như thế, hiện ra nơi đây là như thế, dịch ra tiếng
Hán là Như Lai
Các tin đã đăng: